Thời bị chê là hủ lậu/phong kiến, đến trường "tiên học lễ hậu học văn", người đời bảo nhau: "Giấy rách phải giữ lấy lề", "Đói cho sạch rách cho thơm"... cái gì ăn, cái gì cúng phải đâu ra đấy.
Nay đổi mới, đến đời 'đớp đểu ăn dày', người đời chẳng ai bảo ai, đua nhau bon chen chụp giật, ăn chẳng chừa thứ gì, từ đồ ăn đồ cúng đến cả ...đồ thờ.
No comments:
Post a Comment