Sunday, April 20, 2025

Sống & hòa nhập

 Kính chào tất cả mọi người .

Sau 6 năm sống và làm việc trên đất nước Hungary xinh đẹp này.Gặp rất nhiều người,chơi rất nhiều trò chơi con người và tiếp xúc với bao nhiêu thành phần,tầng lớp xã hội trong cái thủ đô nhỏ bé này.

Sau 6 năm sống và làm việc .Sau một thời gian dài cảm nhận và suy nghĩ và đắn đo .Hôm nay có chút thời gian ,ngồi nhâm nhi  ly cà phê viết lên trang vài dòng chia sẻ  mang " TÂM SỰ CỦA NGƯỜI CHA" 

Mỗi thời điểm mỗi khác :

Thời các cô, các chú, các bác THA HƯƠNG là để Tạo Gia.Thời như chúng tôi tha hương  là để HỌC HỎI  và KHỞI NGHIỆP  .Đặc biệt thế hiên nay tha hương dường như là để HƯỞNG THỤ . ĐÓ chính là hệ lụy của sự nuông chiều mà thế hệ trước để lại cho thế hệ sau( thế hệ mà họ gọi là Gen Z)

Cho đến hôm nay sau mấy chục năm ,gần nữa thế kỹ mà "TĨNH QUỐC HỒN CA " của cụ Phan Châu Trinh vẫn còn hiện hữu trong cái xã hội này thật là đáng buồn.

Thiết nghĩ đã đến lúc chúng ta hãy cùng nhau thay đổi và xây dựng một cộng đồng Khuyến Học ,thế hệ Gen Anpha sau này sẻ là trụ cột của cộng đồng ,của đất nước .

Kính thưa tất cả mọi người: Đa phần mọi người đều nghĩ rằng nước Nhật giàu mạnh là do nước đế quốc, nước phát xít nhưng thực sự thì sau 3 năm sống ,học tập và làm việc tại nhật bản đã cho mình biết đối với nước Nhật tài sản lớn nhất là Con người,họ chú trọng tạo ra con người vì họ xác định tài sản lớn nhất là con người.Thủa sơ khai họ chú trọng sức mạnh cơ bắp để chống chọi với sự khắc nghiệt của thời tiết,để tồn tại.Thời hưng vượng họ chú trọng phát triển trí óc để tạo ra của cải.Còn Việt Nam vì có lợi thế rừng vàng ,biển bạc thiên thời địa lợi nhân hòa nên sinh ra cái thói hưởng thụ từ tự biến mình thành những kẽ suy nhược và bị xâm chiếm và bóc lột.Đừng đổ lỗi cho họ  đế quốc, là thực dân .Xuất phát điểm giống nhau nhưng các nghĩ khác nhau đã tạo ra con người ,hành động khác nhau và kết quả cũng khác nhau."VÌ SAO BẠN MUỐN SANG NHẬT?! TÔI MUỐN SANG NHẬT ĐỂ HỌC TẬP CÁCH LÀM VIỆC CỦA NGƯỜI NHẬT SAU NÀY VỀ CỐNG HIẾN CHO ĐẤT NƯỚC"

Đó chính là câu hỏi và trả lời cho mọi Thực tập sinh,nghiên cứu sinh,du học sinh khi muốn sang Nhật học tập và làm việc.

Kính thưa tất cả mọi người: nếu chúng ta cố gắng kiếm thật nhiều tiền ,để hưởng thụ,sống ảo và chek in thì nó chỉ dừng lại ở mục kiếm Sống chứ không phải làm Giàu.

Kiếm sống và làm giàu tuy cùng 1 mục đích   nhưng làm giàu là biết đủ và biết cho đi.Hiện nay Việt Nam chúng ta không ngừng phát triển và cũng đã đến lúc chúng ta nên tạo cho thế thệ sau 1 nên tảng để quay về giống như Hàn Quốc cách đây 50 ,69 năm về trước vậy? Giả sử : chứ nói đến hàn quốc nhật bản,singapo mà nếu hiện tại việt nam ngang bằng Hungary( kimh tế,an sinh xã hội...) liệu có ai không thích quay về quê cha đất tổ không?! Chắc chắn là không?Vì thế hơn lúc nào hết, ngay bây giờ chúng ta nên  cùng nhau chung tay xậy dựng một cộng đồng Khuyến Học để thế hệ sau có 1 nền tảng để quay về.Không biết mọi người suy nghĩ thế nào nhưng  đối với tôi " ĐI LÀ ĐỂ QUAY VỀ CHỨ KHÔNG PHẢI ĐI LÀ ĐI MẤT".Bây giờ đa phân trẻ ở bên này không biết tiếng việt,nghiễm nhiên chúng được mặc định là sống ở trời Âu và làm các công việc cha mẹ đã sắp sẵn từ đó sinh ra thiếu ý chí và bản linh.

Ngay cạnh khu nhà trọ của mình có 1 ngôi trường của Tàu chỉ dạy cho con em Tàu.

Thứ 7, CN từ trẻ nhỏ đến học sinh cấp 3 đều tập trung ở đó để học tiếng Tàu, văn hóa Tàu cũng có thể là cả đường lối chính trị của Tàu.

Kính thưa mọi người: mình biết có Tâm,có Tầm  thôi chưa đủ để kêu gọi ai hành động .Trong cộng đồng mình ,người lắm tiền nhiều của thì đầy.Nhưng  nếu trong cộng đồng có 1 người có Tâm ,có Tầm ,có tầm ảnh hưởng trọng cộng đồng đứng ra kêu gọi thành lập 1 Trung tâm văn hóa cộng đồng,Trường giáo dục đào tạo mình xin trích 2% số tiền mình kiếm được hàng tháng để đóng vào quỹ KHUYẾN HỌC này. 

Bài viết này không nhằm mục đích quảng cáo cá nhân mà vì vận mệnh tương lai của thế hệ trẻ. Mình hiện là cha của ông bố 3 con,năm nay đã 43 tuổi, đoản miênh như đa phần người việt ở Viêt Nam thì chắc cũng được tầm 20 > 30 năm nữa nên muốn có một nên tảng vững chắc để quay về sau khi không còn cha mẹ nó bên cạnh.

Bài viết này là tâm sự của người cha. Hi vọng bài viết này có thể đi được vào trái tim và lòng trắc ẩn của mọi người trong cộng đồng.

Chúc mọi người có 1 buổi chiều cuối tuần vui vẻ!

Nguyễn Minh Khang (Sàn tin Budapest)

No comments:

Post a Comment