Cách Mình Tìm Ra Mục Đích Sống (Ikigai), Và Biến Nó Thành Dòng Tiền Bền Vững!
(Ngay cả khi đang ở trong trạng thái mơ hồ)
Có một giai đoạn khá dài, mình sống đúng “chuẩn chỉnh xã hội”:
- Công việc không tệ.
- Thu nhập đủ để không phải lo ngay ngáy.
- Mỗi năm vẫn có vài chuyến đi chơi “cho đỡ chán đời”.
Nhìn từ bên ngoài, đó là “ổn”.
Nhưng tối về, tắt đèn, nằm xuống, trong đầu chỉ còn một câu hỏi rất khó chịu:
“Cuộc đời mình… rốt cuộc để làm gì?”
Và đau ở chỗ này: Mình không hề lười.
Mình đã đọc sách, xem video, làm đủ mọi bài test tính cách, test nghề nghiệp, test Ikigai…như bao người 🙁
Nhưng càng tìm, mình càng… mơ hồ.
- “Mình thích nhiều thứ quá.”
- “Mình làm được nhiều thứ, nhưng cái gì là của mình nhất?”
- “Làm sao để biết mình không phí mất cả đời vào một hướng sai?”
Cho đến một ngày, mình nhận ra một nghịch lý:
- Mục đích sống không xuất hiện khi bạn cố móc nó ra bằng lý trí.
- Nó hiện lên khi năng lượng – kỹ năng – và hành động của bạn… giao thoa ở cùng một tần số.
Và chính lúc mình bớt cố “đẻ” ra purpose, bắt đầu sống như thể mình đã có nó, và mọi thứ từ từ xoay chuyển:
- Mình rõ hơn mình sinh ra để làm gì.
- Mình bắt đầu đóng gói nó thành những thứ có giá trị trao đổi (Value Exchange)
- Và biến nó trở thành một hệ thống để tạo dòng tiền bền vững, chứ không chỉ là “niềm vui nội tâm”.
Dưới đây là 5 chiến lược mình đã đóng gói lại.
Nếu bạn đang ở trạng thái mơ hồ, đây chính là lộ trình để vừa tìm được mục đích sống, vừa biến nó thành thu nhập!
P/S: Như thường lệ, cuối bài mình luôn có quà (Đó là “Ikigai Income Map”), để bạn không chỉ hiểu, mà còn kiếm được tiền từ cái mình sinh ra để làm.
Okay, vào bài thôi!
Chiến lược 1: Mục đích sống không phải câu trả lời, mà là trạng thái bên trong!
Trước khi bạn “biết mình sinh ra để làm gì”, bạn đã phát một “tín hiệu” rất rõ:
- Có người phát tín hiệu: “Mình đang lạc lối, nhưng mình muốn hiểu bản thân.”
- Có người phát tín hiệu: “Thôi kệ, sống sao cũng được, miễn có lương.”
Vũ trụ không phản hồi theo lời bạn nói, mà phản hồi theo tần số bạn sống.
Hiện thực hoá không phải là ngồi viết 100 lần “Tôi giàu, tôi thành công” trên giấy.
Hiện thực hoá là:
“Mình chọn tin rằng cuộc đời mình có ý nghĩa.
Và từ hôm nay, mình sống như một người đang trên đường bước vào ý nghĩa đó.”
Ikigai, nói cho gọn, là:
- Cái bạn yêu
- Cái bạn giỏi
- Cái thế giới cần
- Và cái bạn được trả tiền
Nhưng nếu bên trong bạn là: “Chắc mình cũng thường thôi mà” thì bốn vòng tròn đó chỉ nằm trên giấy.
Trước khi hỏi “Mục đích sống của mình là gì?”, hãy hỏi:
“Mình có dám tin rằng mình xứng đáng có một mục đích sống, và xứng đáng được trả tiền vì sống đúng với nó không?”
Khi tần số này chỉnh, bạn sẽ không còn đi tìm purpose với tâm thế “xin cho”, mà bắt đầu tìm nó trong trạng thái:
“Mình biết bên trong mình có cái gì đó rất có giá trị.
Việc của mình là bóc nó ra, nhìn nó cho rõ, rồi trao nó cho đúng người.”
Từ tâm thức đó, mọi quyết định sau này sẽ khác hẳn.
Chiến lược 2: Đừng ngồi đoán Ikigai – hãy biến nó thành chuỗi thí nghiệm (có bằng chứng)
Cách nhanh nhất để “không thể” tìm ra mục đích sống:
Là ngồi nghĩ một mình và chờ “đáp án đúng”.
Mình đã từng:
- Vẽ vòng tròn Ikigai trong sổ.
- Ghi đầy đủ “điểm mạnh – đam mê – giá trị”.
Rồi… đóng sổ, tiếp tục sống y như cũ 🙂
Mọi thứ chỉ thay đổi khi mình làm ngược lại:
Thay vì hỏi “Mục đích sống của mình là gì?”, xong bế tắc.
Mình tập trung vào:
“Trong 30 ngày tới, mình sẽ thử nghiệm những gì?”
Mình chọn ra 3 “vùng nghi vấn Ikigai”:
- Viết & kể chuyện.
- Coaching 1-1, đào sâu vào bên trong người khác.
- Xây hệ thống & sản phẩm giúp người khác thiết kế lối sống và tạo ra dòng tiền từ điều đó dễ hơn trong kỷ nguyên AI.
Rồi mình không ngồi tưởng tượng nữa.
Mình thử nghiệm thật:
- Viết bài đều hơn, coi loại nội dung nào khiến mình… phê, và người khác chạm (Tức là viral đó)
- Coaching free vài bạn, nhìn cảm giác bên trong mình thay đổi thế nào sau mỗi buổi.
- Đóng gói hệ thống mình đang xài thành mini offer, thử bán với giá vừa đủ xem thế nào.
Mình ghi lại:
- Cái gì khiến mình quên mất thời gian?
- Cái gì người ta cảm ơn mình nhiều nhất?
- Cái gì người ta sẵn sàng trả tiền, dù mình còn làm hơi… đơn sơ?
Okay, nhớ nè:
Ikigai không rơi xuống từ trời.
Ikigai được lộ diện khi bạn:
- Chọn 1–3 giả thuyết về việc “Có thể mình sinh ra để làm cái này”.
- Biến nó thành hành động thử nghiệm thật.
- Đo lại cả năng lượng bên trong lẫn feedback bên ngoài.
Từ mơ hồ → rõ dần (Do có bằng chứng)
Từ rõ dần → đóng gói (Tạo thêm niềm tin)
Từ đóng gói → thu tiền (Bắt đầu có “trách nhiệm” với mục đích sống của bạn)
Đó là cách Ikigai thực sự vận hành, không phải Ikigai trên nằm trên cuốn sổ tay của bạn!
Chiến lược 3: Mục đích sống phải được đóng gói thành giá trị cụ thể, chứ không phải caption cảm xúc
Có một cái bẫy rất “tâm linh”:
Cảm thấy rất “thức tỉnh”, rất hiểu bản thân,
nhưng… không ai biết phải trả tiền cho mình vì cái gì.
Mục đích sống không chỉ để bạn cảm thấy mình “đang thức tỉnh”.
Nó phải có hình dạng cụ thể trong thế giới vật lý:
- Một lời hứa: “Mình giúp ai, đi từ điểm A đến điểm B.”
- Một cấu trúc: 4–6 tuần, 3 tháng, 1 năm,… họ sẽ đi với mình như thế nào.
- Một kết quả đo được: thu nhập, sự rõ ràng, trạng thái bình an, kỹ năng mới,…
Ví dụ:
“Mình sinh ra để chữa lành, và cứu thế giới” → quá mơ hồ.
“Mình giúp phụ nữ từng bị bỏ rơi xây lại tự tin và tạo ra thu nhập riêng 20–30 triệu từ chính câu chuyện của họ” → bắt đầu thấy được.
Mọi thứ về tâm linh và không giúp bạn hay người khác thay đổi cuộc sống thì đó chỉ là phù phiếm.
Và việc hiện thực hoá phải đến từ những dòng chảy rõ ràng.
Năng lượng của bạn → Được đóng gói lại thành một lời đề nghị → Được trao cho đúng người → Được quy đổi thành tiền.
Ngày mình dám viết rõ:
“Mình giúp những anh chị em kinh doanh tự thân có thể tìm được ý nghĩa cuộc đời, và biến lối sống cá nhân trở thành dòng tiền bền vững”
Là ngày:
- Những người “đúng tần số” bắt đầu tự tìm tới.
- Cuộc trò chuyện bớt lan man và đi thẳng vào kết quả.
- Mỗi lần có người chuyển khoản, mình biết rõ mình đã trao lại cái gì.
Mục đích sống + Sự thử nghiệm (hoặc trải nghiệm) + đóng gói = tài sản.
Mục đích sống + để trong đầu = nhật ký.
Bạn chọn mình sống như chủ tài sản, hay tác giả nhật ký, là tuỳ bạn.
Chiến lược 4: Khi bạn căn đúng trục giữa “Ikigai” và “tiền”, tiền trở thành… phụ phẩm
Ở chiến lược 3, mình có nói về tiền như một kết quả từ mục đích sống.
Nhưng ở chiến lược này, mình sẽ xoay chuyển tâm thức bạn 1 chút.
Mình nhận ra một điều khá thú vị:
- Khi mình bán từ năng lượng “Mình cần tiền”, tiền trở thành “người lạ”
- Khi mình bán từ năng lượng “Đây là công việc mình sinh ra để làm”, tiền trở nên rất… thân quen.
Ikigai không chống lại tiền.
Ikigai là sự kết hợp của ý nghĩa và sự đủ đầy.
Trong đạo, có câu: “Vô cầu tự đắc” – không phải “không cần gì”, mà là:
“Mình không bám chặt vào kết quả, nhưng mình làm rất nghiêm túc phần của mình.”
Khi nói chuyện với khách,
Mình không còn cố chứng minh: “Em có mục đích lắm, em giỏi lắm, em ngon lành cành đào lắm… anh/chị phải mua của em.”
Mình chỉ đứng ở trục rất rõ:
“Đây là thứ em được sinh ra để làm.
Nếu anh/chị đang ở đúng giai đoạn này, em có thể giúp.
Còn nếu chưa phải lúc, mình vẫn chúc nhau đi đúng đường.”
Khi xây dựng content,
Mình không còn nghĩ: “Post này phải ra bao nhiêu đơn?”
Mình chỉ hỏi: “Post này có giúp người đúng nhận ra ‘Đây là thứ mình cần’ không?”
Khi thiết kế chương trình:
- Mình không nhồi nhét để justify giá.
- Mình chọn những yếu tố thật sự tạo ra chuyển hóa.
Kết quả rất “kỳ cục”:
- Dòng tiền tăng trưởng “ổn áp”
- Tệp khách hàng chất hơn.
- Và mình không còn phải chạy theo thị hiếu, vì thị trường niche của mình đã tìm ra mình.
Khi bạn đứng ở trung tâm giữa:
- Thứ bạn yêu
- Thứ bạn giỏi
- Nhu cầu thật của một nhóm người
- Và mức giá khiến cả hai bên đều thấy “happy”
Tiền không phải “mục tiêu cuối”, nó là dòng chảy luôn đi qua bạn – miễn là bạn giữ cho trục mình không lệch.
Chiến lược 5: Mỗi ngày chỉnh 1%, rồi để cuộc đời… xoay nốt phần còn lại
Ngày mình quyết định thật sự sống theo Ikigai, mình không:
- Nghỉ việc hoặc đổi mô hình kiếm tiền ngay lập tức.
- Không bán sạch tài sản để “theo đuổi đam mê”.
- Không tuyên bố với thế giới: “Từ nay mình sống theo mục đích này kia!”
Mình chỉ âm thầm làm 3 việc, lặp lại mỗi ngày:
1/ Điều chỉnh tần số, bằng cách luôn nghĩ rằng: “Hôm nay, mình chọn tin rằng cuộc đời mình không vô nghĩa.
Mỗi việc nhỏ mình làm đúng hướng, đều đang tích lũy.”
2/ Làm một hành động vi mô “đúng trục”:
- Viết 1 nội dung từ Ikigai của mình.
- Giúp 1 người, free hoặc có phí, theo đúng thế mạnh mình muốn sống bằng nó.
- Chăm chút 1 mảnh hệ thống (email, tài liệu, workshop, sản phẩm,…).
3/ Quan sát lại và điều chỉnh:
- Cái này có làm mình thấy “đúng người, đúng việc” không?
- Cái này có giúp người đó tiến gần hơn tới điều họ thật sự muốn không?
- Mình học được gì về bản chất “mục đích” của mình sau mỗi lần thử?
Hiện thực hoá không phải là hy vọng vũ trụ giao hàng “mục đích sống + 9 chữ số doanh thu” tới cửa.
Hiện thực hoá là:
Bạn phát tín hiệu rõ ràng, bạn hành động đều đặn như người đã sở hữu cuộc đời đó,
và bạn sẵn sàng nhận những cơ hội đến dưới hình thù… không như bạn tưởng.
Nhìn lại hành trình của mình:
Từ một người mơ hồ, đọc rất nhiều nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Thành một người biết rất chính xác:
- Mình sinh ra để giúp ai.
- Giúp họ bằng cách nào.
- Và được trả tiền ra sao cho điều đó.
Đó không phải là “may mắn”.
Đó là kết quả của hàng trăm ngày tinh chỉnh 1%, và tin rằng mỗi % nhỏ đó đều có ý nghĩa.
—---
Yah…và nếu bạn cũng đang mơ hồ.
Không sao hết.
Trong Ikigai, sự mơ hồ không phải là thất bại.
Mơ hồ là giai đoạn “đất đang tơi ra” để gieo một hạt giống mới.
Điều quan trọng không phải là bạn có thuộc hết định nghĩa Ikigai hay đọc bao nhiêu sách về luật hấp dẫn, hiện thực hoá..v.v
Điều quan trọng là:
Hôm nay, bạn có dám tin mình xứng đáng có một cuộc đời trùng với mục đích sống của mình không?
Và bạn có dám làm 1 hành động nhỏ, đưa mình gần nó hơn… 1 bước không?
Maya đã thiết kế một “Ikigai Income Map” – bộ câu hỏi & khung thực hành giúp bạn:
- Gỡ mơ hồ về “Mình sinh ra để làm gì?”
- Xác định nhóm người bạn được sinh ra để phục vụ.
- Biến nó thành 1–2 hướng kiếm tiền bền vững, phù hợp với năng lượng & lối sống của bạn.
Nếu bạn muốn vừa tìm ra mục đích sống,
vừa học cách đóng gói nó thành dòng tiền bền vững,
🎯 Thành công không đến với người chờ đợi, mà đến với người dám thay đổi tư duy và hành động đúng lúc.
TnBS