Sunday, June 29, 2025

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (19)

Dưỡng sinh từ lòng bàn chân

Massage lòng bàn chân đã trở thành một xu hướng chăm sóc sức khỏe phổ biến, được nhiều người áp dụng để giảm căng thẳng, cải thiện lưu thông máu và nâng cao chất lượng cuộc sống. Từ lâu, massage nói chung và massage lòng bàn chân nói riêng đã xuất hiện trong y học cổ truyền ở nhiều nền văn hóa châu Á. 

Theo Đông y, nếu bàn chân được chăm sóc đều đặn cộng với lối sống đúng đắn, sống lâu trăm tuổi hoàn toàn khỏe mạnh là điều có thể đạt được.

Con người càng muốn đi xa càng cần có được đôi bàn chân cứng cáp, mà quá trình dưỡng sinh cũng lấy bộ phận này làm chủ đạo. Đúc kết từ kinh nghiệm của cổ nhân hàng ngàn năm, trọn bộ bí kíp dưỡng sinh từ lòng bàn chân được chuyên trang Trung y của tờ báo China.com chia sẻ dưới đây sẽ giúp bạn chăm sóc đôi chân của mình một cách trọn vẹn nhất. 

7 bài tập xoa bóp chân ai cũng làm được

Ko tốn quá nửa tiếng mỗi ngày!

1. Đi bộ bằng chân trần

Tác dụng: Lòng bàn chân là bộ phận chủ yếu giúp cơ thể giữ thăng bằng. Đi chân trần sẽ giúp gan bàn chân (nơi tập trung nhiều huyệt vị) được kích thích.

Cách thực hiện: Nếu thể trạng khỏe mạnh, ko mắc cảm lạnh, bạn nên đi chân trần trong nhà. Khi bước đi chú ý giữ khoảng cách giữa ngón chân cái và ngón chân thứ hai để bước chân càng trở nên nhẹ nhàng.

2. Cho lòng bàn chân tắm nắng

Tác dụng: Việc cho bàn chân "tắm nắng" sẽ mang lại nhiều công dụng đối với cơ thể. Bởi tia cực tím (ở mức độ vừa phải) sẽ mang lại sự kích thích đối với lòng bàn chân, tăng cường sự trao đổi chất và nâng cao công năng đối với nội tạng.

Cách thực hiện: Khi thời tiết tốt, ánh nắng không quá gay gắt, bạn nên cho chân "tắm nắng" bằng cách để ánh nắng chiếu vào lòng bàn chân từ 20 – 30 phút.

Chú ý: Bạn nên phơi nắng cho chân ở ngoài trời, bởi việc bị ngăn cách bởi một lớp kính cũng có thể khiến tia cực tím bị ngăn trở và mất đi tác dụng vốn có.

3. Xoa nắn ngón chân

Tác dụng: Trong quá trình chăm sóc đôi chân, ngón chân thường là bộ phận bị bỏ qua. Nhưng ít ai biết rằng, chỉ cần thường xuyên xoa nắn ngón chân, trí nhớ của chúng ta sẽ được cải thiện đáng kể.

Cách thực hiện: Xoa nắn các ngón chân theo hình tròn. Mỗi ngày làm vài lần, nên tiến hành vào trước khi đi ngủ khoảng 5 phút, mỗi lần kéo dài 2-3 phút, xoa từ ngón chân cái đến ngón chân út.

4. Massage lòng bàn chân

Tác dụng: Xúc tiến tuần hoàn máu, làm chân ấm lên, hỗ trợ điều trị mất ngủ.

Cách thực hiện: Nằm ngửa trên giường, giơ hai chân lên cao vừa phải và tự cho chúng cọ xát lẫn nhau. Kết hợp massage với tay, làm khoảng 20 lần. Khi chân ấm lên, bạn sẽ đi vào giấc ngủ một cách tự nhiên.

5. Ấn vào lòng bàn chân

Tác dụng: Tiêu trừ mệt nhọc, kích thích huyệt vị, xúc tiến tuần hoàn máu, tăng cường công năng nội tạng.

Cách thực hiện: Ngồi khoanh chân, đặt bàn chân lên đầu gối của chân còn lại, lấy điểm trung tâm ở giữa lòng bàn chân, bàn tay nắm lại, dùng phần gồ lên của ngón trỏ ấn vào 4 phía. Chú ý lực ấn lòng bàn chân nên vừa phải hoặc chỉ ở mức cảm thấy hơi đau. Thực hiện khoảng 100 cái một bên rồi đổi chân.

6. Tư thế đạp xe trong không trung

Tác dụng: Cải thiện tuần hoàn máu ở hai chi dưới, giảm cảm giác tê bì, tăng cường công năng nội tạng, rèn luyện thân thể, tiêu trừ mệt nhọc.

Cách thực hiện: Nằm ngửa, giơ hai chân lên không trung, di chuyển hai chân đạp theo vòng tròn như động tác đạp xe đạp. Tiến hành động tác liên tục trong 5-6 phút.

7. Ấn gót chân

Tác dụng: Thông kinh bàng quang, chữa còng lưng.

Cách thực hiện: Dùng ngón tay ấn vào gót chân, lực đạo duy trì từ mức vừa đến mức mạnh cho tới khi gót chân cảm thấy đau nhói mới thôi.

Lưu ý: Hai cách tốt nhất để chăm sóc đôi bàn chân chính là xoa bóp và ngâm chân. Tuy nhiên, Người bị tiểu đường tuyệt đối ko được ngâm chân do bệnh lý này khiến làn da của người bệnh trở nên yếu ớt, thần kinh ở vùng chân kém nhạy, ít hoặc không có cảm giác với nước ấm.

Do đó, những người bị tiểu đường khó có thể cảm nhận được độ ấm chuẩn xác của nước ngâm. Họ thường có xu hướng ngâm chân với nước nóng hơn mức bình thường và dễ bị phỏng khi nhiệt độ nước quá cao.

Nếu không phát hiện kịp thời, trường hợp nghiêm trọng có thể dẫn tới nhiễm trùng, thối rữa vùng da bỏng…

Người bị giãn tĩnh mạch, người bị bệnh ngoài da và trẻ em cũng ko nên ngâm chân.

Hình ảnh chọn từ net

Saturday, June 28, 2025

Viết thêm về nghệ sỹ Manfred Krug

(tiếp theo)

Bài „Chúng ta cần nhiều Krug“ nhận được một số lời bình trùng lặp nên tôi không trả lời từng người mà xin viết thêm về những vấn đề chưa nói hết.

Manfred Krug trong phim Daniel Druskat (1976)

Một số ý kiến cho rằng chế độ STASI ở CHDC Đức „văn minh“, „nhân văn“. Có lẽ bạn đọc so sánh với hoàn cảnh ở Việt Nam,Trung Quốc hay Triều tiên để phát biểu như vậy.

Một nhà nước văn minh đã không bắn chết hơn 1000 công dân của mình trên biên giới, sẽ không giam giữ hơn 200.000 người vì lý do chính trị, trong đó có 52 người bị xử tử và sẽ không bán 35.000 tù nhân chính trị cho Tây Đức để thu ngoại tệ và đã không bị 3,5 triệu công dân bỏ đi tỵ nạn. [1]

CHDC Đức là một trong những nước công nghiệp phát triển nhất thế giới ngay từ khi lập quốc 1949, có một tầng lớp trí thức và trung lưu khá mạnh, nằm giữa Âu châu, nên không thế dùng hệ quy chiếu của các xã hội nông nghiệp nửa phong kiến để xem xét.

Trong khi Mao và Polpot chủ trương đưa người về nông thôn để dùng cơ bắp xây dựng CNCS, luyện gang thép bằng lò củi để công nghiệp hóa thì Khrushev và Ulbricht chủ trương công nghiệp hóa nông thôn bằng máy gặt đập liên hợp và máy bay phun thuốc trừ sâu để đưa người về thành thị, nâng cao năng suất lao động. Ở Trung Quốc, Việt Nam, Bắc Triều Tiên nông dân được là nòng cốt của cuộc cách mạng XHCN, nhưng ở Đông Đức, Tiệp Khắc, Hungary, kỹ sư, bác sỹ được coi là lực lượng chính. 

Ở Việt Nam những năm 1960-1970, bản lý lịch ghi thành phần „Bần nông“ được coi là bùa hộ mệnh thì ở Tiệp-Khắc „ông kỹ sư“ (Pan inženýr) bày tỏ sự kính trọng. Quốc huy CHDC Đức có hình chiếc búa và cái compa dùng trong toán-lý.  Ngay cả trong lãnh đạo các đảng cộng sản Đông Âu, vẫn có những vị ủy viên bộ chính trị như Günter Schabowski dám đứng ra đối thoại với 200.000 ngàn người biểu tình chống chính phủ tháng 11.1989 tại Berlin. 

Günther Schabowski, ủy viên BTC đảng SED phát biểu trước 200.000 người dân Berlin biểu tình phản đối bức tường Berlin hôm 4.11.1989

Werner Lamberz cũng là một người có bản lĩnh.  Ông nhờ Krug cho mình gặp nhóm nhân sỹ ký tên phản đối vụ Biermann, để rồi bị ghi âm.  Khi biết bị hớ, ông ta vẫn giữ lời hứa với Krug.(Lamberz được coi là nhân vật kế cận của Honecke, nhưng ông bị mất năm 1978 trong một vụ tai nạn ở Libya, khi muốn mở rộng ảnh hưởng của CHDC Đức ở Châu Phi)

Từ 1975, Đông và Tây Âu cùng tham gia „Tổ chức hợp tác và an ninh Châu Âu OCSE“, cùng ký kết văn kiện Helsinky nên việc thủ tiêu các nhân vật nổi tiếng như W.Biermann đành phải thay bằng trục xuất.

Bản tuyên bố của các nghệ sỹ CHDC Đức ký ngày 17.11.1976 phản đối việc tước quyền công dân của Wolf Biermann

Tuy là nhà nước công nông, nhưng CHDC Đức sẽ sụp đổ nếu thiếu lực lượng trí thức mũi nhọn. Vì vậy có rất nhiều trường hợp ngoại lệ được áp dụng để giữ chân các nhân tài này. Họ không cần phải công nhận học thuyết XHCN, không cần phải vào đảng. Họ vẫn được tự do đi ra khỏi bức màn sắt, tự do nhập sách báo phương tây, miễn là không chống lại chế độ. Tôi chỉ đơn cử trường hợp trong ngành điện tử, truyền thông mà tôi biết.

Đó là Bá tước Manfred von Ardenne [2] người cùng thời với Werner von Braun phát minh ra bom V1,V2. Chiếc camera truyền hình đầu tiên của tại thế vận hội Berlin 1936 sử dụng đèn quét hình flying spot của ông. Manfred von Ardenne được gọi là Bá tước đỏ, vì ông ở lại Đông Đức, hợp tác với Liên Xô trong việc chế tạo ra bom nguyên tử. Ông được giữ nguyên đội ngũ khoa học của mình cùng toàn bộ gia tài của dòng họ. Ông có viện nghiên cứu riêng mang tên Ardenne ở Dresden, chi nhánh ở Berlin. Ông và các phụ tá vẫn đi sang phương tây như đi chợ. 

Trong các ngành khác (y học, hóa học,nông lâm) chắc cũng có các trường hợp tương tự, bác nào biết có thể kể.

Cũng có rất nhiều văn nghệ sỹ lớn vẫn ở lại Đông Đức với những ngọai lệ như vậy. Nổi tiếng nhất là Bertold Brecht, nhà biên kịch sân khấu được cả Đông và Tây ngưỡng mộ. Brecht đã phê phán chính sách của đảng SED trong vụ nổi dậy của công nhân CHDC Đức ngày 17.6.1953 [3].  Bên cạnh Brecht là các nghệ sỹ Helene Weigel, Gisela May, Hans Eisler v.v. cũng hưởng các đặc quyền tương tự.

Các đặc quyền cho thiểu số lựa chọn này là một chính sách xuyên suốt của STASI nên về sau, những nghệ sỹ ít tên tuổi quốc tế hơn, nhưng thành công trên con đường nghệ thuật như Manfred Krug hay nữ nghệ sỹ trượt băng nghệ thuật Katarina Witt cũng được hưởng lây. Katarina Witt chinh phục thế giới bằng tài nghệ trượt băng và vẻ đẹp lộng lẫy của cô gái 20, đến nỗi bình luận viên truyền hình Tây Đức phải bất ngờ thốt lên „ Chủ nghĩa Xã hội đẹp quá“ (So schön ist der Sozialismus). Chỉ có điều Katarina Witt không phải là con người chính trị. Cho đến nay cô vẫn chỉ là con người của nghệ thuật giải trí (Entertainment).

Manfred Krug cũng không phải là một nhà hoạt động chính trị với các bài viết bày tỏ chính kiến. Ý thức chính trị của ông chỉ thể hiện qua các vai diễn. Các nhân vật Willy Heyer trong „Những con đường qua đất nước“ hay Daniel Druskat trong phim cùng tên đều là những cán bộ xã tận tâm, nhưng đầy góc cạnh, chịu những số phận cay nghiệt trong một xã hội đầy mâu thuẫn tiềm ẩn. 

Thái độ chính trị của Krug còn ở chỗ luôn đứng về phía bị áp bức. Ông không phải là nhà bất đồng chính kiến như nhạc sỹ Biermann. Nhưng Krug đã ủng hộ quan điểm của Biermann từ 1968, khi vụ Tiệp Khắc xảy ra. Có thể nói Biermann đã ảnh hưởng sâu sắc đến Krug.

Nhưng tôi viết về Krug vì ấn tượng ở chỗ: Ông không thỏa hiệp để rồi rút lui ý kiến của mình cho yên thân. Người ta không chỉ cam kết cho ông yên thân mà còn thêm bổng lộc để ông rút đơn xin đi khỏi CHDC Đức. Việc cho phép ông chuyển toàn bộ tài sản sang phương tây, giữ lại bất động sản ở Berlin và cho phép vợ ông quay về thăm thân tùy thích cho thấy chính quyền STASI luôn để ngỏ cửa cho ông quay lại.

Quyết định ra đi của Krug không phải vì ông lo cho cuộc sống bản thân và gia đình, mà là thái độ của ông đối với chế độ, là tình đoàn kết của ông với những người bất đồng chính kiến như Biermann. Đó chính là phẩm chất đáng kính của Krug.

Khi sang đến miền Tây, Krug cũng trăn trở rất nhiều. Nhưng ông không chối bỏ quá khứ để coi nền nghệ thuật của miền Đông (nhất là nhạc nhẹ và Jazz) là lạc hậu so với miền Tây. Mỗi khi trả lời phỏng vấn, ông vẫn kể về miền Đông bằng những tình cảm sâu lắng. Ông vẫn biểu diễn và đóng phim với phong cách cũ. Chính vì vậy ông luôn được khán giả của cả hai miền hâm mộ trong suốt thời kỳ đất nước chia cắt.


Nguyễn Xuân Thọ

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (18)

Trái tim thứ 3

(tiếp theo & hết)

Lòng bàn chân là trái tim thứ 3.

Theo Tây y:

1. Lòng bàn chân là nơi có nhiều mạch máu, mao mạch ngoại biên. Khi máu được cung cấp đủ tại đây ta sẽ khỏe hơn. Nếu được kích thích, các mao mạch ở đây sẽ giãn nở, oxygen sẽ đến được từng tế bào đầy đủ. HA sẽ hạ trong mức độ ổn định, tim ko cần tống máu với cường độ tối đa, hạn chế được bệnh tật.

2. Lòng bàn chân là vị trí thấp nhất của cơ thể, các mạch máu ở đây giãn nở sẽ tạo lực hút kéo máu xuống và ra ngoại biên rất đầy đủ, ko cần nhiều lực bóp của tim do đó có thể trợ lực cho tim một cách hữu hiệu. Tim sẽ khỏe và bền bỉ với thời gian mà ko suy yếu dù tuổi đã già.

3. Nếu để bàn chân lạnh, các mạch máu co lại, oxygen ko ra đủ ngoại biên, tim buộc phải co bóp với lực mạnh hơn, lâu ngày sẽ làm tim suy yếu. Ngâm chân trong nước nóng hay dùng máy sấy tóc làm ấm bàn chân trước khi ngủ là cách giúp tim đỡ phải làm việc nhiều, cũng là cách giúp cho việc tuần hoàn lưu thông máu khắp cơ thể, oxy cung cấp đầy đủ rất tốt cho sức khỏe.

4. Những người ở thôn quê làm việc đồng áng đa số có trái tim khỏe mạnh, nhiều người 90 tuổi mà tim vẫn hoạt động mạnh mẽ  do suốt cuộc đời họ đi chân đất làm ruộng, rẫy, lòng bàn chân dẫm lên đá, sỏi và mặt đất đủ mọi địa hình. Như thế đã vô tình kích thích lòng bàn chân một cách tự nhiên, làm cho tim trở nên bền bỉ hơn so với những người sống ở tp, luôn mang giày dép.

Theo Đông y:

1. Lòng bàn chân là nơi có các huyệt đạo liên quan mật thiết với các cơ quan nội tạng. Nếu ko chú ý điều này, chúng ta đã bỏ qua một cửa ngõ quan trọng của cơ thể.

2. Nhất là các kinh mạch đi xuống chân là phải qua lòng bàn chân.

3. Muốn cho tim, phổi, gan... và các cơ quan của cơ thể khỏe mạnh thì phải chú ý kích thích lòng bàn chân để đả thông nội tạng, từ đó tăng lưu lượng máu đến các cơ quan này càng nhiều do chính sức hút từ chúng, giúp tim ko phải cố gắng nhiều. Tim sẽ làm việc nhẹ nhàng hơn mà vẫn hoàn thành chức năng của mình.

4. Thực hành với lòng bàn chân thế nào cho hiệu quả?

- Mỗi ngày để ra 3-5 phút theo thứ tự: ĐẤM-VỖ-XOA 

- Đấm: khắp mỗi lòng bàn chân với 1 lực khá mạnh để đả thông toàn bộ cơ quan nội tạng. Từ 50-100 lần.

- Vỗ: khắp lòng bàn chân, 50-100 lần.

- Xoa: xoa nóng lòng bàn chân, 50-100 lần.

- Bấm huyệt Dũng Tuyền (vị trí 1/3 trên, từ mũi ngón chân), bấm day bằng ngón tay cái từ 15-30 giây để bồi bổ kinh thận là tiền đề cho trường thọ vì thận là gốc của sự sống về mặt Đông y.

- Chú ý vị trí của các huyệt đạo, suy yếu cơ quan nào thì chú trọng đấm-vỗ-xoa nhiều hơn trên lòng bàn chân, nơi có huyệt đạo tương ứng.

- Các thao tác chỉ cần từ 3-5 phút.

Vì ko cần tốn thời gian nhiều, nhưng hiệu quả, mọi người thử thực hành mỗi sáng. Cả ngày sẽ cảm thấy khỏe mạnh hơn, làm việc tốt hơn mà ko bị mệt mỏi, có lợi cho sức khỏe.

Như thế, thật đơn giản mà hiệu quả. Khi kết hợp 3 quả tim của chúng ta: quả tim trong lồng ngực, cơ hoành và lòng bàn chân.

NOTE: Nên phối hợp nhịp nhàng bằng cách: thở bụng nâng hạ cơ hoành, đấm-vỗ-xoa lòng bàn chân là phương pháp giúp cho trái tim thứ nhất ko bị suy yếu, bền bỉ với thời gian.

Đó là cốt lõi của khí công nói riêng và y học phương Đông nói chung.

(đăng lại từ KTNN No.1100)

Hình ảnh chọn từ net

Friday, June 27, 2025

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (17)

Trái tim thứ 3

Trái tim trong chúng ta có chức năng bơm máu theo các động mạch, đem dưỡng khí và chất dinh dưỡng đến toàn bộ tế bào của cơ thể đồng thời loại bỏ các chất thải trong quá trình trao đổi chất.

Nhưng con người còn có những trái tim khác. Hai trái tim còn lại là gì?

------------

Trái tim thứ nhất

Trái tim cùng đập với chúng ta (trung bình 72 nhịp/phút) từ khi sinh ra đến lúc nhắm mắt rời khỏi trần thế. Như vậy, nếu sống 70 năm, tim đập liên tục, ko ngừng nghỉ, với 2.649.024.000 nhịp.

Trái tim nhỏ bé thật mạnh mẽ vô cùng. Tuy nhiên, dù vậy, ta nên thương yêu nó và cộng tác/hỗ trợ giúp đỡ nó, ko để tim bị suy yếu gây nguy hiểm cho tính mạng của mình.

Trái tim thứ 2

Đó chính là cơ hoành.

1. Thở bằng bụng dưới bằng cơ hoành là biện pháp tối ưu giúp trái tim thứ nhất đỡ gắng sức tống máu đi nuôi cơ thể. Khi hít vào thì phình bụng, cơ hoành hạ xuống làm cho oxygen đến tận cùng màng/cơ tim. Trái tim thứ nhất chỉ cần giãn nhẹ cũng lấy đầy đủ máu.

2. Khi thở ra, bụng hóp lại, cơ hoành bị đẩy lên tối đa, ép các mạch máu mạnh nhất giúp tim co bóp tống máu đi khắp cơ thể.

3. Nhờ vậy mà cơ hoành là trợ lý đắc lực của trái tim thứ nhất. Tim sẽ khỏe hơn và bền bỉ hơn theo thời gian.

4. Đồng thời, thở bụng bằng cơ hoành là trạng thái có tác dụng massage đều đặn các cơ quan nội tạng, đưa máu đến gan, thận, lách, ruột...phòng bệnh cho các cơ quan này rất hiệu quả.

5. Giúp chống bệnh nhiễm trùng của hệ tiết niệu gồm thận và bàng quang.

6. Máu được đưa đầy đủ về vùng chậu như tử cung, buồng trứng, làm giảm các triệu chứng tiền mãn kinh ở phụ nữ.

7. Phổi được co lại và giãn nở tối đa, oxy đến phổi đầy đủ nhất nên ngừa được bệnh phổi.

8. Tiêu hóa: làm tăng chức năng của dạ dày, gan, lách, nhất là máu đến đầy đủ giúp quá trình chuyển hóa thức ăn dễ dàng hơn.

9. Điều hòa thần kinh thực vật do đó HA ổn định.

10. Khi thở bụng bằng cơ hoành sẽ có tác dụng ức chế mọi tạp niệm ở não, giảm stress, giảm đau, có tác dụng an thần do chất endorphin được tiết ra từ não trong lúc thở bụng.

Kết luận

Cơ hoành chia việc cho trái tim thứ nhất để nó không suy giảm chức năng bơm máu. Gíup cơ thể, sắc khí khỏe mạnh, da dẻ hồng hào.

Nhịp tim giảm lại: 60-65 nhịp/phút, đồng thời cơ tim khỏe hơn, mỗi lần co bóp đạt chất lượng đưa máu đến các cơ quan đầy đủ hơn.

Khi đã thành thói quen, thở bụng thường xuyên tự nhiên một cách vô thức sẽ là cách trợ giúp tốt nhất bằng cách thở, 1 nguyên tắc của khí công để bảo vệ sức khỏe và trái tim thứ nhất của chúng ta.

(còn nữa)
Hình ảnh chọn từ net

Thursday, June 26, 2025

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (16)

Thở như thế nào

(tiếp theo)

Hít thở cung cấp ô xy nuôi dưỡng các tế bào trong cơ thể và thải chất độc ra khỏi cơ thể. Tuy nhiên vì nhiều nguyên nhân khác nhau trong cuộc sống làm cho quá trình hít thở của chúng ta bị biến đổi. Kỹ thuật thở dưới đây sẽ giúp bạn cân bằng lại, thở đúng và hiệu quả hơn.

1️⃣ Kỹ thuật thở giúp tiêu hóa dễ dàng

Trong tâm trí của chúng ta, thở là phổi. Tuy nhiên, có nhiều cơ quan trong cơ thể tham gia vào quá trình này, chẳng hạn như cơ hoành mà chúng ta kích thích khi thở bằng bụng. Trong trạng thái tĩnh lặng và yên bình, bụng phình ra khi hít vào: Phổi có thể chứa đầy oxy và kéo thấp xuống lồng ngực. Nó cũng kích thích các cơ của bụng, giúp cải thiện quá trình chuyển hóa, thúc đẩy tiêu hóa nhanh chóng và tốt hơn.

Nhưng khi ta tức giận, căng thẳng hoặc lo lắng, cơ hoành bị tê liệt và chặn sự giãn nở của phổi. Hậu quả là dạ dày bị chèn ép gây ra các vấn đề về tiêu hóa, rối loạn co thắt thực quản và đường ruột.

✅Kỹ thuật đúng: Để hít thở có lợi cho hệ tiêu hóa, hãy nằm thư giãn. Khi bạn hít thở sâu bằng mũi, hãy tưởng tượng rằng ko khí đang hướng thẳng đến bụng để làm phồng nó lên như một quả bóng bay. Sau đó, thở ra từ từ cho đến khi bạn cảm thấy rút hết ko khí để làm rỗng dạ dày, trước khi giải phóng cơ hoành và ko khí còn lại trong phổi.

Thực hiện ít nhất năm nhịp thở liên tiếp. Bằng cách kích thích gan, lá lách, tuyến tụy và ruột, việc "xoa bóp" hô hấp này có thể đẩy nhanh quá trình chuyển hóa trong cơ thể, giúp tiêu hóa được dễ dàng hơn.

2️⃣ Kỹ thuật thở giúp ngủ ngon

Vào ban đêm, trong giấc ngủ sâu, chúng ta thường thở đều đặn. Ngoại trừ những trường hợp căng thẳng, gây mất ngủ và có những giấc mơ xấu, hoặc chứng ngưng thở khi ngủ gây ra hiện tượng thở ngắt quãng và/hoặc không đầy đủ.

Để đi vào giấc ngủ ngon hơn, vào mỗi buổi tối khi bạn cảm thấy buồn ngủ, hãy cố gắng thở chậm hơn, chỉ là trong vài phút, để làm chậm nhịp tim, làm dịu hệ thần kinh và dần dần đạt được sự bình tĩnh. Tuy nhiên, chậm hơn không có nghĩa là ít sâu hơn: Cần hít vào rồi thở ra cho hết. Hơi thở phải sâu.

Để dễ dàng ngủ được và có một giấc ngủ sâu, hãy thử phương pháp 4-7-8 do TS. Andrew Weil của Đại học Harvard (Mỹ), chuyên gia về y học thay thế và thở thư giãn đưa ra*.

✅Cách thở: Nằm trước khi đi ngủ, thải hết không khí ra khỏi phổi bằng cách thở ra bằng miệng. Ngậm miệng lại và hít vào từ từ bằng mũi trong khi đếm nhẩm đến 4. Giữ hơi thở đếm đến 7. Thở mạnh ra bằng miệng bằng cách đếm đến 8. Lặp lại cách thở (4-7-8) bốn lần.

3️⃣ Kỹ thuật thở lấy lại sự bình yên

Căng thẳng quá mức và những cảm xúc lặp đi lặp lại hoặc dữ dội làm gián đoạn cơ chế thở và thông khí tự nhiên. Để chống lại tình trạng giảm thông khí (tăng nhịp tim) thường thấy, cần phải "thiết lập lại" hơi thở. Theo đó, nín thở, phổi đầy và rỗng, là điều lý tưởng để luyện tập hàng ngày ngay khi sức ép tăng lên và có thể lặp lại hai đến ba lần tùy thuộc vào mức độ của cảm xúc.

✅Kỹ thuật đúng: Hít thở sâu và sau đó nín thở. Cố gắng giữ lâu nhất có thể, thường từ 8 đến 15 giây. Tiếp đó, thở ra chậm và dài. Khi kết thúc quá trình thở ra, giữ nguyên thêm 4 đến 5 giây trong tình trạng ngưng thở. Sau đó tiếp tục thở bình thường: Bạn sẽ nhận thấy rằng hơi thở đã chậm lại.

(còn nữa)

(*): KỸ THUẬT THỞ GIÚP NGỦ NHANH & SÂU 4-7-8

Phương pháp "hơi thở thư giãn", bao gồm thở vào trong 4 giây, giữ hơi trong 7 giây và thở ra trong 8 giây.

Kỹ thuật thở này đòi hỏi một người phải tập trung vào việc điều hòa hơi thở, thay vì suy nghĩ và lo lắng khi bạn nằm xuống ngủ vào ban đêm.

Cách thở này có nguồn gốc từ một bài tập thở của Ấn Độ tên pranayama (điều hòa hơi thở), hiện vẫn được áp dụng trong yoga, thiền..

Các bước thực hiện:

Bước 1: Thở ra, hoặc thổi hơi ra hoàn toàn bằng miệng. Lưu ý thở mạnh, tạo thành tiếng. Đầu lưỡi đặt đằng sau răng hàm trên.

Bước 2: Đóng miệng, hít nhẹ nhàng bằng mũi, đếm thầm trong đầu đến 4.

Bước 3: Nín thở, đếm đến 7.

Bước 4: Lại thở mạnh ra thành tiếng, đếm đến 8.

Bước 5: Đóng miệng vào và hít nhẹ nhàng, lặp lại toàn bộ quá trình thêm ba lần nữa.

Nếu kỹ thuật này chưa đủ giúp bạn ngủ nhanh thì nên được kết hợp với các vật dụng hỗ trợ như mặt nạ ngủ, nút tai, nhạc thư giãn, tinh dầu khuếch tán hoa oải hương hoặc tránh uống nước có caffeine trước khi ngủ.

Nguồn: Suckhoedoisong.vn

Hình ảnh chọn từ net

Wednesday, June 25, 2025

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (15)

Thở như thế nào

(tiếp theo)

Nín thở: Bí kíp sống nên biết và áp dụng

Theo người Tây Tạng, việc nín thở còn được gọi là phương pháp “Bảo bình khí”. Nếu oxy lên não kém sẽ ảnh hưởng đến nhận thức, tình thần và xuất hiện nhiều cảm xúc tiêu cực. Không ít người qua đời vì nguyên nhân chính là thiếu oxy. 

Phương pháp này vừa giúp thanh tẩy độc tố, vừa giải tỏa về tinh thần, là nguồn cội cho cuộc sống khỏe mạnh, ko bệnh tật.

1. Vì sao nín thở lại có lợi cho sức khỏe? 

‘’Bảo bình khí’’ dựa trên nguyên tắc sử dụng hiệu quả lượng oxy trong cơ thể. Con người nếu thiếu oxy trong máu sẽ sinh ra mệt mỏi, chân tay rã rời, khí huyết ko khai thông, cơ thể yếu ớt sinh ra bệnh tật.

Phương pháp này thông qua hít thở sâu sau đó nín thở một thời gian nhất định để đưa 1 lượng oxy lớn lên não, cung cấp năng lượng khiến tăng cường chức năng của phổi, tăng cường oxy lên não.

Đồng thời, cách thức này cũng nâng cao sức khỏe của phổi. Phổi hoạt động tốt sẽ tạo điều kiện cho các cơ quan khác hoạt động tốt hơn.

Lượng oxy có được từ việc nín thở cũng giúp phổicác cơ quan nội tạng khác đến tận xương cốt đều được thanh lọc, giúp đẩy các khí bẩn như N2 và CO2 ra khỏi cơ thể.

2. Cách thức thực hiện phương pháp nín thở

– Đối với người mới bắt đầu: Hít thở thật sâu rồi ngừng thở từ 10-20 giây hoặc đến khi không chịu được thì thở ra nhẹ nhàng bằng mũi.

Lưu ý: trong khi thực hiện ko hít đứt quãng, ko nín thở 2 lần trong một lần hít, ko thở bằng miệng.

– Cách thức thực hiện hàng ngày: Hít một hơi bằng mũi sau đó ngừng hít thở, thắt chặt cơ bụng, cằm gập sát xuống cổ, mặt hướng về phía trước, đầu không được cúi xuống.

Tại thời điểm này, lồng ngực sẽ tự căng phồng lên, cơ hoành, 2 bả vai nhô lên.

Sau khi nín thở, tự nhiên có cảm giác khó chịu, ko thể thở ra nhưng có thể hít vào bổ sung, điều này sẽ khiến các bộ phận của phổi tràn đầy khí.

Duy trì được 60 giây rồi thở ra sẽ đạt được hiệu quả cao nhất, nếu ko duy trì được lâu thì cũng phải 15 giây mới có hiệu quả.

-Tần suất thực hiện: Với những người sức khỏe bình thường: Nín thở 60 giây mỗi ngày, chia 3 lần. Người có bệnh, sức khỏe yếu: Thực hiện nín thở ngày ít nhất 1 lần, nếu có thể thì thực hiện ngày 2 lần.

3. Lưu ý khi thực hiện “Bảo Bình khí”

Tuy có nhiều công dụng với sức khỏe nhưng nhiều người khi mới luyện tập cảm thấy mệt mỏi, chóng mặt và ko có tác dụng cải thiện sức khỏe rõ ràng.

Điều này xuất phát từ nguyên nhân người đó tập quá gấp, nín thở quá lâu và liên tục trong thời gian đầu khiến cho hệ hô hấp bị sốc, gây rối loạn quá trình hít thở.

Nếu có điều này xảy ra, người tập sẽ thấy cơ thể của mình xuất hiện một số triệu chứng như tức ngực, trướng bụng, váng đầu, mất sức, mệt mỏi…

Chính vì vậy khi bắt đầu luyện tập nín thở, cần lưu ý một số vấn đề:

– Khi bắt đầu thực hiện phương pháp này, cần tuân thủ hướng dẫn cho người mới bắt đầu để cơ thể có thể thích nghi với thời gian nín thở từ vài giây đến 10 – 20 giây rồi dần dần mới tuân thủ đủ thời gian tối đa.

- Nên nín thở 60 giây mỗi ngày, chia làm nhiều lần tập. Cách này sẽ giúp bạn thanh lọc cơ thể hiệu quả mà không tạo áp lực cho tim, phổi và các cơ quan khác.

– Khi nín thở, cần hóp bụng để kích hoạt cơ hoành hoạt động, đẩy căng lồng ngực, nhờ thế oxy được hấp thụ hiệu quả hơn.

Nguồn: Khoefamily.com, CafeF

(còn nữa)

Hình ảnh chọn từ net

Tuesday, June 24, 2025

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (14)

Thở như thế nào

Thở không đúng cách

Ngày nay, lối sống ít vận động cùng với công việc thường xuyên căng thẳng… khiến đa phần người ta quen với hơi thở nhanh và nông, thành ra cơ thể phải chịu nhiều thiệt hại: độc tố không xả được hoàn toàn, dưỡng khí thiếu hụt trường kỳ mà phát bệnh.

Nếu duy trì trong thời gian dài dẫn đến cơ thể thiếu oxy gây choáng đầu và bệnh chứng thiếu dưỡng khí, cứ thế kéo dài sẽ gây “bệnh thiếu dưỡng khí mãn tính”.

Những triệu chứng điển hình của tình trạng thiếu dưỡng khí mãn tính:

Sáng ngủ dậy vẫn ngáp liên tục và cảm giác mệt mỏi,
Tinh thần cả ngày mất tập trung, sức không theo tâm,
Sức phản ứng, chú ý, ghi nhớ đều kém, hay quên,
Thường đau đầu, chóng mặt, hoa mắt,
Cơ bắp dễ đau mỏi, tê cứng,
Thường mất ngủ, hay suy nghĩ phiền muộn, than thở tiêu cực.

Người hiện đại thường có hiện tượng “thở nhanh” (hyperventilation), thở như vậy lâu ngày sẽ gây thiếu dưỡng khí, cơ thể bị mất nhiều năng lượng trong quá trình thở, ảnh hưởng ko tốt đến hoạt động của các cơ năng khác.

Cách thở đúng là nên thở chậm và dài, giúp phổi trao đổi khí tốt nhất. Thở ra hít vào đều và sâu làm cho thân tâm hợp nhất, giống như những gì bác sĩ Nguyễn Khắc Viện đã chỉ ra trong bài vè của mình.*

Chăm sóc sức khỏe bắt đầu bằng hít thở đúng cách

Hít thở đúng cách thì thân thể khỏe mạnh, khoan khoái. Cố gắng thay đổi thói quen ngồi lì một chỗ ở văn phòng làm việc, cứ khoảng một tiếng hãy đứng lên làm vài động tác co giãn, tạo thành thói quen vận động cơ thể theo quy luật điều độ. Cách làm này giúp nâng cao sức khỏe tim, phổi, giải tỏa áp lực, nâng cao hiệu quả làm việc.

Lời khuyên về tư thế ngồi tốt nhất: “Ngồi thẳng, thả lỏng” – giữ trung tâm thân thể ổn định, mở rộng người nhưng đừng kéo căng xương bả vai và phải thẳng cột sống, ưỡn ngực, hít thở sâu… bạn sẽ thấy mình khỏe khoắn hơn, có sức sống hơn”.

Tổ chức Y tế Thế giới kiến nghị, người lớn mỗi tuần ít nhất nên vận động 150 phút. Dùng cách hít thở bụng sâu và dài để nâng cao năng lực trao đổi khí và phát huy tác dụng của thần kinh phó giao cảm, cải thiện tình trạng cơ thể thiếu dưỡng khí, giúp đầu óc tỉnh táo minh mẫn, nâng cao hiệu quả làm việc, và giúp cơ thể khỏe mạnh.

(còn nữa)

(*): Bs. Nguyễn Khắc Viện (1913 – 1997) là một nhà nghiên cứu y học và văn hóa quê ở Hương Sơn, Hà Tĩnh. Trong thời gian học tập và làm việc tại Pháp, ông bị lao nặng phải nằm điều trị ở bệnh viện Saint Hilaire du Touvet, Grenoble. Thời đó sự phát triển về y khoa còn hạn chế, bệnh lao phổi chưa có thuốc chữa khỏi.

Trong vòng 6 năm điều trị bệnh (từ 1943 – 1948), ông phải trải qua nhiều ca phẫu thuật điều trị lao phổi gồm có 7 lần mổ, cắt bỏ 8 xương sườn, cắt bỏ toàn bộ lá phổi bên phải và 1/3 lá phổi bên trái.
Lúc này, dung tích thở trong phổi của ông chỉ còn 1 lít, đây là dung tích thở của một người rất yếu. Theo chẩn đoán của các bác sĩ người Pháp, bác sĩ Nguyễn Khắc Viện chỉ còn sống được khoảng 2 năm nữa.

Tuy nhiên, bác sỹ Nguyễn Khắc Viện không chấp nhận nằm chờ chết. Ông đã nghiên cứu nhiều tài liệu và tìm ra phương pháp hít thở đúng cách để tự chữa bệnh cho mình. Kết quả ông đã sống thêm được 50 năm nữa, hưởng thọ 85 tuổi. Không những duy trì được sức khỏe tốt cho mình mà ông còn tích cực làm việc, nghiên cứu…

Điều đã làm nên kỳ tích của BS Nguyễn Khắc Viện chính là việc kiên trì tập luyện hít thở đúng cách. Phương pháp thở được ông đúc rút trong bài vè 12 câu như sau:

“Thót bụng thở ra, 
Phình bụng thở vào, 
Hai vai bất động, 
Chân tay thả lỏng, 
Êm chậm sâu đều, 
Tập trung theo dõi, 
Luồng ra luồng vào, 
Bình thường qua mũi, 
Khi gấp qua mồm, 
Đứng ngồi hay nằm, 
Ở đâu cũng được, 
Lúc nào cũng được”.

Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện (Hình ảnh chọn từ net)

Monday, June 23, 2025

Những cuộc gặp gỡ muộn màng (3)

(tiếp theo)

Thật là vui mỗi khi được gặp những người bạn ảo, dù kết bạn FB cả chục năm mới biết mặt nhau. Trong một lần cà phê ở Hà Nội với những người bạn mới, gã Thắng hói Thang Hoi Bui Minh nói. "Châu Âu sạch sẽ, ngăn nắp, văn minh, nhưng em chỉ thích sống ở Việt Nam, dù nó bát nháo, ồn ào". Cả Lao Ta, Vuong Tien Le Le đều khẳng định điều đó. Đã yêu thì yêu cả mùi mồ hôi của vợ, mùi dầu mỡ của chồng là vậy. 

Cà phê với Thắng Hói, Lão Tạ và Lê Tiến

Vào Sài Gòn tôi được làm quen với các nhà báo Phạm Công Luận và Nhượng Nguyễn Khắc nên biết được khối điều mới lạ. Phạm Công Luận đã giúp tôi tìm ra tòa nhà 87D Phạm Kế Xương là nơi mà phái đoàn Bộ Tổng tham mưu Quân đội Nhân dân Việt Nam và phái đoàn quân sự Ba-Lan đã đóng ở Sài Gòn từ 1955-1958. Tôi đang tìm hiểu những góc khuất của cuộc chiến tranh VN mà sẽ được công bố ở một bài viết khác, trong đó tòa nhà 87D Trần Kế Xương là một phát hiện quan trọng. Gặp anh Nhượng tôi thấy được tâm huyết, lương tâm của một nhà báo sống trong nền kiểm duyệt ngặt nghèo hàng đầu thế giới này. 

Những người bạn mới này vừa sống trong nước, vừa có cái nhìn tỉnh táo nên khác tôi về cách đánh giá thực trạng đất nước. Đó là cái được khi làm quen với họ. 

Cái được khác khi gặp lại đồng nghiệp cũ, bạn học cũ, chính là đưa tôi sống trở lại với ký ức.

Tháng 5 vừa rồi tôi rủ các bạn học ở Bình Đà đến thăm thầy  Nguyễn Văn Hậu. Có năm bạn hưởng ứng và chúng tôi thuê xe đi. Thầy Nguyễn Hậu dạy Vật lý kiêm chủ nhiệm lớp 8C của chúng tôi năm học 1966-1967. Tôi không phải là học sinh giỏi, nhưng nay thiết kế và chế tạo được mạch điện tử chắc cũng nhờ có chút kiến thức vật lý. Tháng 4.1967 tôi xin thôi học để sang CHDC Đức học nghề kỹ thuật truyền hình. Muốn được đi  Đức, bắt buộc phải là Đoàn viên và tối thiểu học hết lớp 8. Còn hơn 6 tuần nữa mới kết thúc năm học, xong các bài kiểm tra cuối năm thì mới có điểm học bạ. Ba tôi nhờ thầy Hồng, hiệu trưởng, giới thiệu với thầy Hậu. Thầy Hậu bàn với các thầy cô khác dựa theo học lực và kết quả các bài làm trong năm cho tôi điểm các môn, đủ để có quyển học bạ hết lớp 8. Thế là cậu đoàn viên trẻ có đủ hai cái thẻ "Hồng và Chuyên" để đi tây. Tôi không quên việc đó nhưng mấy lần về nước trước đây cập rập quá chưa thăm thầy được. 

Thầy Hậu năm nay đã 88 tuổi, nhưng vẫn sử dụng điện thoại thông minh để vào mạng đọc bài và nói chuyện với đám trò của thầy. Người già khó ngủ, đêm đêm thầy mở máy hễ thấy trò nào online trên FB-Messenger thì ghé hỏi thăm. Có hôm 8 giờ tối ở Đức (2 giờ sáng ở VN) thầy hỏi. 

-Sao em dậy sớm thế?

-Dạ bây giờ mới 8 giờ tối ở Đức ạ.

-Ồ, vậy à? Thầy già đâm ra lẩm cẩm. Hôm rồi em có đi bầu cử ở Đức không?

Đại loại như vậy. Tôi hiểu đó là nỗi buồn của ông cụ cô đơn (vợ thầy đã mất từ lâu), chẳng có gì ảnh hưởng đến miền riêng tư. Tôi luôn vui vẻ trả lời những thắc mắc của thầy, từ chính phủ mới ở Đức đến chiến tranh Ukraina. Lần này biết chúng tôi về thăm, thầy hồi hộp cả mấy ngày. Hôm nào cũng nhắc: "Các em đến nhé. Thầy gần 90 rồi". Trên đường xe chạy từ Hà Nội lên Ba Vì, mấy lần thầy gọi điện hỏi: "Em đi đến đâu rồi?". 

Thôn Nhuận Trạch cách Hà Nội gần 70km, giờ đây không còn mang chút dấu tích gì của miền quê Bắc Bộ mà tôi từng nhớ đến. Không còn bóng tre phủ mái nhà tranh, chỉ thấy nhà 3-4 tầng che các vườn cây. Đường làng trải nhựa, có đèn điện, chạy thẳng đến nhà thầy. Sau cánh cổng sắt rộng 5m là một cái sân có thể chứa 4-5 xe ô tô. Một chiếc xe bus 30 chỗ và 1 xe Toyota 7 chỗ đang đỗ ở đấy. Hai con trai thầy sắm xe để chở khách du lịch. Hôm nay biết các anh chị về thăm bố, các em nghỉ ở nhà đón khách. Nhà thầy vẫn xây theo truyền thống nhà ngang 3 gian, nhưng là hai tầng bê tông, có lắp điều hòa nhiệt độ. Đó là cơ ngơi các con thầy đã tạo dựng bằng sức lao động sau khi trải qua thời bộ đội.

Thầy Hậu, hai con trai (ngồi) và nhóm cựu học sinh Bình Đà năm xưa (đứng)

Thầy Hậu mừng lắm, nắm tay chào từng đứa học trò cũ. Thầy ôm chặt vai tôi, cười rưng rưng. Rồi thầy rút quyển "Hai Quê Hương" từ dưới gầm bàn ra, nói: "Thầy đọc em và thấm lắm". Tôi không hề viết về thầy trong sách, nhưng thầy thấm cái tình con người trong những năm chiến tranh đói khổ. Thời đó chúng tôi đói lắm. Tuổi dậy thì ăn uống thiếu chất, cái gì cũng thèm. Trong lớp chỉ có hai bạn Mai và Khánh ở trại trẻ của quân đội gần làng nên được cung cấp thực phẩm tốt hơn. Tôi tưởng các thầy cô có lương bổng chăc ăn uống no đủ hơn. 

Nhưng thầy Hậu kể là lương thầy cũng chẳng có bao nhiêu, thầy ăn uống rất tằn tiện để gửi tiền về quê cho cô. Từ Bình Đà (Thanh Oai) đến nhà thầy chỉ khoảng 70km, nhưng không có đường xe. Đến cái xe đạp thầy cũng không có nên phải đi bộ 10km về Hà Đông, bắt tầu điện về Hà Nội. Từ đó đi xe bus lên Trung Hà. Ngày chỉ có 4 chuyển bus, nhỡ là chờ ê ẩm. Mỗi lần về quê thầy đều đi từ sáng sớm đến tối mịt mới về đến nhà, cả đi và về mất hai ngày đường. Với chế độ làm việc sáu ngày/tuần thầy chỉ biết dành dụm tiền, quà bánh để hàng năm đến kỳ nghỉ hè hoặc nghỉ tết mang về cho vợ con. 

Ngày đó không thể nhắn tin, điện tín thì đắt vô cùng, chỉ dành cho việc khẩn cấp. Vợ thầy hàng năm chỉ chờ mùa hoa phượng hay hoa đào mà bấm ngày đợi chồng về. Người phụ nữ nông thôn, không chỉ vợ lính, mà cả vợ cán bộ đi làm xa, lâu lâu mới được hưởng những ngày hạnh phúc ngắn ngủi. Hết năm học 1980 thầy xin bà Nghiêm Trưởng Châu, giám đốc sở giáo dục Hà Nội cho chuyển về trường cấp 3 Ngô Quyền (Ba Vì) ở gần nhà. Bà Châu hỏi:

-Anh có điên không? Người ta mong về Hà Nội không được đây này. 
Thầy thà bị coi là điên, chấp nhận cuộc sống không điện, không nước máy để về quê làm ông giáo làng. Ở đất nước "Tôn sư trọng đạo" này, ông giáo Hậu được hưởng sự ngưỡng mộ hết mức của dân làng. Dù đạm bạc, vợ chồng thầy được hưởng hạnh phúc trọn vẹn ít lâu. Năm 2010 cô mất. 
Vào Sài Gòn, tôi thu xếp thăm thầy Nguyễn Đức Phong. Thầy từng dạy tôi kỹ thuật khuếch đại và bán dẫn ở Đại học Bách khoa Hà Nội cuối những năm 1970. Thời đó đa số giáo viên Bách Khoa như: Nguyễn Văn Ngọ, Bùi Minh Tiêu, Phương Xuân Nhàn, Kiều Vĩnh Khánh, Nguyễn Đức Phong… đều là những người từng học trường Tây, ít nhiều bị khoác cái áo Tạch-Tạch-Sè (Tiểu tư sản). Để tồn tại, các thầy đều phải xây các vỏ cứng và điều quan trọng tôi cảm nhận được: Các thầy đều đùm bọc và tương trợ nhau. Em Nga Nguyen bạn FB đang cùng tôi làm dự án "Vườn rừng Cao Quảng" lại là con gái thầy. Một hôm thấy Nga đưa ảnh chụp với bố mẹ lên Facebook tôi nhận ra thầy. Té ra thầy cũng hay đọc các bài tôi viết nhưng không biết đó là trò cũ. Khi Nga bảo anh Thọ là học trò của bố, thầy rất vui. 
Năm 2018 tôi đã ghé thăm và được tâm sự với thầy khá lâu. Là một nhà giáo, người từng sáng lập một trong những trường đại học tư đầu tiên của thành phố, thầy Phong kể tôi nghe những khó khăn của nhà giáo khi muốn đưa nền giáo dục đi lên. Thì ra, một người tưởng như suốt đời chỉ biết đến các chuỗi công thức lý thuyết mạch cũng đau đáu lo cho việc xây dựng nền tri thức của đất nước.
Bảy năm sau, thầy đã già yếu đi nhiều. Nhưng ở ông cụ ngoài 90 này vẫn toát lên sự minh mẫn và tính hóm hỉnh vốn có. Tôi nhắc lại câu nói đùa của thầy năm 1979.
- Cái bi kịch của tay kỹ thuật là khi lắp khuếch đại thì nó lại phát sóng, rú rít ầm ỹ và khi muốn lắp bộ tạo sóng thì nó chỉ khuếch đại nên câm tịt!
Cả lớp chỉ có vài sinh viên hiểu ý thầy, cười khanh khách. Đó là những tay thợ vô tuyến điện từng vất vả lắp các bộ khuếch đại hoặc tạo sóng nhưng vì tính toán sai tỷ lệ phản hồi (feedback) nên chỉ đạt kết quả ngược lại. 
Giờ đây khi tôi kể lại chuyện đó, hai thầy trò lại cười khanh khách. Thầy bảo: Phản hồi luôn là yếu tố sống còn trong nhiều sự việc.
Hai thầy trò phì cười về câu chuyện phản hồi trong kỹ thuật cũng như trong đời

Người ta thường nói về suy đồi giáo dục, về chảy máu chất xám, thường đặt câu hỏi: Có bao nhiêu phần trăm sản phẩm quốc nội trong những chiếc xe ô tô, những chiếc smartphone lắp ráp? Tại sao sau 50 năm xây dựng CNXH vẫn chưa làm được cái ốc vít chất lượng cao? Đó là những thực tế không thể phủ nhận được. 
Nhưng thằng bạn Do Dinh Thuy , tốt nghiệp chế tạo máy Bách khoa Hà Nội, cựu kỹ sư Vinashin nói: 
- Tất cả các cây cầu to cỡ như Chương Dương, Vĩnh Tuy, hàng trăm cầu vượt, cầu cao tốc, hàng ngàn tòa cao ốc chọc trời, rồi đường cao thế 500KV, hay cả hệ thống mạng 3G, 4G đang phủ sóng kín toàn quốc đều do người Việt tự thiết kế và xây dựng. Còn nhiều thứ lắm. Đó là công của thế hệ kỹ sư được đào tạo dưới thời XHCN đói kém, hoặc ở Đông Âu về. Sau này mở cửa, con cháu đi Tây học nhiều, nhưng đa số lao vào các ngành kinh tế, ngân hàng, luật, truyền thông v.v. chứ đâu có lo học các nghề khó nhằn này. Khi nói về khoa học kỹ thuật thì nền giáo dục thời bao cấp vẫn để lại cái gì đấy ông ạ!
Đó cũng là điều tôi nghĩ về những người như thầy Ngọ, thầy Phong, thầy Hậu.

Hai thầy trò sau 58 năm mới gặp lại
(còn tiếp)

Nguyễn Xuân Thọ

Cuộc chiến của 2 thế giới: Nhìn từ Bắc Âu

NGƯỜI DO THÁI RẤT THÔNG MINH, HỌ NGHĨ GÌ VỀ THAY ĐỔI CHẾ ĐỘ IRAN ...

THÙY TRANG VÀ CUỘC TRÒ CHUYỆN VỚI MỘT CỰU THIẾU TÁ DO THÁI Ở THỤY ĐIỂN

Hôm qua, Thùy Trang có dịp trò chuyện với một người Do Thái, một cựu thiếu tá từng phục vụ trong quân đội Israel, nay đã về hưu và đang sinh sống tại Thụy Điển. 

Khi mình dịch sang tiếng Anh và chia sẻ bài viết hôm qua nội dung nói về sự khó khăn và hậu quả nếu Israel lật đổ chế độ Iran, rằng điều đó có thể nối tiếp một chuỗi dài khủng bố khắp Trung Đông. Ông ấy đọc bài xong, lặng im suy nghĩ khá lâu, rồi nhẹ nhàng góp ý.

Ông nói: “Ngày xưa nước Việt Nam Cộng Hòa của bạn cũng từng bị như vậy. Mỹ rút đi, và sau đó là sự sụp đổ. Nhưng vấn đề cốt lõi nằm sâu xa hơn. Chính Trung Quốc và Nga là hai thế lực đứng sau sự hỗn loạn và khủng bố toàn cầu.”

Ông phân tích rằng nếu ngày xưa không có Trung Quốc tiếp tế vũ khí, quân nhu, lương thực cho miền Bắc thì đã không có Việt Cộng và các bạn cũng đã không mất nước. Tương tự, trong chiến tranh Triều Tiên, Trung Quốc cũng chính là thế lực chống lưng cho Bắc Hàn chống lại Mỹ và đồng minh. Bây giờ, tại Miến Điện (Burma), chính Trung Quốc đang tiếp tục viện trợ vũ khí, hỗ trợ cho chính quyền quân phiệt độc tài.

Tại châu Phi, ông chỉ rõ là cả Trung Quốc lẫn Nga cung cấp vũ khí cho các nhóm phiến quân nổi loạn khắp nơi để họ chiếm các hầm mỏ vàng, kim cương, đá quý. 

Ở Iraq, Afghanistan, các cuộc xung đột không thể kết thúc bởi Nga và Trung Quốc luôn tiếp tục hậu thuẫn cho các lực lượng khủng bố, từ súng AK-47, súng phóng lựu B40, B41 cho tới chất nổ C4. Không có những thứ đó, khủng bố lấy gì để chiến đấu?

Ông nói thẳng: “Muốn giải quyết khủng bố ở Trung Đông hay giải phóng Iran không khó, vấn đề cốt lõi là phải giải quyết tận gốc là làm cho Nga và Trung Quốc yếu đi hoặc thay đổi chế độ của họ. Khi hai nguồn tiếp tế chính không còn nữa, khủng bố sẽ tê liệt.”

Để củng cố lập luận, ông dẫn chứng Syria được giải phóng là nhờ Nga sa lầy ở Ukraine nên họ không còn đủ lực để hỗ trợ cho chính quyền Assad như trước, nhờ đó chế độ độc tài ở Syria dần suy yếu. Và chính sự sụp đổ ấy là ví dụ rõ ràng là khi Nga yếu đi, các chế độ độc tài mất chỗ dựa, kháng chiến có cơ hội thắng thế.

Riêng với Iran, ông khẳng định là “Tất cả vũ khí, công nghệ tên lửa, thậm chí cả hạt nhân đều do Nga và Trung Quốc cung cấp, hỗ trợ kỹ thuật. Vậy nên, chỉ có Hoa Kỳ, và chỉ có Tổng thống Donald Trump là người thật sự hiểu rõ điều này. Ông ấy là người có ý chí và đủ can đảm để làm Nga và Trung Quốc yếu đi.”

Ông kết luận một cách dứt khoát là “Khi Nga và Trung Quốc suy yếu, Iran sẽ không còn là bài toán khó. Bởi vì khủng bố không có vũ khí, không có công nghệ thì họ sẽ đánh bằng gì? Khi đó, thế giới mới có thể bước vào thời kỳ yên bình thật sự.”

WHAT DO THE SMART ISRAELIS THINK ABOUT REGIME CHANGE IN IRAN?

THUY TRANG AND A CONVERSATION WITH A RETIRED ISRAELI MAJOR IN SWEDEN

Yesterday, Thuy Trang had the opportunity to speak with a Jewish man, a retired major who once served in the Israeli army and is now living in Sweden.

After she translated and shared her recent article in English, which discussed the challenges and possible consequences if Israel were to overthrow the Iranian regime suggesting that such an action might trigger a long wave of terrorism throughout the Middle East, the former major read it silently, pondered for a while, and then gently offered his thoughts.

He said, "In the past, the Republic of South Vietnam experienced the same fate. Once the United States withdrew, it collapsed. But the root of the problem goes much deeper. China and Russia are the true forces behind global chaos and terrorism."

He explained that if China had not supplied weapons, logistics, and food to North Vietnam, the Viet Cong would not have existed, and South Vietnam might not have fallen. Similarly, during the Korean War, it was China that backed North Korea in its fight against the United States and its allies. Today, in Burma, it is once again China providing weapons and support to the oppressive military regime.

In Africa, he pointed out that both China and Russia have been supplying weapons to various rebel groups so they can seize control of gold, diamond, and gemstone mines across the continent.

In Iraq and Afghanistan, conflicts remain unresolved because Russia and China continue to support terrorist groups with weapons like AK-47 rifles, B40 and B41 grenade launchers, and even C4 explosives. Without these tools, how could terrorists continue to fight?

He stated clearly, "If we want to end terrorism in the Middle East or liberate Iran, the key is not difficult. We must target the roots of the problem, which means weakening or changing the regimes in Russia and China. Once those two primary sources of supply are gone, terrorism will collapse."

To support his argument, he cited the example of Syria. The regime there has begun to fall apart, not because of internal resistance alone, but because Russia became bogged down in Ukraine and could no longer provide strong support to Bashar al-Assad's government. That shift allowed opposition forces to gain ground. It is a clear example that when Russia weakens, authoritarian regimes begin to fall, and resistance movements have a real chance of success.

Regarding Iran, he emphasized, "All weapons, missile technology, and even nuclear capabilities have been supplied and supported technically by Russia and China. Therefore, only the United States, and only President Donald Trump, truly understands this situation. He is the one with the willpower and courage to weaken both Russia and China."

He concluded with conviction, "When Russia and China grow weaker, Iran will no longer be a difficult problem. Terrorists without weapons or technology have nothing left to fight with. That is when the world can finally enter a period of true peace.

(copy từ FB-THUY TRANG Nguyen.22 Jun. 2025)

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (13)

LỢI ÍCH CỦA ĐI BỘ

(tiếp theo & hết)

Cải thiện thị lực

Đi bộ thực sự có rất nhiều lợi ích cho sức khỏe, làm giảm áp lực mắt và chống lại chứng tăng nhãn áp.

Đối với những người có nguy cơ mắc bệnh tăng nhãn áp, đi bộ được đề nghị để giúp áp lực cho mắt. Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng: tập thể dục vừa phải như đi bộ ba hoặc nhiều lần mỗi tuần sẽ giúp mắt giảm áp lực.

Đi bộ giúp thư giãn - Cải thiện tâm trạng

Đi bộ cải thiện được bệnh trầm cảm và những rối loạn tâm lý, đồng thời giúp bạn xóa bỏ mọi mệt mỏi, căng thẳng và tình trạng kiệt sức. Những buổi đi bộ vui vẻ cùng người thân, bạn bè sẽ thực sự hạnh phúc và giúp tâm trạng bạn tốt hơn rất nhiều.

Nếu tâm trạng của bạn ko tốt, nên chọn giải pháp đi bộ vòng vòng để giúp cân bằng cảm xúc. Theo kết quả nghiên cứu được công bố trên Tạp chí nghiên cứu Tâm thần những người đã dành 30-45 phút đi bộ mỗi ngày, năm ngày trong tuần, cho thấy tâm trạng được cải thiện và giảm cảm giác "chán nản".

Kết hợp di chuyển thường xuyên

Bạn có thể nhận được rất nhiều lợi ích sức khỏe từ việc đi bộ. Đây là một dạng bài tập tim mạch phù hợp với hầu hết mọi người, đồng thời còn là một hình thức chịu trọng lượng, giúp tăng cường mật độ xương và khả năng di chuyển.

Cùng với các nghiên cứu phát hiện rằng đi bộ có thể cải thiện tâm trạng, tốt cho sức khỏe tim mạch và giảm nguy cơ mắc bệnh tiểu đường, một nghiên cứu thậm chí còn cho thấy rằng đi bộ có thể giúp bạn sống lâu hơn.

Cách tốt nhất để tích hợp việc đi bộ vào hoạt động hằng ngày của bạn là cố gắng tăng số bước đi. Tuy nhiên, bạn ko cần phải đi bộ quá nhiều cùng một lúc. Bạn có thể tăng hoạt động bằng cách tận dụng các cơ hội như đi thang bộ thay vì thang máy, hoặc đi bộ đến nhà bạn bè ở gần thay vì lái xe.

Bạn cũng có thể đi dạo vào buổi sáng hoặc buổi tối để tăng số bước đi của mình.

Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC) khuyên bạn tập thể dục nhịp điệu cường độ vừa phải tối thiểu 150 phút mỗi tuần, tương đương 20 phút tập aerobic mỗi ngày. Ngoài ra, bạn nên tích hợp hai đến ba buổi tập luyện sức mạnh hàng tuần, có thể bao gồm nâng tạ, sử dụng dây kháng lực, leo cầu thang, yoga hoặc chống đẩy tại nhà.

Tuy nhiên, chuyên gia nghiên cứu tuổi thọ Dan Buettner nói rằng ở hầu hết các Vùng Xanh (Blue Zones), chuyển động tự nhiên suốt cả ngày dường như là đủ. "Những người sống lâu nhất thế giới không nâng tạ, chạy marathon hay tập thể dục. Thay vào đó, họ sống trong môi trường buộc họ phải liên tục di chuyển mà không cần suy nghĩ. Họ làm vườn mà không có các tiện nghi cơ khí cho nhà cửa và công việc sân vườn", nhóm của ông viết.

Note: Tôi đã kiểm chứng việc đi bộ có ích ntn (cũng như với việc uống rượu tỏi* kể từ 1996 đến nay).

Nguồn: Littethings, Brightside, Yêu Gia đình.

(*): Rượu tỏi: Bài thuốc của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO)

Khoảng năm 1996, về đêm tôi thường tỉnh dậy vì bị ngợp thở (tuy vẫn thở nhưng thiếu dưỡng khí), nhịp tim đập mạnh. Tôi đến BV Thống Nhất để gặp một cô BS do người quen giới thiệu. Sau khi khám lâm sàng, tôi bị BS mắng là tại sao lại để tình trạng tim như vậy mới đi khám. Cô đề nghị tôi uống thuốc và làm Điện tâm đồ sau đó trở lại kiểm tra để điều trị tiếp. Tôi hoảng quá, về nhà nói cho vợ nghe, may mà có một cô là người phụ việc cho vợ tôi biết chuyện liền nói cho tôi biết rằng bố của cô ấy cũng bị bệnh tim mạch nhưng nhờ uống thuốc tự làm rất công hiệu nên đã qua khỏi giai đoạn nguy kịch. Tôi hỏi đó là thuốc gì thì cô ấy đưa cho tôi bản copy mà nhà cô ấy đã photocopy rất nhiều bản để giúp cho ai cần. Tôi liền làm theo ngay bài thuốc này, bỏ qua lời khuyên của BS, không uống thuốc cũng không làm Điện tâm đồ. Sau khi uống và theo dõi, tôi không thấy các triệu chứng trên xuất hiện nên không trở lại gặp cô BS ở bệnh viện nữa. Thấy vị thuốc quá hay nên tôi đã phổ biến lại cho nhiều người khác. Vừa rồi, Nguyễn Chí Công (Gépész,VIDI72), sau khi mổ tim (đặt 2 stent vào động mạch) và dùng cũng công nhận bài thuốc này rất hiệu quả, nên tôi post lên đây để chia sẻ với các bạn.

I. XUẤT XỨ

   Vào những năm 1960-70, WHO phát hiện ở Ai Cập, là 1 nước nghèo, khí hậu sa mạc khắc nghiệt, nhưng sức khỏe chung của nhân dân lại vào loại tốt, ít bệnh tật, tuổi thọ tương đối cao. WHO đặt vấn đề với chính phủ Nasser, xin cử một số đoàn của WHO vào Ai Cập để nghiên cứu, xem tại sao lại có hiện tượng lạ như thế, mà y tế Ai Cập không giải thích được.

   Được Tổng thống Nasser đồng ý, WHO huy động nhiều chuyên gia y tế vào Ai Cập nghiên cứu, chia thành nhiều đoàn đi xuống nông thôn, các vùng có khí hậu khắc nghiệt, thu thập các ghi nhận đặc biệt. Cuối cùng các nhà nghiên cứu nhiều nước (đông nhất là Mỹ, Tây Âu, Nhật Bản) nhận xét là ở Ai Cập nhà nào cũng có 1 lọ rượu ngâm tỏi để uống. Nhân dân Ai Cập nói từ bao thế kỷ nay, họ vẫn làm thế.

   Ngày xưa, Ai Cập là 1 Đế chế lớn, chinh chiến liên miên; chủ yếu sử dụng gươm đao. Lúc ấy làm gì đã có kháng sinh, họ chỉ dùng tỏi để uống và cũng để rửa các vết thương.

   Ở các vùng, tỏi được ngâm rượu theo những công thức khác nhau. Chuyên gia các nước đem những công thức đó về nước mình, nghiên cứu phân tích. Kết lại cái gì tốt, rồi thông qua 1 báo cáo gởi cho WHO. Sau đó, WHO tổng kết và tổ chức hội thảo về vấn đề này. Đến năm 1980, họ thông báo: rượu tỏi chữa được 4 nhóm bệnh:

               1. Thấp khớp: Sưng khớp, vôi hóa các khớp, mỏi xương cốt.

               2. Tim mạch:  Huyết áp thấp, huyết áp cao, hở van tim, ngoại tâm thu.

               3. Phế quản:   Viêm phế quản, viêm họng, hen phế quản.

               4. Tiêu hóa:     Ăn khó tiêu, ợ chua, viêm tá tràng, loét dạ dày.

Tới năm 1983, Nhật Bản thông báo bổ sung thêm 2 nhóm bệnh nữa là:

               5. Trĩ nội và Trĩ ngoại

               6. Đái tháo đường (Tiểu đườngg)

   Nhật Bản cũng công bố: "Đây là món thuốc tuyệt vời của nhân loại, vì dễ làm, rẻ tiền, không gây phản ứng phụ và có hiệu quả chữa bệnh cao"

II. NGUYÊN LÝ:

   Con người ta ở tuổi 40 trở đi (có thể trẻ hơn) là đã có bệnh. Các bộ phận trong cơ thể bắt đầu thoái hóa, bộ phận nào yếu thì thoái hóa nhanh đặc biệt là làm cho các chức năng hấp thụ chất béo (lipid), chất đường (glucose) bị suy giảm. Các chất đó không được hấp thu hết qua đường chuyển hóa, phần thừa không thải ra ngoài được, dần dần lắng đọng lại trong thành vách mạch máu, làm xơ cứng động mạch và xơ cứng một số bộ phận khác, rồi lâu ngày gây ra các bệnh ở trên.

   Trong tỏi có 2 chất quan trọng:

    1. Phitoncil là loại kháng sinh thực vật, có tác dụng diệt một số vi khuẩn.

    2. Hoạt tính màu vàng giúp làm tiêu chất béo dưới dạng cholesterol bám vào thành

        vách mạch máu, làm cho đường máu từ tim ra và về tim bị nghẽn.

        Chính nhờ 2 chất này mà tỏi có tác dụng chữa bệnh cao.

III. CÔNG THỨC ĐIỀU CHẾ VÀ CÁCH DÙNG:

   - Tỏi khô, 40 gr (lấy 50 gr tỏi sau khi bóc vỏ thì còn 40 gr). Thái nhỏ cho vào 1 lọ sạch.

   - Rượu trắng 45 độ (tốt nhất là rượu Lúa Mới). Lấy 100 ml, đổ vào lọ đựng tỏi thái nhỏ.

   - Ngâm 10 ngày, thỉnh thoảng lại lắc lọ. Mới đầu rượu màu trắng, sau chuyển sang

      vàng, đến ngày thứ 10 thì sang màu nghệ.

   CÁCH DÙNG:

   40 giọt compteur-gouties (ống nhỏ giọt)

   - Sáng: 40 giọt trước khi ăn

   - Tối:    40 giọt trước khi ngủ.

   Vì rất ít nên phải cho thêm nước sôi để nguội vào, thì mới uống thành ngụm được. Uống liên tục cả đời. Người phải kiêng rượu hoặc không uống được rượu, vẫn uống được vì mỗi lần chỉ 40 giọt, là 1 lượng rượu rất ít, không đáng kể.

   40 gram tỏi như thế, uống 20 ngày thì hết. Mà phải ngâm 10 ngày mới dùng được, cho nên cứ 10 ngày ngâm 1 lọ gối đầu, thì mới uống liên tục được. (Phải uống như vậy mới có tác dụng, không nên làm 1 lần nhiều hơn để kéo dài thời gian uống rượu tỏi, vì sau 20 ngày, các chất có trong rượu sẽ giảm dần tác dụng).

IV. KẾT QUẢ CHỮA BỆNH:

 Tác giả tổng hợp bài này có tiêu chuẩn chữa bệnh cho biết: Từ 1970 bị thấp khớp nặng, các khớp sưng, phải đi cà nhắc. Thuốc Tây dược và Đông Y dùng nhiều như cao hổ cốt, rượu tắc kè, nhưng vẫn không đỡ, lại nặng thêm. Năm 1975 lại ngã bệnh gần chết. Năm 1981 bị ngất, phải cấp cứu tại bệnh viện 3 ngày mới hết, nên sức khỏe càng giảm.

   Vào cuối năm 1982 mới bắt đầu uống rượu ngâm tỏi, thì 20 ngày sau, thấy hết hẳn bệnh sưng khớp. Qua 3 tháng, huyết áp trở lại bình thường. Bệnh viêm họng cũng khỏi. Hen phế quản cũng giảm nhiều.

   Ngoài ra tác giả còn cho biết mình bị trĩ nội, mỗi năm ra máu 5,7 lần. Hen phế quản nặng, cấp cứu nằm bệnh viện 2,3 lần. Từ khi dùng rượu tỏi đến nay, đã gần 8 năm, mà không phải đi bệnh viện lần nào. Người rất bình thường. Ăn thì tiêu hóa tốt. Đặc biệt với bệnh khớp, thì coi như thuốc thần. Vì tác giả trước đây khổ sở vì thấp khớp, nay đã khỏi hẳn, không còn biểu hiện gì nữa.

   Cho nên kết luận của người Nhật ở trên là hoàn toàn đúng: "Đây là thứ thuốc tuyệt vời của nhân loại, vì dễ làm, rẻ tiền, không gây phản ứng phụ vá có hiệu quả chữa bệnh cao".

Hình ảnh chọn từ net

Sunday, June 22, 2025

Chúng ta cần nhiều Krug

Hôm nay báo Đức nhắc đến ngày 20.6.1977, 43 năm trước, khi nghệ sỹ Manfred Krug rời bỏ nước CHDC Đức, sang Tây Đức định cư. Krug là ai mà báo chí Đức lại nói về sự kiện này?

Khi thực tập ở đài Truyền hình CHDC Đức Berlin Adlershof 1969-1970 tôi có lần được chiêm ngưỡng nghệ sỹ nổi tiếng này trong nhà ăn. Ông xếp hàng trước tôi vài người. Thời kỳ đó tôi vừa xem xong bộ phim nhiều tập „Những con đường qua đất nước“ (Wege übers Land)[1] nói về số phận của những người nông dân Đông Đức từ trong chiến tranh thế giới thứ II chuyển sang cuộc sống nông thôn XHCN. 

Manfred Krug trong phim "Những con đường qua đất nước" 1968

Là một thanh niên đầy nhiệt huyết cộng sản, tôi rất hâm mộ nhân vật cán bộ xã Willi Heyer do Krug thủ vai. Từ đó tôi rất mê các phim có Krug đóng. Trong các phim cách mạng, ông thường đóng các nhân vật „chính diện“ nhưng rất có góc cạnh, ngang tàng. Tên tuổi của ông vượt qua biên giới nước CHDC Đức.

Manfred Krug có giọng nói ấm và trầm, hay tự gẩy guitar hát các ca khúc tự sáng tác. Ông còn là một nghệ sỹ hát nhac Jazz nổi tiếng nên thường được các kênh TV phương tây mời tham gia các chương trình ca nhạc đắt tiền. Do uy tín của Krug rất cao tại CHDC Đức nên ông được ưu đãi đặc biệt, muốn đi đâu thì đi, muốn trả lời phỏng vấn đài nào cũng được. 

Manfred Krug sinh năm 1937 tại Tây Đức và năm 1949, khi hàng triệu người Đông Đức lũ lượt bỏ chế độ XHCN chạy sang phía Tây, ông theo cha sang Đông Đức định cư. Chắc chắn chính kiến của ông bố có ảnh hưởng đến cậu bé Manfred.  Manfred Krug có theo học trường đại học sân khấu điện ảnh Berlin, nhưng lại không thích mài đũng quần trên ghế nhà trường nhàm chán nên bỏ dở. Ông xin làm thực tập sinh cho nhà hát kịch Bertold Brecht và cứ thế thẳng tiến vào con đường nghệ thuật. 

Những năm tuổi trẻ, ông trung thành với lý tưởng xã hội chủ nghĩa, bênh vực người nghèo, hướng tới công bằng xã hội. Erich Honecker, tổng bí thư đảng kiêm chủ tịch CHDC Đức đã phát biểu năm 1972: Chúng ta cần nhiều Krug (Wir brauchen viele Krüger!). Sở dĩ ông ta nói vậy vì Krug là khuôn mặt dễ chịu của CNXH ở phương tây, một khuôn mặt tài năng, sâu sắc và đức độ.

Cũng vì đức độ nên khi Krug được các cán bộ cao cấp kết thân, ông nhận ra ở họ những điều ngược lại với nhân sinh quan của mình. Lúc đầu ông chỉ coi đó là vấn đề đạo đức cá nhân. 

Ngày 16. 11.1976, chính phủ CHDC Đức tuyên bố tước quyền công dân của ông Wolf Biermann, một nhạc sỹ bất đồng chính kiến. Họ không cho ông quay về lại quê hương, khi ông đang biểu diễn ở Cologne, Tây Đức. Lập tức hành động này vấp phải một làn sóng phản đối của các văn nghệ sỹ nổi tiếng Đông Đức.Tất nhiên Manfred Krug không bỏ bạn, mặc dù có những nhà văn nổi tiếng như bà Anna Seghers (Những người chết còn trẻ mãi) không ký. Chữ ký của Krug trong bản phản đối trục xuất Biermann là một quả bom tấn vì uy tín tuyệt đối của ông. 

Lập tức ông bị sức ép rất lớn. Bạn thân của ông là Werner Lamberz, ủy viên bộ chính trị, trưởng ban tuyên huấn đảng SED cũng khuyên ông rút chữ ký. Lúc này thì Krug không còn coi đó là vấn đề đạo đức cá nhân của từng con người mà là vấn đề của hệ thống. Quan hệ giữa nghệ sỹ yêu lý tưởng XHCN và chính quyền toàn trị bắt đầu rạn nứt. Mâu thuẫn leo thang, một số buổi công diễn của ông bị dừng lại xem xét.

Nước tràn ly. Ngày 19.04.1977 Manfred Krug nộp đơn xin sang Tây Đức định cư. Đây là quả bom thứ hai trong vòng sáu tháng. Lúc này chính quyền CHDC Đức biết là đã già néo đứt dây. Họ xin lỗi ông đủ điều và hứa hẹn sẽ tổ chức một tua biểu diễn hoành tráng khắp các nước XHCN. Bộ trưởng Văn hóa Hoffmann còn đề nghị: Ông muốn đi đâu trên thế gian này, chúng tôi cũng sẽ chiều. 

Krug không thích xài những cái đĩa vỡ chắp lại. Ông kiên quyết từ bỏ chế độ.

Krug đã nhận rõ bản chất chế độ hơn ai hết. Ông biết là muốn sống sót ra đi, ông phải có vũ khí mạnh.

Đó là quyển nhật ký ông ghi lại những gì đã xảy ra với ông, một nghệ sỹ nhân dân, từ tháng 12.1976, sau khi ông ký kiến nghị phản đối vụ Biermann. Nếu ông bị bắt hoặc bị giam lỏng không được sang miền Tây, tất cả các sự thật này sẽ được công bố. Bên cạnh các cuộc nói chuyện của ông với các lãnh đạo CHDC Đức, còn có một cuộn băng ghi âm cuộc họp của ban lãnh đạo đảng với nhóm nhân sỹ ký tên phản đối, tổ chức tại villa của ông ở Pankow. Cho đến nay không ai biết nội dung băng ghi âm, nhưng chắc chắn nội dung của nó phải kinh tởm đến mức mà phía STASI phải lùi bước.  

https://www.mdr.de/.../video36404_zc-9291bc85_zs-6c7954ac...

Krug nói với Werner Lamberz rằng: Nếu cậu lo cho tớ được giấy phép ra đi, tớ sẽ đưa cậu bản copy cuộn băng đó. Như vậy cậu sẽ có cơ hội rút kinh nghiệm để sau này tử tế và cẩn thận hơn với các trường hợp khác!

Lamberz là nhân vật thứ ba trong đảng SED lúc đó. Ông ta đã lo cho Krug được rời CHDC Đức một các ngon lành theo „Giải pháp 1A“. 

Ngày 20.06.1977 ông cùng vợ, bà Ottlie Krug và 3 con thu xếp đồ đạc lên 1 chiếc xe ô tô Mercedes có rơ móc, đi qua cầu Glienicke, nơi vẫn trao đổi điệp viên hai bên để sang Tây Berlin. Toàn bộ tài sản của ông, bao gồm cả bộ sưu tầm xe ô tô cổ được chuyển sang sau. Chính quyền CHDC Đức cho phép ông giữ lại lâu đài của ông ở Berlin Pankow, điều xưa nay chưa từng có tiền lệ. Hơn thế nữa ông còn đòi cho vợ ông quyền đi lại thăm gia đình bên Đông Đức mỗi khi thấy cần thiết. [2]

STASI chấp nhận những điều kiện này một phần vì các ghi chép của ông, nhưng cũng một phần vì tầm cỡ của người nghệ sỹ Krug. 

Manfred Krug giữ lời hứa, trao cho ông bạn Werner Lamberz bản copy cuộn băng. Ông giữ kín câu chuyện đó suốt hai mươi năm và chỉ công bố nội dung của nó sau khi các hồ sơ STASI được công khai.

Sang Tây Đức, Manfred Krug vẫn tiếp tục con đường nghệ thuật và thành công vang dội. Sau thống nhất đất nước, ông trở về Berlin sinh sống và qua đời ở đó ngày 21.10.2016.

Ngôi mộ nhỏ của người nghệ sỹ lớn ở Berlin

Tôi viết về Krug vì quý trọng tình nghĩa của ông đối với mảnh đất và con người miền Đông, nơi đã cất cánh cho ông trên con đường nghệ thuật.

Tôi vẫn còn nhớ hình ảnh khi ông sang đến bên kia cầu, phóng viên Tây Đức xúm lại chào mừng và phỏng vấn ông. Krug nín lặng không nói gì, chỉ nhìn sang Đông Berlin, mắt rơm rớm. 

Một lúc sau ông mới nói: Tôi rất đau buồn vì phải rời bạn bè và công chúng CHDC Đức. 

Không một lời vui mừng về tự do mới được hưởng. 

Manfred Krug khi sang đến Tây Berlin. Ông không hân hoan khi được phóng viên phỏng vấn. Ông buồn vì phải rời Đông Đức, phải chia tay khán giả

(xem bài sau)

Nguyễn Xuân Thọ

Chuyện ở quán Bar

Một cao bồi vừa chuyển từ Texas đến Montana bước vào quán bar và gọi ba ly bia Bud. Anh ngồi ở góc quán, nhấp từng ngụm một từ mỗi ly. Khi uống hết, anh trở lại quầy và gọi thêm ba ly nữa. Người pha chế tiến lại và nói:

"Anh biết đấy, bia sẽ bị nhạt nếu để lâu. Uống từng ly một sẽ ngon hơn."

Cao bồi đáp:

"À, chuyện là vầy. Tôi có hai người anh em—một ở Arizona, một ở Colorado. Khi chúng tôi rời khỏi Texas, ba đứa hứa với nhau là mỗi lần uống sẽ gọi ba ly—mỗi ly thay cho một người—để nhớ lại thời gian tụi tôi còn ngồi uống chung."

Người pha chế gật đầu, thấu hiểu. Và thế là chàng cao bồi trở thành khách quen, luôn gọi ba ly, luôn uống theo cách đó.

Một ngày nọ, anh chỉ gọi hai ly. Mọi người trong quán im bặt, không ai nói gì nhưng ánh mắt thì đầy cảm thông. Khi anh quay lại quầy gọi vòng hai, người pha chế nhẹ nhàng nói:

"Không muốn làm phiền, nhưng tôi xin chia buồn với mất mát của anh."

Chàng cao bồi ngơ ngác, rồi bật cười:

"Ồ không, mọi người vẫn ổn cả. Chẳng ai mất đâu. Chỉ là vợ tôi và tôi mới gia nhập Hội Thánh Baptist… nên tôi phải bỏ rượu."

"Nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến hai thằng anh tôi cả." 😄🍻

Pane e Vino - 3 Nguyễn Khắc Cần 

Sự đời: Tuổi 70

Sống sao cho khỏe (12)

LỢI ÍCH CỦA ĐI BỘ

(tiếp theo)

Chữa tam cao

Người bị "tam cao" (3 sát thủ thầm lặng: HA cao, đường huyết cao và mỡ máu cao), nếu không chú trọng điều trị rất dễ bị các biến chứng như xơ vữa động mạch, đột quỵ làm tổn hại tim, thận, mắt... Đi bộ giảm nguy hại của "tam cao" nhờ làm tăng lượng oxy cung cấp cho cơ bắp và mạch máu từ đó giảm bớt áp lực để có được tình trạng thoải mái hơn.

Thật khó tin nhưng đi bộ thường xuyên chính là một công cụ hiệu quả giúp cơ thể bạn chống lại bệnh tiểu đường. Nghiên cứu này đã chứng minh nhóm người đi bộ sẽ cải thiện được lượng glucose gấp 6 lần so với nhóm vận động viên tiến hành trong 6 tháng thử nghiệm.

Theo các chuyên gia của hiệp hội nghiên cứu bệnh tiểu đường thì đi bộ 20-30 phút một ngày sẽ giúp lượng đường trong máu thấp hơn trong 24 giờ. 

Bảo vệ lá phổi

Đi bộ làm tăng lượng oxy trong máu và giúp phổi hoạt động một cách nhịp nhàng để loại bỏ chất độc và chất thải. Điều này, làm cho quá trình hô hấp được sâu hơn và giảm các bệnh liên quan đến phổi. Theo Arthritis Foundation, đi bộ cải thiện hơi thở của bạn. Khi đi bộ, tốc độ hít thở tăng lên, khi đó khí oxy được hấp thụ nhanh hơn vào máu giúp loại bỏ các chất thải độc hại.

Cải thiện hệ tiêu hóa

Mỗi ngày đi bộ 30 phút ko chỉ làm giảm ung thư ruột già và còn cải thiện hệ tiêu hóa chống táo bón.

Theo các chuyên gia thì việc đi bộ dù ko nhiều khoảng 10-15 phút mỗi ngày nhưng cũng đủ để giúp hệ thống tiêu hóa được tối ưu hóa. “Phụ nữ đi bộ thường xuyên sẽ giảm 31% nguy cơ mắc bệnh ung thư đường ruột”, Sarah Sarna - chuyên gia về lối sống cho biết.

Tăng cường hoạt động của xương, khớp

Đi bộ thường xuyên làm các khung chân, khớp xương được hoạt động nhịp nhàng ngăn ngừa mất khối xương và giảm nguy cơ gãy xương. Arthritis Foundation khuyên bạn nên đi bộ ít nhất 30 phút mỗi ngày để giảm đau khớp xương và mềm xương.

Theo nghiên cứu của chuyên gia, việc đi bộ hàng ngày giúp cho hệ xương được chắc khỏe hơn. Nếu phụ nữ tới tuổi loãng xương mà có chế độ đi bộ từ 40 phút mỗi ngày sẽ giúp 40% nguy cơ gãy xương hông.

Giảm đau lưng

Đi bộ sẽ là một cách hữu hiệu đối với những người bị bệnh đau lưng, góp phần cải thiện tuần hoàn máu, sự linh hoạt của cột sống. Đối với những bài tập có tính tác động cao sẽ khó khăn hơn việc đi bộ.

Giúp cơ bắp săn chắc

Khi đi bộ, phần trọng lượng của cơ thể sẽ dồn xuống bàn chân, bắp chân và đùi. Việc quan trọng là phải đi bộ đúng tư thế và chú ý di chuyển phần hông. Như vậy sẽ giúp cơ bụng và eo săn chắc.

Những người thừa cân có thể đi bộ 10.000 bước mỗi ngày trên thực tế hay trong phòng tập để cải thiện tình trạng mỡ thừa và tăng độ săn chắc của cơ.

Theo Everyday Health, tránh tăng cân có thể đơn giản như đi bộ. Những phụ nữ ăn 1 chế độ ăn tiêu chuẩn và đi bộ 1 giờ mỗi ngày có thể duy trì được mức trọng lượng lý tưởng của cơ thể.

(còn nữa)

Hình ảnh chọn từ net