Sáng tạo nhất mọi thời đại.
Thửa đất mua từ thời đế quốc phong kiến. Trưởng bạ thời ấy ghi là thổ cư. Nhà nước đế quốc phong kiến ghi vào bản đồ.
Hiến pháp 1980 quy định quốc gia công thổ. Đất tổ tiên mua trở thành đất nhà nước XHCN cho ở nhờ. Nhà nước không cần vào việc khác thì cho ở dài, cần thì lấy lại bất kỳ lúc nào.
Nhà nước ban hành luật. Dù tổ tiên mua cả mẫu đất thổ cư thì nhà nước cho ở nhờ, nông thôn cũng chỉ 180 mét vuông. Phần còn lại ghi là đất vườn liền kề.
Dân muốn xây nhà cho con cháu, muốn làm thêm chỗ ở lại nộp tiền chuyển mục đích sử dụng đất vườn liền kề thành thổ cư. Không cần xây nhà, muốn chuyển thành thổ cư cũng được. Miễn là nộp tiền.
Tàn bạo hơn, dù có luật rồi, nhà nước bán đất theo giá thổ cư, thu tiền đất ở. Nhưng khi làm giấy tờ, diện tích ngoài 180 mét vuông vẫn ghi là đất vườn liền kề. Nay muốn chuyển sang đất ở, nộp tiền lần nữa.
Chả cần nghĩ cách sử dụng đất làm ra vật chất, chỉ cần nghĩ cách "xoay" tiền trong túi dân.
Một thửa đất, vẫn là thửa đất ấy, muốn nhà nước trả nó về công năng vốn đã, dân phải trả bộn tiền.
Khôn thế!
(copy từ FB-Trần Càn Nguyên)
No comments:
Post a Comment