Tôi biết rằng, được sống trên quê hương nơi mình sinh ra là đẹp nhất.
Nhưng khi thấy không thể sống hạnh phúc trong một chế độ cầm quyền, cai quản quê hương, thì việc từ bỏ nó để tìm tới một miền đất khác là quyền và bản năng của con người.
Tôi đã đi du lịch, làm ăn từ Âu sang Á, tới Australia, từng định cư nhiều năm ở Ba Lan, trải nghiệm gần khắp châu Âu và cuối cùng chọn Mỹ làm nơi dừng chân.
Mấy chục năm ở châu Âu, dù quen với cái lạnh 15-20 độ âm C của mùa Đông, nhưng tôi vẫn không thể nào thích được.
Mỹ có đủ mọi miền khí hậu, nếu điều kiện sống không bị ràng buộc bởi việc làm, bạn có thể di chuyển đến tiểu bang nào phù hợp nhất.
Nước Mỹ rộng mênh mông, giàu có, văn minh và hiện đại, tập hợp gần như mọi sắc tộc trên thế giới, nên ra ngoài đường tôi hoàn toàn không có cảm giác mình là người nước ngoài.
Cộng đồng người Việt ở Mỹ đông nhất trên thế giới nên không thiếu bất cứ thứ gì cho đời sống sinh hoạt và dịch vụ (đồ ăn thức uống, rau quả tươi sống tự sản xuất tại các tiểu bang nhiệt đới hoặc nhập khẩu).
Ở các tiểu bang có đông người Việt như California, Texas, Georgia, Pennsyvalnia, Washington, New York, Chicago... các dịch vụ ngân hàng, an sinh xã hội đều có đường dây tiếng Việt miễn phí, chỉ cần biết chút ít tiếng Mỹ là không gặp bất cứ khó khăn gì trong giao dịch.
Dân gốc châu Á gộp lại tất cả chỉ chiếm khoảng 6% dân số Mỹ, điều này nói lên người Mỹ gốc Việt cũng được nhà nước quan tâm, chăm sóc như thế nào.Tôi từng sống trong một khu đến 99% người Mỹ da trắng ở tiểu bang Georgia, tiếp xúc với họ bình đẳng, tôn trọng nhau, chưa bao giờ có mặc cảm là công dân loại 2.
Ưu đãi chăm sóc sức khỏe miễn phí cho trẻ em, người già và các gia đình có thu nhập thấp ở Mỹ là tuyệt vời.
Hệ thống giáo dục trường công miễn phí cho đến hết lớp 12 không thể nào chê.
Xã hội Mỹ tự do, dân chủ là điều đáng ca ngợi nhất. Bạn có đủ các thể loại báo chí, TV, mạng xã hội thiên tả, thiên hữu, trung dung, độc lập... Lựa chọn xem cái gì là quyền của bạn.
Đó cũng là lý do mà hàng triệu người mỗi năm tìm mọi cách xâm nhập vào nước Mỹ, kể cả bất hợp pháp, để rồi xoay xở trở thành công dân Mỹ.
Cho nên, dù xã hội Mỹ trải qua 12 năm khi ông Obama làm tổng thống, đến thời Biden, rồi Trump, có quá nhiều biến động xã hội, quan điểm chính trị cá nhân mâu thuẫn gay gắt, len lỏi cả vào gia đình, bè bạn, mức độ bình yên của xã hội xuống cấp, chia rẽ chủng tộc, hỗn loạn giới tính... nhưng tôi vẫn yêu nước Mỹ và không bao giờ hối hận về sự lựa chọn của mình.
Tôi không phủ nhận trách nhiệm của cả hai đảng Cộng Hòa và Dân chủ trong những biến động dó.
Tìm hiểu lịch sữ Mỹ thì đã có nhiều giai đoạn còn tồi tệ hơn. Nhưng nước Mỹ với hệ thống tam quyền phân lập vững chắc vẫn vượt qua, tự điều chình và tiến về phía trước.
Một vị tổng thống kém có thể làm nước Mỹ xáo trộn cao lắm cũng chỉ trong 2 nhiệm kỳ, mỗi nhiệm kỳ 4 năm.
Còn nước Mỹ với 250 năm lịch sử đã sinh ra nhiều vị tổng thống Mỹ vĩ đại, cho nước Mỹ và cho thế giới.
Giáo sư kinh tế chính trị Pháp-Mỹ Guy Sorman từng nói “Nếu không có nước Mỹ hiện tại, nhân loại sẽ phải tạo ra một nước Mỹ khác”.
Quan điểm chính trị của tôi, thích hay không thích một vị tổng thống là quyền của công dân được Hiến pháp bảo vệ.
Ở nước Mỷ, người ta có thể yêu đất nước mình mà không cần phải tôn thờ bất cứ cá nhân nào.
Nếu có va chạm quan điểm với ai đó, tôi cũng xem là bình thường trong một xã hội tự do và đa nguyên.
Tôi chọn sống thanh thản, tôn trọng người khác và giữ quyền độc lập cho chính mình.
Lê Diễn Đức

No comments:
Post a Comment