Tôi chưa đọc Dunánál của József Attila, nhưng tôi không bỏ qua bức tượng. Mời đọc bài thơ của tôi:
VIẾT DƯỚI BÓNG TƯỢNG JÓZSEF ATTILA BÊN BỜ ĐA NUÝP
(Kính tặng thi hào József Attila)
Tim ông rỉ máu tận giờ
Nấm mồ cỏ mướt, câu thơ rực hồng
Trăm năm sóng vẫn đáy sông
Trầm luân quốc ngọc ngược dòng trắng phau.
Xác thân nát giữa đường tàu
Sống không bằng chết thà đau một lần
Tài cao - Tâm sáng - Thi nhân
Câu thơ oằn gánh nợ nần trần gian.
Hoa thơm mọc giữa tro tàn
Bùn không vấy nổi nắng ngàn ngạt say
Đời đen tay trắng bàn tay
Xương khô vô sản đắp đầy núi sông.
Tiếng thơ xé ruột buốt lòng
Sông xoáy cuộn, lúa đồng gió lay
Quặn đau đập nhịp tim cày
Mặn mồ hôi thợ, đắng cay mẹ nghèo.
Một thời giông bão gieo neo
Thơ gai góc vẫn trong veo tình người
Cười khinh đố kỵ thói đời
Cuồng tham, giả dối, độc tài, bất nhân.
Phù vân? Bao thứ phù vân!
Thơ ông sống với nhân dân muôn đời
Tôi ngồi dưới bóng tượng người
Nghe sông thao thiết hát lời thơ ông.
Phạm Trung Dũng
Quang Thang Trinh: Phạm Trung Dũng, bài của a e đã thấy, nhưng nếu chưa ai dịch bài trên là một khiếm khuyết quá lớn?
ReplyDeletePhạm Trung Dũng: Quang Thang Trinh, hiện nay anh đang bận quá nhiều việc. Có tg a sẽ dịch (nếu bài thơ hay).
Delete