Thursday, December 21, 2017

Kén chọn

Xưa rồi dân gian có câu: "Chọn mặt gửi vàng" hay đáo để. Trong mọi chuyện, từ việc tìm người xứng hợp phải đôi vừa lứa cho đến người tài giỏi để gánh vác đại sự, từ việc trao cái "ngàn vàng" của đời con gái đến gửi trọn "niềm tin"... đều phải vậy cả.

TP.HCM thế mà cũng có nhiều cái khác so với thủ đô. Khác ở chỗ vị thế đã đành, nhưng cái khác nhiều hơn nằm ở chỗ "lựa chọn" làm cái gìnhư thế nào.

Về chuyện thay da đổi thịt thì khắp cả VN đâu đâu cũng đang thay đổi gần như vô tội vạ. Chỗ thì nhà cửa to nhỏ mọc lên như nấm, chỗ thì nhà máy cứ thế xây lên, chỗ thì làm thủy điện tràn lan... cái gì cũng bất chấp hậu quả.

Riêng về cái khoản làm đường sắt trên cao thì thấy rõ. Cái thì như "rồng rắn lên mây", cái thì ngay ngắn thẳng băng. Có phải do "chọn mặt gửi vàng" không?

Lãnh đạo là biết dùng người. Muốn vậy phải chọn đúng người, đúng việc. Chọn được rồi thì đừng có chỉ trỏ bày vẽ nhiều, lấn vào cả chuyên môn mà chính mình cũng mù tịt chỉ để tỏ ra: bố mày có quyền thì chỉ có toi. Lâu rồi vẫn thế, chẳng thay đổi mấy. Càng ra xa về phía Bắc càng mù mịt, càng giống Tàu, lai Tàu, theo Tàu nhiều hơn.

Từ cái logo của VNA cho đến phát triển tp như thế nào là rõ. Tuy vậy, Sài Gòn hình như không hẳn là chạy theo thủ đô trong cách thức và lựa chọn. Như việc giao cho kts nước ngoài thiết kế tòa nhà biểu tượng cho tp chẳng hạn, rõ là con số tầm cao "333" nhấn mạnh cái thế mạnh nổi trội của nhãn hàng số 1 của "cường quốc bia" VN mà thủ phủ là TP.HCM. Mà ông kts cũng không phải dạng vừa, nói đến là biết đã có nhiều thành tích tầm cỡ châu lục chứ chẳng phải loại móc từ "xó xỉnh" ra. Chỉ mong rằng, nếu đã mất công tìm người như thế thì cũng phải biết chấn chỉnh/quản lý một vừa hai phải cho cái tp này nó thay đổi theo đúng cái tầm mức/tiêu chuẩn ấy may ra mới trở thành cái chỗ làm cho người Việt nở mày nở mặt với thiên hạ vì không ngu lâu đến mức chọn nhầm, chọn sai, chọn tới chọn lui cuối cùng vẫn chọn cái "lợi ích" riêng hay nhóm, toàn là hạng "nát bét" chằng làm nên cơm cháo gì, thấy mà chán.

No comments:

Post a Comment