Saturday, August 31, 2019

TRUYỆN VUI CUỐI TUẦN – HÉTVÉGI VICCEK (No. 182)

Lôgic
--------------------
- Này, cậu có biết lôgic là gì không? – viên cảnh sát hỏi đồng nghiệp của anh ta.
- Cái gì?
- Tớ sẽ giải thích cho cậu. Cậu có bể cá cảnh không?
- Có…
- Từ đây suy luận lôgic là cậu thích động vật, đúng không?
- Đúng vậy.
- Từ đây suy luận lôgic là cậu thích tự nhiên, cuộc sống tốt đẹp, như vậy là cậu thích phụ nữ. Đúng không?
- Đúng.
- Cậu thấy không, đó chính là lôgic!
Hôm sau, viên cảnh sát đã được khai sáng hỏi một đồng nghiệp.
- Này Sanyi, cậu có bể cá cảnh không?
- Không.
- Thế thì cậu đúng là pê đê rồi.
5) Logika
---------
- Tudod te, mi a logika? - kérdi a rendőr a társától.
- Micsoda?
- Na majd megmagyarázom. Van neked akváriumod?
- Van...
- Ebből logikusan következik, hogy te szereted az állatokat. Így van?
- Így.
- Ebből pedig logikusan következik hogy szereted a természetet, a jó
életet, tehát a nőket is. Igaz?
- Igaz.
- Na látod, ez a logika!
Másnap a felvilágosított rendőr odalép egy kollégájához.
- Mondd, Sanyi van neked akváriumod?
- Nincs.
- Akkor te kétségtelen buzi vagy.

Nguyễn Ngô Việt (Debrecen.VIDI73)

Friday, August 30, 2019

HỌP ... GIA ĐÌNH !


HỌP ... GIA ĐÌNH !
(Thơ hài) 😂😂!!
Hôm nay tôi họp gia đình
Có vài lời dặn..."các mình" yêu thương !
Ngày mai tôi phải lên đường
Về quê họp nhóm đồng hương mấy ngày .
Các bà chú ý nghe đây
Để rồi thực hiện mấy ngày ... vắng tôi .
Kẻo mà khi vắng tôi rồi
Các bà làm loạn ... xa rời kỷ cương !
Bà cả nhớ phải ... làm gương
Không được bắt nạt , coi thường...các em !
Giữ cho trong ấm ... ngoài êm
Thay tôi quản lý ... gạo tiền ... thu chi !
Bà hai trách nhiệm ... thứ nhì
Vắng tôi tuyệt đối cấm đi ... đánh bài .
Thu vén nhà cửa ... trong ngoài .
Chợ búa , cơm nước cả hai ... sáng , chiều !
Bà ba hạn chế ... "on" nhiều
Trên "phây" giờ lắm tình yêu ... lằng nhằng .
Tháng này cước mạng ... mà tăng
Tháng sau tôi sẽ cắt phăng ... 4G !
Bà tư đang có ... con thơ
Việc gì quá sức thì nhờ ... chị em .
Các bà còn lại ... phụ thêm
Cấm được ca thán lèm bèm ... mất hay !
Bà năm ... từ trước đến nay
Cũng vì nhỏ tuổi tôi hay ... cưng chiều .
Nên đừng cậy được ... tôi yêu
Chành chọe các chị ... "cân điêu ... nói thừa" !
Các bà ... đã rõ cả chưa ?
Ở nhà xử sự cho vừa lòng nhau .
Tôi đi chắc sẽ không lâu
Cùng lắm cũng chỉ tuần sau ... tôi về .
Bà nào không có ... vấn đề
Khi về tôi thấy ô kê ... thưởng liền .
Bà nào ... làm máu tôi điên .
Thì tôi "cấm vận" ngủ riêng ... một tuần !
🤣🤣🤣 !!!
(P/s : Mưa bão tranh thủ làm tý cho các đh xả stress vui vẻ trong ngày mưa bão cuối tuần)
(Ảnh : cop face , lời : Thanh Vịnh)

Thursday, August 29, 2019

CHIẾN CỤC XUÂN 75...


Theo hồi ký các tướng tá của Quân lực Việt Nam Cộng hòa như Nguyễn Hữu Hạnh, Nguyễn Chánh Thi, và cựu dân biểu Lý Quý Chung, thì sáng ngày 28 tháng 4, tướng tình báo Pháp Francois Vanussème đã tới gặp tổng thống Dương Văn Minh và đề nghị Việt Nam Cộng hòa kêu gọi Trung Quốc đem quân tấn công vào Việt Nam để cứu Quân lực Việt Nam Cộng hòa đang trong cơn nguy kịch. - Theo wikipedia.

Trung Quốc đánh tiếng cho QL VNCH cố thủ Vùng 4 chiến thuật theo như "Kế hoạch mật khu" hứa hẹn Trung Quốc sẽ đem quân đánh vào biên giới miền Bắc Việt Nam để giải vây.

Nhờ có người em trai Dương Văn Nhựt (bí danh Mười Ty, Đại tá Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam) và gia đình đã thuyết phục từ trước, lại lo sợ về một cuộc đổ máu tương tàn, cùng mối nguy khôn lường về một kẻ thù mới chắc chắn xảo quyệt và tàn ác hơn Mỹ rất nhiều. Ông Dương Văn mInh đã nói:

"Tôi cảm ơn thiện chí của ông, nhưng trong đời tôi, tôi đã từng làm tay sai cho Pháp, rồi tay sai cho Mỹ, đã quá đủ rồi. Tôi không thể tiếp tục làm tay sai cho Trung Quốc".





(Nguồn: Sưu tầm)
#ĐCTĐ

Wednesday, August 28, 2019

Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ

Tổ chức khá rắc rối khi đặt cạnh hệ thống của ta.
Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ là "thư ký" (Secretary) là người dân sự, do Tổng thống bổ nhiệm với việc đồng ý của Thượng Viện. 
Dưới Bộ Quốc Phòng là 3 Bộ (dịch là Tổng Cục có vẻ hơi bé và tầm không bằng): Bộ Lục Quân, Bộ Hải Quân, Bộ Không quân. Các Bộ trưởng đều là người dân sự do Tổng thống bổ nhiệm và được Thượng viện bổ nhiệm, vì vậy danh vọng không thua Bộ trưởng Quốc Phòng. Tuy vậy, Bộ trưởng của 3 Bộ này báo cáo và tuân thủ chỉ thị trực tiếp từ Tổng Thống và Bộ trưởng Quốc Phòng.
Văn phòng Bộ Quốc Phòng đặt ngang 3 Bộ kia gồm các Cục với các nhân viên dân sự. Bên cạnh đó còn Hội đồng tham mưu trưởng liên quân cùng ngang cấp, các nhân viên đều là quân sự.
Dưới Bộ trưởng có 1 Deputy Secretary duy nhất nên dịch là Thứ trưởng thường trực cũng là thành viên nội các. Các Under Secretary là công chức chuyên nghiệp, cũng có thể dịch là Thứ trưởng. Under Secretary có thể trực tiếp nắm một Cục, Vụ, Viện, tức là vừa là Cục trưởng, Vụ trưởng hay Viện trưởng. Không rõ có loại Under Secretary không nắm đơn vị nào hay không, nhưng có một số Vụ, Cục, Viện trưởng không phải là Under Secretary.
Ngoài ra lại còn có Assistant Secretary, có thể dịch là Trợ lý Bộ trưởng, có thể chuyên trách về từng mặt.
Quân đội được biên chế dưới 3 Bộ Lục, Hải, Không nói trên. Bộ trưởng 3 bộ này là dân sự, người có quân hàm cao nhất trong Bộ là Tham mưu trưởng và các Tham mưu Phó. Các Bộ này đều có Cục Tình báo riêng. Hội đồng tham mưu trưởng liên quân, gồm các thành viên là các Tham mưu trưởng, Tham mưu phó của 3 Bộ.


Nguyễn Ái Việt (Debrecen.VIDI72)

Bí thư và thư ký

Nếu là nghĩa thì "bí thư" và "thư ký" là như nhau. "Bí thư" chính là "thư ký mật" hay "thư ký riêng". 
Ở Việt Nam "bí thư" nghe oai hơn "thư ký" vì "bí thư chi bộ", "bí thư Trung ương" oai hơn "nữ thư ký chân dài". Ngày xưa "thư ký" của các cụ đều gọi là "bí thư" như "bí thư của anh Tô", "bí thư của anh Ba", "bí thư của anh Năm", "bí thư của anh Thọ". Hình như ngày nay đều gọi là "trợ lý". "Tổng thư ký" thì có thể oai, nhưng không bằng "Tổng bí thư". 
Ở Trung Quốc, là quê hương của mấy từ này mà VN ta nhập khẩu, "thư ký" oai hơn "bí thư". Tổng Bí thư của ta, bên TQ gọi là Tổng Thư ký, Bí thư Tỉnh Ủy là Thư Ký trưởng Tỉnh ủy. Còn các "thư ký" của ta, TQ đều gọi là "bí thư".
Ai bảo ta hay copy. Không biết là do sáng tạo hay không thể copy cho đúng. 12 con giáp, ta cũng copy thỏ thành mèo. Cụ Thanh Tâm Tài Nhân mô tả vua cho cừu kéo xe tới hành lạc với cung nữ, cụ Nguyễn Du dịch thành dê kéo xe. Người TQ nói "thích phóng", thì ta copy thành "phóng thích" để chữ "thích phóng" nói chuyện khác. Sáng tạo phết.


Nguyễn Ái Việt (Debrecen.VIDI72)

Tuesday, August 27, 2019

Thơ mới: TRÂU KHUYÊN CÒ

Thế gian có đủ loại người
Có trăm ngàn chuyện nực cười mà đau
Giỗ cha thì tị nạnh nhau
Ra ngoài nhậu nhẹt dành nhau trả tiền
Đói cơm thì nhớ mẹ hiền
Đến khi giàu có nhiều tiền lại quên
Ra ngoài vâng dạ cấp trên
Về nhà mặt cứ kên kên lầm lì
Gặp cướp tay vái chân quỳ
Về nhà cha nói tức thì cãi ngang
Ra ngoài nịnh kẻ giàu sang
Về nhà khinh bỉ xóm làng bà con
Gặp bạn hải sản bia lon
Về nhà tính toán vợ con từng hào
Đến chùa từ thiện ào ào
Gửi tiền thăm mẹ tính vào tính ra
Ra đường gặp gái hát ca
Về nhà thấy vợ hét la ầm ầm
Của mình quý giá hơn sâm
Của người rẻ mạt ngang tầm rác rơm
Muốn đời ăn ngọt mặc thơm
Lại luôn dành lấy phần hơn về mình
Sống không nghĩ đến chữ tình
Chỉ biết hãm lợi riêng mình mà thôi
Làm người đừng thế ai ơi !
Giàu sang nghèo khổ cũng rời trần gian
Tiền của chết chẳng ai mang
Tâm Đức để lại vẻ vang bao đời
Hôm nay tôi viết mấy lời
Có gì sai sót mọi người bỏ qua
Từ bi độ lượng lòng ra
Thương yêu chia sẻ với ta với người
Sống cho trọn đạo với đời
Có trung có hiểu mọi người kính yêu
Đời người chẳng biết bao nhiêu
Một lần được sống chẳng nhiều lần đâu ./.
Thơ : Nguyễn Nam

Monday, August 26, 2019

Bọn nội tặc bây giờ là "người của ta" làm theo lời Bác mình hay người của "thế lực thù địch" làm ngược ?


Đọc lại lời của Bác:

"Tôi không sợ bọn đế quốc, bọn phản động. Đồng bào sẽ đánh thắng chúng. Tôi chỉ sợ những hành vi xấu xa của cán bộ, làm cho đồng bào mất lòng tin với chế độ, Nhà nước và Đảng. Có thể nói, kẻ phá hoại sự nghiệp cách mạng đáng sợ nhất là những người ấy, vì trước mắt đồng bào, họ là Đảng và Nhà nước. Kẻ thù hàng ngày nói xấu chúng ta, đồng bào ta không mắc lừa. Người của ta làm hại cách mạng là nguy hiểm nhất. Đồng bào sẽ xa lánh, không tin chúng ta. Đưa những người yếu kém về năng lực, nhất là kém cỏi về phẩm chất, nhân cách vào bất kỳ nhiệm vụ nào cũng nguy hại".

(Báo Nhân Dân, ngày 19/8/1997; In lại trong cuốn "Nhân Dân, Tuyển tập các tác phẩm đoạt giải báo chí Hội nhà báo và giải báo chí quốc gia", NXB CTQG_ ST, H 2011, tr 11_12)

copy từ FB-Nguyễn Bá Bình 

Sunday, August 25, 2019

Nuốt thực lực kẻ địch

Theo lý thì sau chiến tranh, người chiến thắng sẽ mạnh lên, người thua thì yếu đi. Nhưng cũng không thiếu ví dụ, người thắng cuộc lại yếu đi, dẫn đến suy bại. Nhất là trong cục diện đa phương, nếu một anh mạnh nuốt anh yếu hơn, không khéo sẽ suy yếu và bị các đối thủ cạnh tranh ngang tầm, chưa kể các thế lực mạnh hơn hẳn nuốt, và chưa kể việc nuốt không xong bị sa lầy. Chính vì vậy trong cục diện đa phương, các nước nhỏ vẫn có thể sống tốt, không bị thôn tính, trong khi đó các nước mạnh và to hơn có thể chật vật để tồn tại. Cùng là nuốt, nhưng bí quyết của việc mạnh lên chính là nuốt được thực lực của kẻ địch, yếu đi chính là tàn phá bên địch thành bình địa để rồi phải nuôi báo cô. Đó chính là bản chất của việc lấy chiến tranh nuôi chiến tranh.
Cục diện Tam Quốc hình thành do ba nước Thục, Ngô, Ngụy nuốt được các thế lực địa phương. Chúng ta hãy xem cách nuốt thực lực của họ.
Ngụy của Tào Tháo, vốn ban đầu chỉ nắm được một châu nhỏ là Duyện Châu, lại nằm ở trung tâm, nên phải chống địch tứ phía. Phía Bắc có Viên Thiệu, đất rộng mênh mông, binh sĩ thiện chiến, phía Tây ban đầu có Đổng Trác, Lã Bố, Lý Thôi Quách Tỵ, sau là Mã Siêu, Hàn Toại là những quân phiệt khét tiếng, phía Đông phải chống Viên Thuật, Lưu Bị-Đào Khiêm, phía Nam là Trương Tú-Lưu Biểu. Không bên nào phải thọ địch nhiều như Ngụy. Nếu không có chiến lược đúng, tình thế của Tháo cũng như tình thế của nước Trịnh thời Xuân Thu, kẹt giữa các thế lực lớn, ai cũng đến xâu xé. Tuy vậy, đây cũng là cơ hội cho Ngụy phát triển. Đầu tiên, Tháo chỉ dám thu phục dư đảng của Khăn Vàng thu được Hứa Chử, Từ Hoảng, Điển Vi, diệt Lã Bố thu được Trương Liêu, diệt Viên Thiệu thu được binh sĩ Hà Bắc, Trương Cáp, diệt Mã Siêu thu được binh sĩ Tây Lương, phát hiện ra Quách Hoài, Tư Mã Ý, diệt Trương Lỗ thu Bàng Đức, diệt Lưu Biểu thu Sái Mạo, Trương Doãn, Khoái Việt và thủy quân Kinh Châu. Cách nuốt thực lực của Tháo là biến kẻ địch thành người thân cận, trung thành tuyệt đối và trong đội ngũ của mình. Vì thế Ngụy là mạnh nhất. Tất nhiên, Tháo có lợi thế nắm được vua nên có danh nghĩa sai khiến chư hầu, nhưng điều đó chỉ có nghĩa với bọn nho sĩ như kiểu Quách Gia, Tuân Úc, Trình Dục, Giả Hủ. Điển hình cho chính sách nuốt thực lực của Tháo là mặc dù tiêu diệt các lực lượng chống đối như Phục Hoàn, Đổng Thừa một các triệt để, Tháo sẵn sàng đốt toàn bộ hồ sơ tang vật của những người làm nội ứng cho Viên Thiệu. 
Bên Thục, Lưu Bị cũng có cách thu phục, nuốt thực lực của địch. Các đại thần cao cấp như Đổng Doãn, Pháp Chính, Lý Nghiêm đều vốn ở phe đối lập. Tuy vậy trong tập đoàn của Bị, phe phái vẫn rất rõ. Phe theo Bị từ đầu như Lượng, Phi, Vũ, Vân, Chúc, Phương, Phong, Ung, Càn, Tịch. Phe theo Bị từ Kinh Châu như Diên, Trung, Mã Lương,... Nội bộ trong Xuyên đã có 3 phe rõ rệt, là phe Đông Châu (dân ngụ cư) và phe sĩ tộc Tây Xuyên, sau khi Bị chiếm Thục có thêm một phe nữa là những người mở cửa đón Bị là đồ đảng của Pháp Chính, Bành Dạng, Trương Tùng. Cách nuốt thực lực kẻ địch của Bị không thể tiêu hóa được mà chỉ ẩn dấu vấn đề. Vì thế các phe này không nhất quán và vẫn kình chống lẫn nhau. Tuy vậy, Bị khi còn sống vẫn kết nối và sử dụng được các lực lượng này, bằng một chính sách phân chia quyền lợi tạo ra cân bằng tạm thời. Khi Bị nằm xuống, Lượng phải ra sức dẹp thanh trừng, các phe phái. Đến khi Lượng chết, quyền bính lại bị chia sẻ. Nói bên Thục có lợi thế nhân hòa là không đúng. Thục chỉ có ưu thế địa thế hiểm trở, dễ phòng ngự, lương thực đủ, nhưng yếu nhất về thực lực.
Phe Ngô hình thành do Tôn Sách dùng vũ lực thu thập các lực lượng yếu ở phía Nam. Tuy vậy, do chính sách dung hợp, nuốt thực lực địch kém nên bỏ mạng. Tôn Quyền có chính sách nuốt thực lực của đối phương bằng quan hệ trực tiếp, có thể nói là đứng đầu về thủ đoạn "nhân hòa". Thu phục Cam Ninh, Thái Sử Tử, dùng Chu Du, Lỗ Túc, Lục Tốn. Quyền thu phục bề tôi và cư xử như bằng hữu anh em mà không cần đem lợi ra nhử. Do đó bên Ngô tuy về phương diện chính danh là kém nhất, nhưng nhân tài vẫn đông hơn bên Thục và rất trung thành.

Nguyễn Ái Việt (Debrecen.VIDI72)

Saturday, August 24, 2019

TRUYỆN VUI CUỐI TUẦN – HÉTVÉGI VICCEK (No. 181)

Có thể có đáp án khác nữa...
--------------------
Cô giáo trên lớp hỏi bọn trẻ:
- Con gì có bốn chân, màu nâu và ở trong rừng?
- Con gấu – bọn trẻ reo lên.
- Tư duy hợp lý – cô giáo nói, nhưng cũng có thể là con nai con!
Cô giáo tiếp tục:
- Con gì màu xanh lá cây, ở trong cỏ và nhảy?
- Con ếch - bọn trẻ reo lên!
- Tư duy hợp lý – cô giáo nói, nhưng cũng có thể là con châu chấu!
Thấy vậy, Móricka hỏi cô giáo:
- Cái gì, khi cô giáo cho vào mồm thì rất to và cứng, nhưng khi lấy ra thì nhỏ và mềm?
Cô giáo cho Móricka ngay một cái bạt tai sái cả quai hàm, nhưng cậu ta mặt lạnh tanh nói tiếp
- Tư duy hợp lý, nhưng đó cũng có thể là kẹo cao su!
============
Lehetne más is...
--------------------
A tanítónéni kérdezi az iskolában a gyerekeket:
- Mi az: négy lába van, barna és az erdőben él?
- Medve - kiabálják a gyerekek.
- Jó gondolat - mondja a tanítónéni, de lehetne őzike is!
A tanítónéni folytatja:
- Mi az, zöld, fűben van és ugrik?
- Béka - kiabálják a gyerekek!
- Jó gondolat - mondja a tanítónéni, de lehetne szöcske is.
Erre Móricka megkérdezi a tanítónénit:
- Mi az, amit a tanítónéni ha a szájába vesz, akkor nagy és kemény,
s mikor kiveszi kicsi és puha?
A tanítónéni hatalmas pofont kever le Mórickának, de az csak
folytatja:
- Jó gondolat, de lehetne rágógumi is!
Nguyễn Ngô Việt (Debrecen.VIDI73)

Friday, August 23, 2019

Chuyện xứ Mít

TƯ DUY....KIỂU MÍT !!!
Trong hội nghị bàn về chiến lược phát triển, ông chủ tịch tỉnh phát biểu :
- Chúng ta cần phải tập trung XD các ngành thành những mũi nhọn, đó là: Du lịch, công nghiệp, thủy sản, nông nghiệp. ..... 
Cả hội trường xôn xao và đồng thanh :
- Nhiều mũi nhọn quá thì tỉnh ta thành...QUẢ MÍT à ???


Trần Thanh Đàn (ELTE.VIDI72)

Thursday, August 22, 2019

Phát xít - CS và bọn khủng bố (1)

Thuộc về thế hệ trẻ sinh ra sau chiến tranh TG thứ 2, cậu bé Eric-Emmanuel Schmitt vô cùng hoảng sợ khi lần đầu tiên chứng kiến sự hủy diệt của chiến tranh từ những hình ảnh Auschwitz, những ngọn lửa thiêu rụi Berlin và Hiroshima. Sự sợ hãi đã trở thành nỗi ám ảnh ko dứt và trở thành 1 phần trong cuộc đời và buộc cậu phải viết về nó qua cuốn sách của mình.


Với tôi, Hitler là đại diện cho sự lựa chọn của những người cùng cực ở châu Âu và NAQ, đại diện cho những dân tộc bị dày xéo đến khốn cùng ở châu Á, cả 2 đều gặp ở chủ nghĩa phát xít và CNCS 1 lối thoát: gây chiến và làm cm.
(còn nữa)

Wednesday, August 21, 2019

CẢI LÃO... HOÀN ĐỒNG !!!

Nôm na là : Làm cho người già thành ... thiếu nhi. 
Trăn trở lớn nhất của công chức là ... tuổi hưu ( từ cấp cao nhất đến. .. đáy ) . Phân làm 2 loại:
- Loại 1: Cấp cao ( tiền nhiều như quân Nguyên ) nhưng muốn tại vị để nhiều hơn. 
- Loại 2 : Cấp trung và thấp ( muốn tại vị để đủ... dưỡng già).
Chuyện này nói về cấp cao.
Muốn tại vị thì phải còn độ tuổi nhưng đến độ làm sao tại vị?
chỉ còn cách. .. sửa giấy khai sinh ! Bọn nó cạo sửa giấy khai sinh đến. .. thủng giấy. ..!!!
PHÉP MÀU :
Tại một cơ quan, một chú đến khoe là có cây bút thần có thể cải lão hoàn đồng. Ông sếp( ăn mọi thứ và có tật... thù dai nhớ lâu ) thích quá nên bảo:
- Mày làm cho anh đi!
Mọi nhân viên trong công ty đến xem thì thấy chú ta quay cây bút thần, nhìn thẳng vào sếp và hô : Cải lão hoàn đồng.
Sếp trẻ dần từ U60 xuống 50 rồi 40, 30....
Thấy mình trẻ quá nên sếp kêu:
- Dừng lại! trẻ quá chúng nó nghi.
Chú ta vẫn cứ quay bút cho sếp trẻ nữa...( 20, 15...).
Mọi người can ngăn nói anh ta dừng lại.
Anh ta vẫn quay bút cho sếp trẻ nữa và nói:
- Tao trừ hậu họa cho mọi người đấy!!! Tao phải cho nó trẻ đến mức nó phải chui vào... CÁI LỖ MÀ NÓ ĐÃ... CHUI RA !!!!!


Lời bình:
- Được cái này phải mất cái kia!!! Ông Trời công bằng lắm! !!


Trần Thanh Đàn (ELTE.VIDI72)

Monday, August 19, 2019

Adolf Hitler và nước Đức*

Nếu Hitler đậu vào Học viện Mỹ thuật Viên và trở thành họa sĩ (hay kts) liệu nước Đức có khác bây giờ ?
Tôi cho rằng: xứ này sẽ phát triển như 1 nước Bắc Âu hiền hòa chứ ko phải là 1 nước Đức đang thay đổi bộ mặt phát xít của mình sau CTTG thứ 2.
Những người như Hitler ko chỉ ảnh hưởng/thay đổi cả 1 quốc gia mà còn khuynh đảo cả thế giới. Khi tìm hiểu về nhân vật lịch sử này, có thể thấy: nếu số phận ko quá khắc nghiệt, xô đẩy Hitler, hắn đã có thể là 1 con người khác hẳn với đúng bản chất được sinh ra chứ ko phải là 1 anh lính liên lạc rồi trở thành chủ tịch đảng Quốc Xã sau này như chúng ta biết. Nếu thế:
CÓ THỂ thế giới đã tránh được 1 cuộc chiến tàn khốc làm 55 triệu người phải chết** và người Do Thái cũng ko bị tàn sát dã man. Và ngay cả chúng ta, những người VN, cũng ko phải trải qua cuộc chiến tranh với những tổn thất và hậu quả cho đến nay vẫn còn hết sức nặng nề...
Bước ngoặt của 1 con người có thể làm cho lịch sử thế giới khác đi. Vì thế mà...
*: Suy nghĩ về nước Đức từ cuốn Nửa Kia Của Hitler (Nguyên tác: La Part de L'Autre của E. Schmitt, Nhã Nam xb-2007)
**: Trong đó có 21 triệu người Nga, 8 triệu người Đức và 6 triệu người Do Thái.

Sunday, August 18, 2019

Về việc phát triển thủy điện vtv và...


Đây là Đặng Văn Thành (vest trắng) cùng với Trần Công Tấn em vợ Nguyễn Xuân Phúc có cổ phần hầu hết các thủy điện ở Việt Nam, nhiều nhất là Miền Trung. Đó là lý do vì sao hàng năm thủy điện xả lũ gây chết người hành loạt, gây thiệt hại về tài sản vô cùng lớn nhưng chẳng ai đem ra để truy cứu trách nhiệm.

Tháng 3 năm 2019, Đặng Văn Thành đã bán 3 dự án cho nhà đầu tư năng lượng Thái Lan, thu về hàng ngàn tỷ. Tức chưa đầy 2 năm. Riêng hai dự án TTC01 và TTC02 đã bán thu về hơn 1 nghìn tỷ.
Đặng Văn Thành còn gần 20 dự án điện mặt trời nữa trong tay. Chưa ai làm ăn thuận lợi, dễ dàng , nhanh chóng như họ. Được chính phủ Nguyễn Xuân Phúc hỗ trợ hết mình. Sau khi có nguồn tiền chính phủ vay từ IFC cải tạo mạng lưới điện, các dự án còn lại của gia tộc họ Đặng sẽ còn lên giá khủng khiếp như thế nào?
Đây cũng là một phần nguyên nhân trong việc giá điện có 6 bậc, mà chẳng bị xem xét điều chỉnh gì cả, dân kêu thán thì Quốc hội ngó lơ. Người dân cả nước không quan tâm chính trị cũng hiểu một điều là, chúng ta đang bị một nhóm người ngồi phòng lạnh vẽ ra cách cướp tiền của dân khốn nạn như thế nào. Và sắp tới chúng nó sẽ tăng tiếp giá điện và bóc lột tiền của chúng ta mà chúng ta chẳng hề kêu ca.
À, Đặng Văn Thành là có nguồn ngốc Trung Hoa.
17.08.2019

Saturday, August 17, 2019

TRUYỆN VUI CUỐI TUẦN – HÉTVÉGI VICCEK (No. 180)

Trên tàu, hai người đàn ông ngồi đối diện nhau. Một người than phiền với người kia là ông ta cảm thấy khó chịu khi phải ngồi quay lưng với hướng tàu chạy. Người kia lịch sự đề nghị đổi chỗ. Tàu hỏa chuyển bánh, người lịch sự nôn ra hết người kia. 
– Trời ơi! Sao anh không nói với tôi là anh cũng sẽ không chịu được khi ngồi quay lưng với hướng tàu chạy?
- Tôi nghĩ là thà tôi nôn ra người anh còn hơn anh nôn ra người tôi.
============================
A vonaton két férfi ül egymással szemben. Az egyik
panaszkodik a másiknak, hogy ő rosszul érzi magát, ha
háttal kell ülnie a menetiránynak. A másik udvariasan
felajánlja, hogy cseréljenek helyet. A vonat elindul, az
udvarias utas pedig lehányja a másikat.
- Ember! Miért nem mondta, hogy maga is rosszul lesz, ha háttal ül a
menetiránynak?
- Gondoltam, inkább én hányjam le magát, mint maga engem.


Nguyễn Ngô Việt (Debrecen.VIDI73)

BIỂN ĐÔNG NÓNG LÊN. VÀ NẾU MÁU CHẢY Ở HỒNG KÔNG...

Một tàu cá của ngư dân Bình Định số hiệu BĐ 96813 TS bị tàu Trung Quốc số hiệu 46301 truy đuổi khi đang hoạt động đánh bắt tại khu vực quần đảo Trường Sa. Tàu Hải Dương Địa Chất 8 trở lại bãi Tư Chính, theo các chuyên gia quốc tế (đành đọc tin quốc tế vì tin chính thức của VN lại chưa thấy) thì “giai đoạn hai của cuộc giằng co giữa Trung Quốc và Việt Nam” trên biển đông bắt đầu và tình hình có thể “vượt khỏi tầm kiểm soát. Hai chuyện lớn đang xảy ra cho Việt Nam này đều do “anh lớn” TQ.
Và trong một diễn biến (tưởng là) không liên quan, thì Hồng Kông vẫn sôi sục...Nửa đêm, tôi nằm nghĩ đến cảnh những thầy thuốc khắp 13 bệnh viện ở Hồng Kông tự đeo băng vào một mắt và tọa kháng. Cô gái bị cảnh sát bắn hỏng một mắt vẫn đi biểu tình. Những công dân vô danh của HK cầm bảng tự viết: “Chúng tôi không dung thứ cho việc luật pháp bị nhạo báng” . Lời xin lỗi của họ với khách quốc tế bị xáo trộn các chuyến bay khiến ta thắt tim và mất ngủ: “Xin lỗi đã làm phiền, nhưng chúng tôi đang đấu tranh cho sự sống còn của vùng đất này!”
QUYỀN TỰ DO BỊ THÁCH THỨC ĐẾN SỐNG CÒN...
Hơn 2 tháng qua, người dân Hồng Kông đồng tâm nhất trí phản kháng trước những nguy cơ bị tước đoạt quyền sống. Không có những lãnh tụ đấu tranh nổi bật phất cờ, tất cả họ tự đứng lên. 2 triệu dân xuống đường. 350.000 người đình công, bãi khóa từ 5/8/2019 làm tê liệt cả hệ thống xe lửa, xe tải và phi trường. Chủ nhân các xí nghiệp khuyến khích công nhân tham dự đình công. Hàng chục ngàn công chức cũng đình công ...
VÀ ĐỒNG ĐÔ LA GÓP SỨC NUÔI KINH TẾ HOA LỤC SẼ NGƯNG CHẢY
Hồng Kông vẫn còn đóng vai then chốt làm cửa ngõ cho đồng đô la từ nước ngoài đi vào nước Tàu. Đây là nơi các xí nghiệp trong lục địa tới để gây vốn, bằng đô la Mỹ. Nếu máu chảy ở Hồng Kông, đồng đô la sẽ ngưng chảy.
Hồng Kông là cửa ngỏ vay nợ nước ngoài cho các công ty Trung Quốc. 20 năm qua, từ khi HK về với TQ, số tiền vay nợ này đã tang gấp đôi. Thị trường chứng khoán Hồng Kông hiện đứng hàng thứ 4 thế giới, còn thua Tokyo nhưng đã qua mặt London. Hơn 70% số vốn kiếm được qua thị trường này đã và đang cung cấp cho các công ty trong lục địa; trong đó có những doanh nghiệp khổng lồ như Tencent, Xiaomi, Meituan.
Các công ty nước ngoài đầu tư cũng lựa chọn đi qua ngõ Hồng Kông để vào lục địa (60% vốn đầu tư). 20 năm qua, số công ty đa quốc gia chọn Hồng Kông để đặt trụ sở điều động các hoạt động trong vùng Á Đông đã tăng thêm 2/3, lên tới 1.500 công ty.
Vì sao đồng đô la chảy vào Trung Quốc qua ngõ Hồng Kông? Vì Hồng Kông còn một hệ thống pháp luật đáng tin cậy: Các quan tòa độc lập với chính quyền, ngay cả cảnh sát, công chức cũng làm việc theo luật.
Xã hội Hồng Kông đã được đặt trên nền tảng pháp trị từ hàng thế kỷ, và chính điều cốt lõi này bảo đảm cho kinh tế phát triển. Ngặt là, người dân HK hiểu hơn ai hết: quyền tự do họ đang được hưởng là căn bản cho đời sống kinh tế thịnh vượng nên nếu tước đi quyền căn bản đó là HK chết, còn nói gì tới thịnh vượng.


Vu Kim Hanh

Friday, August 16, 2019

Thống kê sơ sơ về đc X

NHỮNG HẬU QUẢ THẢM KHỐC HÀNG TRĂM NĂM SAU CHƯA CHẮC KHẮC PHỤC NỔI MÀ DÂN TỘC VIỆT NAM PHẢI GÁNH CHỊU SAU 10 NĂM THỦ TƯỚNG CỦA NGUYỄN TẤN DŨNG
1. Bô Xít/Bauxite Tây Nguyên
2. Hưng Nghiệp Formosa
3. Đường sắt trên cao Cát Linh - Hà Đông
4. Vinashin (Đóng tàu Việt Nam)
5. Vinalines (Vận tải Thuỷ Việt Nam)
6. Thủy điện Sông Tranh
7. Hàng trăm ngàn tỷ mất trắng tại các dự án dầu khí tại Venezuela, Nga, Iran…
8. Sân Golf Tân Sơn Nhất
9. Nhiệt điện Vĩnh Tân
10. Nhiệt điện Thái Bình
11. Nhà máy phân đạm Ninh Bình
12. Nhà máy phân đạm Hà bắc
13. Nhà máy DAP Hải Phòng
14. Nhà máy DAP Lào Cai
15. Nhà máy đóng tàu Dung Quất
16. Công ty thép Việt - Trung
17. Nhà máy Etanol Phú Thọ
18. Công ty thép Thái Nguyên - Giai đoạn 2
19. Dự án bột giấy Phương Nam
20. Nhiên liệu sinh học Bình Phước
21. Nhiên liệu sinh học Dung Quất
22. Nhà máy sơ sợi Đình Vũ
23. Nhà máy giấy Hậu Giang
24. Đường sắt Hà Nội - Hạ Long
25. Đại án Mobifone - AVG
26. Lạm Phát 2006 - 2013
2006: 7.4%, 2007: 8.3%, 2008: 23.1%, 2009: 7.1%, 2010: 8.9%, 2011: 18.7%,
2012: 9.1%, 2013: 6.6%…
27. VAMC: Kho nợ siêu khủng quốc gia (khoảng 26 tỷ USD)
28. 11 triệu người hưởng lương nhà nước.
Hắn mặc sức dung túng cho việc mua quan bán chức, đẻ ra bộ máy cồng kềnh nhằm tư lợi, đưa hậu duệ, đồ đệ nắm giữ nhiều vị trí quan trọng trong bộ máy nhà nước, thâu tóm lợi ích quốc gia như Núi Pháo - Đại Từ - Thái Nguyên, cướp đất của dân tại Văn Giang - Hưng Yên... Đội ngũ thân hữu, sân sau nhung nhúc, tham nhũng tràn làn ở mọi cấp độ, nợ nần đến mức mà Con Lạc, Cháu Hồng hàng trăm năm sau cũng không trả nổi, môi trường bị tàn phá và ô nhiễm khắp nơi, từ miền núi, xuống đồng bằng ra hải đảo...
................................................................
TRONG ĐÓ CÓ 12 DỰ ÁN SIÊU TRỌNG YẾU VỚI TRUNG QUỐC
(Hắn phớt lờ thư kiến nghị về an ninh quốc gia của Tướng Giáp và phó Chủ tịch Nguyễn Thị Bình, chụp mũ "Phản động", tính bỏ tù giáo sư Nguyễn Minh Thuyết vì phản đối Bô xít Tây Nguyên, dùng Hoàng Hữu Phước vu khống Luật sư Trương Trọng Nghĩa...)
1. Bauxite/ Bô Xít Tây Nguyên (Nhân Cơ & Tân Rai)
2. Hưng Nghiệp Formosa (Hà Tĩnh)
3. Đường sắt trên cao Cát Linh - Hà Đông (Hà Nội)
4. Thủy điện Sông Tranh (Quảng Nam)
5. Nhiệt điện Vĩnh Tân (Bình Thuận)
6. Nhà máy phân đạm Hà Bắc (Bắc Giang)
7. Nhà máy DAP Hải Phòng (Hải Phòng)
8. Nhà máy DAP Lào Cai (Lào Cai)
9. Công ty thép Việt - Trung (Lào Cai)
10. Công ty thép Thái Nguyên - Giai đoạn 2 (Thái Nguyên)
11. Nhà máy sơ sợi Đình Vũ (Hải Phòng)
12. Nhà máy giấy Hậu Giang (Hậu Giang)
..............................................................
Tất cả số liệu trên tổng hợp từ nguồn báo chí chính thống nhà nước và các tổ chức đánh giá tín nhiệm như Moody's, Standard & Poor's, Fitch, WB (World Bank), IMF (International Monetary Fund)...
fb : mac pham

Thursday, August 15, 2019

Ngân sách và GDP

Vừa mới xem mấy con số thấy ngạc nhiên quá. Mỹ ngân sách bằng trên 20% GDP. Việt Nam ngân sách bằng 1.2% GDP. 
Thế nghĩa là thế nào nhỉ?

Nguyễn Ái Việt (Debrecen.VIDI72)

Wednesday, August 14, 2019

Những vụ lùm xùm từ luồng lạch phải...

Nguyễn Qúy Phương (ELTE.VIDI68): Chuyện cũng nhỏ so với thực trạng báo chí Việt Nam. Đưa lên để thấy làm nhà báo ở Việt Nam bị bắt hèn hạ như thế nào. Còn về cái loại HTQ làm thì nói như các cụ "chửi chó ăn cứt thì chửi làm gì cho phí mồm".

Nhà báo bị kỷ luật vì phàn nàn vụ Cát Linh – Hà Đông trên Facebook
Bởi
AdminTD -
14/08/2019
BTV Tiếng Dân
14-8-2019
Nhà báo Trần Thanh Trường, báo Đại Đoàn Kết. Nguồn: FB nhân vật
Nhà báo Trần Thanh Tường, Trưởng ban Kinh tế – Xã hội của báo Đại Đoàn Kết, bị kỷ luật vì viết bình luận trên Facebook. Hôm 25/3/2019, ông Tường viết trên Facebook, nói về vụ bê bối của dự án đường sắt Cát Linh-Hà Đông, như sau: “Một dự án đầy tai tiếng, được phù phép đội vốn lên thứ hạng khủng khiếp nhất, thi công chầy bửa nhất, gây ra nhiều vụ tai nạn lao động và tai nạn giao thông kinh hoàng nhất … (Còn nhiều cái nhất xin được ‘chán’ đến mức không muốn liệt kê!).
Ấy thế mà, theo chỉ đạo và cam kết của lãnh đạo Bộ GTVT, của UBND TP. Hà Nội, chỉ ít ngày nữa thôi, tuyến đường sắt trên cao này sẽ đưa vào vận hành thương mại. Nhưng ngoài sự ngổn ngang dang dở, là sự xuống cấp tróc lở, hoen gỉ … ngay từ khi chưa vận hành...”
Báo Một Thế Giới đưa tin: Bị kỷ luật vì phàn nàn về đường sắt Cát Linh trên Facebook, nhà báo ‘kêu cứu’. Ông Tường cho biết, ngày 2/4/2019, ông đã bị Cục Phát thanh Truyền hình và Thông tin điện tử (PTTH-TTĐT) của Bộ 4T, nhắc nhở miệng về nội dung trên, nhưng sau đó sếp của ông Tường là Đặng Hồng Quang, (tức đại tá Hồng Thanh Quang), TBT báo Đại Đoàn Kết, gửi công văn cho Cục PTTH-TTĐT, đề nghị ra văn bản để xử phạt ông Tường, là lính của ông Quang.
Ông Tường cho biết: “Vì thấy không có cơ sở xem xét, xử lý theo quy định pháp luật nên Cục PTTH – TTĐT không có văn bản trả lời mà đề nghị Ban Kiểm tra Hội Nhà báo Việt Nam trả lời báo. Thế nhưng, văn bản của Ban Kiểm tra Hội Nhà báo Việt Nam cũng không nêu cụ thể vi phạm, chỉ yêu cầu xem xét, nhắc nhở“.
Nhưng TBT Đặng Hồng Quang đã chỉ đạo Thư ký hội ra quyết định xử lý, kỷ luật với mức khiển trách và tổ chức họp chi bộ hai lần vì lần đầu không đủ số phiếu, nhằm tăng nặng hình thức kỷ luật ông Tường lên thành cảnh cáo. Ông Tường đang kêu cứu đến Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam, vì có khả năng ông bị cách chức và bị thu thẻ nhà báo.
Facebooker Võ Đức Phúc nói với TBT Hồng Thanh Quang như sau: “Dự án đường sắt Cát Linh – Hà Đông bây giờ không biết khi nào hoàn thành, nằm phơi nắng phơi mưa hoen rỉ, quá hết sức lãng phí, ai nhìn cũng xót cho quốc gia chứ có riêng gì tay Mõ nhà báo nhỏ nhắn cấp dưới của anh. Bộ GTVT nói mà các nhà thầu Trung Quốc còn lì ra không thèm đếm xỉa, phải kêu đến chính phủ giải quyết cơ mà.
Thanh Tường có nói mấy câu cũng chỉ là bức xúc nói lên tiếng nói của người dân nước Việt. Cục Phát thanh truyền hình và Thông tin điện tử chỉ nhắc nhở miệng thôi chứng tỏ chuyện không đáng, sao anh lại cố ‘truy cùng giết tận’ lính của mình vậy Hồng Thanh Quang?”
Nhà báo Đặng Thị Kim Ngân, phóng viên báo Đại Đoàn Kết, là người đã từng kiện ông Đinh Đức Lập, TBT báo Đại Đoàn Kết thời đó và đã thắng kiện, viết: “Lại một đòn bẩn, vô nguyên tắc, sặc mùi trù dập dội vào đầu phóng viên tại báo Đại Đoàn Kết. Ông Tổng này lại đi vào vết xe đổ của tay nguyên TBT Đinh Đức Lập mất rồi. Đúng là thằng đốc đọa, dở chứng…”

Bình Luận từ Facebook

Tuesday, August 13, 2019

Monday, August 12, 2019

Người phụ nữ vẫn còn trăn trở với VN

“QUÁ MẠO HIỂM, QUÁ RỦI RO, QUÁ KHỜ DẠI”
Chiều ngày 9/8/2019, nhà báo tự do Đoàn Bảo Châu, trên trang facebook cá nhân của mình (Chau Doan), đã thực hiện một cuộc phỏng vấn Live Stream với chuyên gia kinh tế Phạm Chi Lan, xung quanh sự kiện Tàu Hải Dương địa chất 8 của Trung Quốc xâm phạm Bãi Tư Chính thuộc lãnh hải Việt Nam.
Bà Phạm Chi Lan là một trí thức có nhiều phát ngôn trí tuệ, mang tính khai trí rất cao, được nhân dân rất quý trọng, đã giúp rất nhiều cho những người dân hiểu nhiều vấn đề về Chính trị, Kinh tế, Xã hội của đất nước.
Bài trả lời phỏng vấn của bà Phạm Chi Lan trong khoảng 50 phút. Chỉ sau vài giờ đã có trên 1500 lượt thích, hơn 600 bình luận, hơn 1 nghìn lượt chia sẻ và gần 30 ngàn người theo dõi. Tôi không có điều kiện gỡ băng toàn bài, chỉ xin trích một đoạn ngắn bà nói về một sự kiện mà dư luận cả nước rất quan tâm: NGUY CƠ CÁC NHÀ THẦU TRUNG QUỐC THAM GIA LÀM ĐƯỜNG BỘ CAO TỐC BẮC NAM.
Nguyên văn đoạn trích như sau:
“… Có thể là từ những cái ám ảnh về mặt chính trị rồi đến quyết định kinh tế mà đã để cho họ (Trung Quốc) làm quá nhiều, thì bất chấp những bài học như đường sắt Cát Linh – Hà Đông, bất chấp 12 dự án thua lỗ chổng gọng ra của Bộ Công thương, hay là như con đường Đà Nẵng - Quảng Nam, tuy là đường cao tốc do tập đoàn Việt Nam làm, nhưng cái đoạn mà nhà thầu TQ làm lại là đoạn gây ra những chuyện lớn nhất… Bất chấp tất cả những chuyện như thế, người ta vẫn cứ luôn luôn nghĩ đến chuyện là Trung Quốc tham gia. Tôi nghĩ ĐẤY LÀ CÁI ĐIỀU RẤT LÀ TỆ. Trong bối cảnh hiện nay thực sự là cần thay đổi một cách triệt để.
“Theo tôi hiểu theo quan hệ quốc tế thì khi giữa hai nước có quan hệ căng thẳng với nhau về lãnh thổ, về an ninh quốc phòng, như là Trung Quốc liên tục có những hành vi xâm lấn, thậm chí mưu đồ muốn chiếm đoạt biển Đông rất rõ ràng như vậy thì Việt Nam hoàn toàn có quyền loại Trung Quốc ra, không để tham gia vào những dự án quan trọng về kinh tế cũng như về an ninh quốc phòng của Việt Nam, như đường Cao tốc Bắc Nam, như đường sắt cao tốc Bắc Nam trong tương lai hoặc là sân bay Long Thành. Có thể hoàn toàn loại hẳn ra ngoài.
“Vì trong tình hình căng thẳng như vậy không ai lại để cho cái kẻ thù đang đe dọa ở ngay cửa trước của mình, lại nhẩy vào cửa sau, ngay trong chính sân nhà mình, trong ngôi nhà của mình như thế cả! Làm như vậy thì quá mạo hiểm, quá rủi ro, quá khờ dại. Không ai có thể chấp nhận như vậy được cả.
“Thì thà, nếu không có nhà thầu nào đủ điều kiện để làm thì hoãn các dự án lại, không sao cả. Chưa phải quá cấp bách lúc này đến mức phải chấp nhận cho Trung Quốc làm”. Bà Phạm Chi Lan nói trong tâm trạng bức xúc.
Thực hiện: Nguyễn Ngọc Dương.

Sunday, August 11, 2019

Sơ bộ về bọn Tàu-BK.

Tập tiến thoái lưỡng nan khi gặp thằng không phải dạng vừa, không sợ hù
Mấy chục năm nay, TQ chỉ hù là chính. Nước nào không sợ hù, thì TQ không làm gì. Nước nào chẳng những không sợ hù, mà phản công, TQ lúng túng.
Mấy đời tổng thống mỹ, từ Nixon cho đến Obama, đều “dĩ hoà vi quí”, nên TQ làm tới. Cho đến khi Trump nói “enough is enough”, hay nói theo dân gian, “no more nice”, thì TQ từ ngạc nhiên, đến bàng hoàng, rôì quay ra lúng túng, và loay hoay.
Và bị vô thế thụ động.
Tây Tạng bị TQ dí, ăn hiếp, chiếm, và đồng hóa, vì thái độ nhân nhượng, không tử chiến, kg quyết chiến, và TQ chỉ hù để thắng là chính
Triều tiên, ngày xưa lệ thuộc TQ, nhưng từ khi có bom nguyên tử, và tên lửa, từ khi Ủn nhắn tin “mầy tấn công, thì cả vùng đông bắc tàu sẽ ngập tràn phóng xạ, tàu không kềm chế TT được nữa
Tân Cương chịu đựng TQ, vì Nga bỏ rơi, Tây âu không thèm, nên TQ thừa thắng xông lên để đồng hóa. Chỉ có một số ít hồi giá cực đoan khủng bố lai rai
Ấn độ choảng nhau với Tàu, trong một ngày, mỗi bên cả mấy chục ngàn lính chết. Từ đó TQ ê càng. Không dám gây hấn với Ấn nữa
Sri lanka, bị TQ mua chuộc tổng thống, nên TQ lũng đoạn lãnh thổ và kinh tế.
Đài Loan thì “mầy đánh tao, mầy chết theo tao”. Tổng thống ĐL là Hai Bà trưng ĐL. TQ chỉ hù mà không dám làm gì. Chỉ dám bực mình khi TT ĐL đi mỹ, mua khí giới mỹ, bắn trả 117 hoả tiển khi TQ tập trận.
TQ vô ra Tư Chính, như vô ra Hải Nam. Chiếm TSHS vì VN không muốn hỏng “Đại Cục”. TQ thừa thắng, hăm he
Phi, khi tiến khi lui. Khi hăm he, khi vuốt ve TQ. Khi mang TQ ra tòa, khi khen Tập. Khi đạnh chìm thuyền ngư dân. TQ lấn cấn, không biết phải lam sao với thằng gàn
và giờ đây, Tq chỉ hăm he trẻ Hong Kong, chỉ dám cho lính giả dạng thường dân đánh trả, cho cảnh sát áp đảo
không dám lầm lỳ cho quân đội làm cú thiên an môn ngày xưa. Vì sinh viên Hong Kong cương quyết chống đối, cương quyểt giử tự do, có 122 năm. Vì đã thấy Thiên An Môn ntn
Túm cái wần wè, Nhu nhược với TQ, chỉ tổ bị nó hù. Trừ khi bị nó mua.
Nguyễn Quang Qúy

Saturday, August 10, 2019

TRUYỆN VUI CUỐI TUẦN – HÉTVÉGI VICCEK (No. 179)

Đêm muộn, người đàn ông say rượu về đến nhà. Anh ta gõ cửa nhưng cô vợ không muốn cho vào vì quá khuya rồi. Anh ta lại gõ cửa:
- Em mở cửa ra đi! Anh mang hoa tặng người đẹp của anh đây!
Cô vợ sướng lặng người vì tình cảm của chồng và ra mở cửa.
- Thế hoa đâu?
- Sao em lại hỏi hoa, thế người đẹp đâu?
---------

Éjszaka érkezik haza a részeg férj. Kopog, de a felesége nem akarja beengedni, mert már nagyon késő van. Újra kopog:
- Nyisd ki az ajtót! Virágot hoztam a szépségemnek!
Az asszony ellágyul a kedvességre és kinyitja az ajtót.
- De hát hol vannak a virágok?
- Miért, hol van a szépség?

Nguyễn Ngô Việt (Debrecen.VIDI73)

Friday, August 9, 2019

NGƯỜI CAO TUỔI ĐI BỘ: LỢI VÀ HẠI

Trong chúng ta, nhiều người thường nhầm lẫn vấn-đề phòng bệnh với chữa-bệnh!!! Phòng bệnh là các phương-pháp được áp-dụng cho những người khỏe-mạnh hoặc có yếu-tố nguy-cơ của một bệnh nào đó. Còn chữa-bệnh là những phương-pháp được áp-dụng để chữa khỏi các căn-bệnh đã thể hiện ra! Ví-dụ, người ta phòng-ngừa loãng xương bằng cách uống sữa từ khi còn trẻ! Chứ không phải đợi đến lúc bị loãng xương rồi mới tìm sữa để uống!!!
Ði bộ được xem là một phương-pháp phòng-bệnh hơn là chữa-bệnh!!! Nó tiện-lợi vì bất cứ ai cũng có thể luyện-tập được! Không cần trang-bị dung-cụ gì ngoài một đôi giày! Không cần thể-lực cường-tráng cũng như năng-khiếu!!! Vì thế, được những người cao tuổi rất ưa-chuộng!!!
NGƯỜI CAO TUỔI CÓ NÊN TẬP ÐI BỘ?
Giống như mọi môn thể-thao khác, đi bộ giúp tăng-cường sức-khỏe cho cơ-thể. Nó thích-hợp cho những bệnh-nhân tim mạch! Vì không cần tốn nhiều sức-lực, động-tác đơn-giản, có thể tự điều-chỉnh cường-độ và thời-gian luyện-tập!!! Tuy nhiên, không phải ai tập đi bộ cũng cho kết- quả tốt! Có nhiều người càng đi lại càng bị đau nhiều hơn, đặc-biệt là những bệnh nhân đau khớp!
Với những khớp gối bình thường, khi duỗi gối, lực ép lên khớp chè đùi gần bằng 0. Khi đi bộ, lực ép này bằng 1/2 trọng-lượng cơ-thể, tức vào khoảng 25-40kg! Người càng béo thì tải-trọng này càng lớn và lực càng tăng khi thời-gian đi càng dài! Ðiều này giải-thích nguyên-nhân vì sao một số người cảm thấy đau gối sau khi tập đi bộ!!! Cơn đau này không giảm đi mà ngày một tăng dần, tỷ lệ-thuận với thời-gian đi bộ, trọng-lượng cơ-thể và mặt dốc, độ gập-ghềnh của đường tập!!!
Trên thực-tế, nhiều bệnh-nhân đau khớp dù thấy đau cũng cố- gắng tiếp-tục tập đi bộ! Vì vậy, có thể dẫn đến hậu-quả là khớp ngày càng tổn-thương nhiều hơn!!! Mà đau chính là dấu-hiệu báo- động của cơ-thể, khi đó cần phải giúp cơ-quan bị bệnh được nghỉ- ngơi để hồi-phục trở lại!!! Khớp xương cũng vậy, khi đau nhức là do bị viêm khớp, sự nghỉ-ngơi lúc này rất cần-thiết và cũng là phương-pháp giúp giảm đau! Nếu cứ đi bộ trong khi viêm khớp gối, chắc-chắn bệnh- nhân sẽ bị đau hơn!!!
Ða số người cao tuổi, ai cũng bị thoái-hóa khớp gối (osteoarthritis). Thực-chất của bệnh là tình-trạng lão-hóa của khớp gối qua nhiều năm; Các lớp sụn khớp bị hư-hỏng, trục xương cong vào trong! Càng đi nhiều sẽ càng làm khớp hư them!!! Lý-do là khi đi đứng, sẽ tạo một sức đè ép lên các mặt sụn khớp đã bị thoái-hóa. Lớp sụn đó có tác-dụng hấp-thu lực đè ép. Nay tác-dụng này giảm đi hoặc không còn nên sẽ tạo những sang chấn trên hai đầu xương! Gây ra hiện-tượng viêm khớp!!! Từ đó, dẫn đến cơn đau khớp khi bệnh-nhân đứng hay đi. Vì thế, với những bệnh-nhân này, người ta khuyến-cáo phải hạn-chế đi lại! Khi đi bộ, cần phải có nạng hay gậy nâng-đỡ để giúp giảm tải-trọng lên bề mặt khớp hư!!!
Với những lý-do trên, các chuyên-gia về xương khớp đã đánh-giá đi bộ không phải là môn thể-thao tốt đối với người cao tuổi!!!
TẬP-LUYỆN MÔN GÌ THÍCH-HỢP CHO NGƯỜI CAO TUỔI?
Những người cao tuổi không có triệu-chứng đau gối, vẫn có thể tập đi bộ! Nhưng cần lưu-ý đến cường-độ và thời-gian tập-luyện sao cho phù- hợp với cơ-thể! Khi có triệu-chứng đau nhức! Cần giảm bớt mức-độ tập- luyện hay nghỉ-ngơi một thời-gian rồi mới tập lại!!! Có nhiều người tập đi bộ từ thời còn trẻ, không có vấn-đề gì! Nhưng một ngày nào đó, khi tuổi đã cao bỗng thấy có vấn-đề ở đầu gối! Ðó là vì họ không biết giảm bớt sự vận-động cho phù-hợp với tuổi-tác!!! Chỉ cần đi ít lại, chậm hơn một chút sẽ giúp cơ-thể dễ chịu ngay!!!
Người cao tuổi rất cần có sự vận-dộng, nhưng phải phù-hợp với thể- trạng. Nguyên-tắc vận-động ở người cao tuổi là nhẹ-nhàng, chậm và liên-tục! Tại sao phải như vậy? Vì cơ-thể người cao tuổi như một cái máy cũ- kỹ, quá-trình lão-hóa khiến các hệ-thống cơ-bắp, dây chằng không còn tính đàn-hồi tốt nữa! Những cử-động vừa nhanh, vừa mạnh có thể làm tổn-thương các cơ-bắp và dây chằng vốn dĩ đã chai cứng! Tinh giãn nở đã yếu nhiều!!! Sự cử-động chậm và nhẹ sẽ giúp co giãn từ từ các dây-chằng và cơ-bắp. Nếu luyện-tập liên-tục và đều-đặn! Nó sẽ giúp cải-thiện rất nhiều sự dẻo-dai của các khớp xương!!!
Với người cao tuổi, đi xe đạp tốt hơn đi bộ. Tốt nhất là tập võ dưỡng- sinh. Ðặc-điểm của các động-tác trong bài quyền được thực-hiện thật chậm-rãi, phong-thái nhẹ-nhàng, đặt ý-nghĩ và hơi-thở đi theo động-tác của tay chân. Nguyên-lý này hoàn-toàn phù-hợp với thể-chất của người cao tuổi! Thực-tế cho thấy nhiều người tập đã cảm thấy cơ-thể ngày càng khỏe hơn, ít bệnh-tật đau-ốm vặt! Tuy nhiên, cần lưu-ý môn võ dưỡng-sinh hiện nay đã bị người ta cải-biến rất nhiều! Mỗi người them-thắt một chút, khiến nó không còn giữ được cái thần-khí nguyên- thủy của người xưa! Ví dụ người ta cho các cụ ông, cụ bà tập những bài tập khởi-động của các môn thể-dục thể-thao phương Tây như xoay gối, cúi gập người, bẻ lưng, thậm chí chạy nhảy tại chỗ! Những động- tác này rất hại cho các khớp, đặc-biệt là cột sống thắt lưng và khớp gối!!! Chúng chỉ thích-hợp cho thanh-niên luyện-tập các môn thể-thao mạnh- mẽ! Chứ không phù-hợp với cơ-thể người cao tuổi !
BỆNH-NHÂN TIM MẠCH CÓ NÊN TẬP ÐI BỘ?
Với những bệnh-nhân trẻ tuổi, hệ-thống khớp xương gân cơ còn tốt, thì đi bộ là môn vận-động hàng đầu được chọn-lựa để luyện-tập, có thể giúp nâng cao sức chịu đựng và sức làm việc của tim. Tuy nhiên, sự vận-động quá mức cũng sẽ làm xấu thêm tình-trạng suy tim và bệnh thiếu máu cơ tim. Ðã có những bệnh-nhân tu-vong trong khi đi bộ do cố-gắng tập quá sức! Thời-gian đi bộ và quãng đường đi cần được theo-dõi và giám-sát bởi bác-sĩ.
Với người cao tuổi bị bệnh tim mạch thì sao? Sở dĩ bác-sĩ khuyên những bệnh-nhân tim mạch nên đi bộ vì đây là một môn vận-động nhẹ- nhàng, không tốn nhiều sức! Ai tập cũng được vì nó đơn giản, không cần sân tập và trang thiết bị kèm theo. Nhưng một khi đã có vấn-đề xương khớp, tại sao bạn không chọn lựa những môn khác tốt hơn như tập võ dưỡng-sinh, thể-dục tay không, đạp xe đạp, bơi lội? Khi tập đi bộ, cần cân nhắc cường độ theo tuổi tác; Thời gian tập và quãng đường đi cần phải giảm dần theo thời gian (là điều căn bản khác với khi còn trẻ). Ði tập vào buổi sáng cần giữ ấm và mang giày thích-hợp với bàn chân. Khi có triệu-chứng đau gối hay đau lưng thì lập tức phải nghỉ-ngơi hoặc giảm ngay thời-gian đi!!!
BS. HUỲNH-BÁ-LĨNH

Thursday, August 8, 2019

Phú quý giật lùi

Bánh mì Việt Nam sở dĩ dở, mau ỉu là do bên cạnh mấy kỹ thuật nhào bột, nướng lăng nhăng phần lớn là do tống bột gạo vào. Chắc chắn không phải bột gạo dự, gạo de, nàng hương, tám Thái hay thậm chí gạo mới cho cam, mà loại gạo hạng bét pha cứt chuột gián mối mọt cho rẻ. Sáng nay ra mua bánh mì chuột Anh Hoà, mà mình vẫn nghĩ còn có tỷ lệ bột mì chấp nhận được. thì ôi thôi mùi bột sống hôi xì, tỷ lệ gạo tẻ chắc mới tăng mạnh.
Sữa tươi thực chất là pha sữa bột loại rẻ tiền cho gia súc. Tỷ lệ không biết thế nào riêng mùi khét đã tố cáo không thể gọi là sữa tươi pha sữa bột. Vì thế không ngon không bổ là hiển nhiên. Mà chẳng ai quản lý mấy nhà sx giàu sụ vì siêu lợi nhuận, trẻ con vẫn còi, sữa đắt lè. 900ml giá 1.5 đô la, ở Mỹ sữa tươi thật gần 4 lít chất lượng hơn nhiều còn rẻ hơn 25%. Chính sách gì kỳ vậy, trời. Chém cả con nít.
Bánh ngọt thì kể từ cao cấp như Thu Hương, Nguyễn Sơn, Kinh Đô, Anh Hoà đều có mùi khét của bơ già tuổi. Chưa nói bọn trung bình hay bọn lau nhau noname. Sinh nhật lễ Tết là ngày đùn đẩy đầu độc nhau bơ khét. Nhiều khi mình chỉ muốn quát "Ngon lành đếch gì mà mời lắm thế, mày muốn tao chết sớm à" Nhưng ai nấy đều cười giả lả tươi như hoa "Thu Hương, Kinh Đô đây, nhất Hà Nội ăn đi" Người mời đa số không ăn, vì biết tỏng. Cuộc sống cứ như tấu hài.
Kiếm một cái bakery và chai sữa cho ra hồn mà khó quá Cứ phải săm soi, căng thẳng, lo sợ và cáu bẳn. Đúng là phú quý cứ giật lùi.


Nguyễn Ái Việt (Debrecen.VIDI72)

Wednesday, August 7, 2019

Người Hoa và ĐCSTQ

Cửu Bình 1: Đảng Cộng Sản Là Gì?
1. Dựa vào bạo lực để thâu đoạt và duy trì chính quyền
“Những người cộng sản coi là điều đáng khinh bỉ nếu giấu giếm những quan điểm và ý định của mình. Họ công khai tuyên bố rằng mục đích của họ chỉ có thể đạt được bằng cách dùng bạo lực lật đổ toàn bộ trật tự xã hội hiện hành.” Đó là câu trích dẫn từ đoạn cuối bản Tuyên ngôn Cộng sản, một tài liệu nòng cốt của Đảng. Trên thực tế, bạo lực là phương tiện mà Đảng Cộng sản Trung Quốc dùng để thâu đoạt chính quyền, hơn nữa còn là phương tiện duy nhất. Đó là nhân tố di truyền tiên quyết xuyên suốt từ ngày chào đời của Đảng cho đến hôm nay.
Đảng Cộng sản đầu tiên trên thế giới, như mọi người đều biết, phải nhiều năm sau khi Các-mác qua đời mới được hình thành. Sau Cách mạng Tháng Mười Nga (1917), Đảng Cộng sản Nga (Bôn-sê-vích) đã chính thức khai sinh, đó là tiền thân của Đảng Cộng sản Liên Xô sau này. Đảng Cộng sản Nga là kết quả của đấu tranh vũ trang với các ‘kẻ thù giai cấp’ mà thành, và trong quá trình duy trì sự tồn tại của Đảng, Đảng đã liên tục dùng bạo lực để đàn áp những đảng viên và những người dân bất đồng chính kiến. Riêng trong cuộc thanh trừng nội bộ thời Xta-lin vào những năm 1930, đã có 20 triệu người bị tàn sát vì bất đồng chính kiến với những tội danh như ‘gián điệp’, hoặc ‘phản quốc’.
Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) được hình thành với xuất phát điểm là Đảng Cộng sản Liên Xô khống chế Cộng sản Quốc tế đệ tam để lập ra một chi bộ Đảng. Vậy nên ĐCSTQ tự nhiên đã kế thừa truyền thống bạo lực ấy. Riêng trong thời kỳ nội chiến giữa ĐCSTQ và Quốc dân Đảng từ 1927 đến 1936, dân số tỉnh Giang Tây đã giảm từ hơn 20 triệu xuống khoảng 10 triệu. Chỉ riêng con số ấy đã nói lên bạo lực thời bấy giờ.
Có thể viện cớ rằng đoạt binh quyền sao tránh khỏi binh đao, nhưng trên thế giới chưa từng có chính thể nào mà trong thời bình cũng khát máu như Đảng Cộng sản. Tính từ năm 1949 đến nay, số người do ĐCSTQ dùng bạo lực giết hại đã vượt quá số người chết trong thời chiến từ 1927 đến 1949.
Một trong những ‘đỉnh cao’ thành tích về khát máu của ĐCSTQ mà ai cũng biết, là hậu thuẫn toàn lực vũ trang cho Khơ-me Đỏ. Thời Khơ-me Đỏ nắm quyền, một phần tư người dân Cam-pu-chia, trong đó có rất nhiều Hoa Kiều, đã bị ám toán. Đến tận hôm nay chính quyền của ĐCSTQ vẫn không ngừng ngăn cản cộng đồng quốc tế đưa Khơ-me Đỏ ra công lý, vì muốn che đậy vai trò của ĐCSTQ trong cuộc diệt chủng ấy.
Như một hệ quả tất yếu, các cát cứ vũ trang và chính quyền tàn bạo nhất trên thế giới hiện nay đều có quan hệ mật thiết với ĐCSTQ. Không chỉ có Khơ-me Đỏ, mà còn các đảng cộng sản ở In-đô-nê-xi-a, Ma-lai-xi-a, Việt Nam, Miến Điện, Lào, Nê-pan,… tất cả đều đều có bàn tay ĐCSTQ hậu thuẫn từ khi gây dựng. Nhiều lãnh tụ của các đảng ấy là người Hoa, mà một số trong đó giờ đây vẫn đang ẩn nấp tại Trung Quốc.
Một số đảng cộng sản lấy chủ nghĩa Mao làm tôn chỉ như Đường Quang Minh ở Nam Phi, Xích Quân ở Nhật bản, đều là những tổ chức khủng bố bị cộng đồng thế giới lên án.
Một trong những lý luận ban đầu của chủ nghĩa cộng sản là học thuyết tiến hoá của Đác-uyn. Trong đó Đảng Cộng sản lấy hình thức cạnh tranh sinh tồn của loài vật, để suy diễn ra đấu tranh giai cấp trong xã hội nhân loại. Họ tin rằng đấu tranh giai cấp là động lực duy nhất giúp xã hội phát triển. Chính vì điều ấy, Đảng cộng sản mới sùng tín vào đấu tranh, cho rằng đó là phương tiện để thâu đoạt và duy trì chính quyền. Một trong những ‘danh ngôn’ của Mao Trạch Đông — “Tám trăm triệu người, không đấu đá là không được” — đã nói trắng ra quan điểm ‘cạnh tranh sinh tồn’ trong chính trị của Đảng.
Mao Trạch Đông còn có một ‘danh ngôn’ tương tự, rằng Cách mạng Văn hoá cần “bảy tám năm làm lại một lần”. Sử dụng bạo lực nhiều lần lặp lại là một trong những thủ đoạn quan trọng bậc nhất của ĐCSTQ nhằm duy trì quyền thống trị của mình. Dùng bạo lực là để dân sợ, là để khủng bố người dân. Mỗi phong trào đấu tranh của ĐCSTQ, đều là một lần huấn luyện bằng bạo lực của Đảng, nhằm dằn mặt người dân Trung Quốc khiến họ run sợ mà khuất phục. Đó là một hình thức nô dịch bằng khủng bố.
Ngày nay chủ nghĩa khủng bố đã trở thành kẻ thù số một của toàn nhân loại văn minh. Nhưng ĐCSTQ không hề từ bỏ chủ trương bạo lực, mà trái lại còn triển khai sâu rộng hơn nữa dựa vào bộ máy chính quyền đương thời. Nó đã có quy mô lớn hơn, có sức công phá mạnh mẽ hơn. Nhân loại nay đã sang thế kỷ 21 rồi, chúng ta không thể không nhớ rõ đặc tính di truyền này của cộng sản, vì điều ấy sẽ quyết định tương lai như thế nào.
2. Dùng lừa dối để hợp thức hoá bạo lực
Để xét một xã hội, một chế độ có mức độ văn minh đến đâu, người ta có một thước đo là xem bạo lực ở đó xuất hiện ở tỷ lệ nào. Nhìn nhận như vậy, thì hiển nhiên xã hội của chính quyền của Đảng Cộng sản là lạc hậu vào bậc nhất, thua xa chuẩn mực văn minh chung của nhân loại hiện nay. Nhưng tiếc thay, vẫn có người coi Trung Quốc là một nước đang trên đà phát triển, vì họ cho rằng để xã hội tiến bộ thì bạo lực là một quá trình tất yếu và tự nhiên.
Phải thừa nhận rằng, đó là kết quả của chính sách lừa dối thâm hiểm có một không hai của Đảng Cộng sản. Thực ra lừa dối cũng là một nhân tố di truyền của ĐCSTQ.
“Từ thủa bé thơ, ai ai trong chúng ta cũng đều thấy nước Mỹ là một quốc gia thật đáng mến. Chúng ta thật sự tin vào điều ấy, vì trên thực tế Mỹ chưa từng xâm phạm Trung Quốc, cũng chưa hề gây chiến với ai. Suy nghĩ sâu sắc hơn nữa, thì người Trung Quốc chúng ta luôn mang ấn tượng tốt đẹp về Mỹ quốc, chính là vì Mỹ luôn đề cao dân chủ và cởi mở.”
Đó là trích đoạn trong xã luận đăng ngày 4 tháng 7 năm 1947 trên ‘Tân Hoa nhật báo’ (tờ báo của Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc). Nhưng chỉ vẻn vẹn 3 năm sau đó, ĐCSTQ phát binh đánh nhau với quân Mỹ tại Bắc Hàn, và người Mỹ được ĐCSTQ mô tả như những phần tử đại gian đại ác của đế quốc sài lang. Bất kể ai sống ở Trung Quốc hôm nay, nếu đọc bài xã luận 50 năm trước đó của ĐCSTQ cũng phải thấy ghê tởm. Bây giờ ĐCSTQ đã cấm tất cả các tham chiếu về những xã luận hay bài viết như thế.
Từ ngày nắm quyền đến nay, ĐCSTQ vẫn diễn đi diễn lại những thủ đoạn lừa dối cũ rích — thanh trừ phản cách mạng, công tư hợp doanh, thanh trừ phần tử cánh hữu, Cách mạng Văn hoá, thảm sát 4 tháng 6 năm 1989 tại Thiên An Môn, và gần đây nhất là đàn áp Pháp Luân Công — trong mỗi một cuộc vận động ấy ĐCSTQ đều dùng thủ đoạn lừa dối này. Tai tiếng nhất phải kể đến cuộc trấn áp trí thức năm 1957. Đảng Cộng sản Trung Quốc kêu gọi các phần tử trí thức đề đạt ý kiến, để rồi sau đó lấy ngay những bài họ viết làm ‘bằng chứng’ khép họ vào tội ‘theo cánh hữu’ để thanh trừ họ. Đến khi bị người ta phê phán tại sao lại dùng “âm mưu” như thế, thì Mao Trạch Đông nói thẳng: “Không phải âm mưu, mà là ‘dương’ mưu — làm công khai đấy chứ.”
Lừa đảo và dối trá đóng vai trò cực kỳ đắc lực giúp Đảng Cộng sản Trung Quốc thâu tóm và bảo vệ quyền lực. Từ xưa đến nay, giới trí thức Trung Quốc vẫn tự hào về lịch sử của mình. Trung Quốc có lịch sử được ghi chép lâu đời nhất, hoàn chỉnh nhất và chính xác nhất trên thế giới. Giới trí thức người Hoa vẫn lấy lịch sử làm tấm gương phản chiếu để soi xét hiện tại, và thậm chí noi theo những nhân vật mẫu mực trong lịch sử để tự răn dạy bản thân nâng cao đạo đức. Nhưng cũng vì thế, mà ĐCSTQ đã chủ trương bóp méo lịch sử, lấy đó làm thủ đoạn duy trì quyền lực thống trị. Các giai đoạn lịch sử từ thời Xuân Thu Chiến Quốc xa xưa (770-221 trước Công nguyên) cho đến Cách mạng Văn hoá ngày nay đều bị Đảng Cộng sản Trung Quốc không ngừng nhào nặn bóp méo bằng những tuyên truyền lừa mị và xuất bản sách mới đã bị sửa lại trong suốt 55 năm qua (từ năm 1949). ĐCSTQ cũng phong toả tất cả những cố gắng khôi phục lại lịch sử nguyên gốc.
Khi chỉ dùng bạo lực mà không đủ đạt mục đích, thì lừa đảo và dối trá lập tức được Đảng Cộng sản dùng đến. Thực ra lừa dối và bạo lực chẳng qua chỉ là hai mặt của một đồng tiền mà thôi, và lừa dối chính là để hợp thức hoá bạo lực.
Cũng phải nhìn nhận rằng, lừa dối không phải là thủ đoạn do Đảng Cộng sản phát minh, nhưng tự cổ chí kim chỉ có Đảng mới dùng thủ đoạn này một cách công khai không biết lợm giọng là gì. Đảng Cộng sản Trung Quốc hứa hẹn đất đai cho nông dân, nhà máy cho công nhân, tự do và dân chủ cho trí thức, hoà bình cho dân chúng. Nhưng đến nay không hề có lời hứa nào được thực hiện. Một thế hệ người Trung Quốc bị lừa dối và đã qua đời, nay lại một thế hệ người Trung Quốc cũng đang bị Đảng Cộng sản Trung Quốc mê hoặc bằng bưng bít thông tin và tuyên truyền lừa đảo. Đây chẳng phải là điều đau xót nhất của người Trung Quốc hay sao? Chẳng phải là nỗi bất hạnh lớn nhất của dân tộc Trung Hoa hay sao?
3. Không ngừng cải biến lập trường nguyên tắc
Trong đợt bầu cử tổng thống Mỹ năm 2004 vừa qua, có một vị phát biểu rằng, người ta có thể thay đổi quan điểm về một vấn đề, nhưng không thể liên tục thay đổi nguyên tắc nhìn nhận vấn đề được, nếu không người ấy rất khó đáng tin. Câu nói đó có ý nghĩa rất sâu sắc.
Đảng Cộng sản là một điển hình về mặt này. Từ ngày thành lập đến nay, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã qua 16 Đại hội Đại biểu toàn quốc, thay đổi đường lối của Đảng 16 lần. Trong hơn 50 năm cầm quyền, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã có 6 lần sửa đối lớn Hiến Pháp Trung Quốc.
Lý tưởng của Đảng Cộng sản là một xã hội công bằng, để rồi cuối cùng tiến đến xã hội theo mô hình chủ nghĩa cộng sản. Nhưng dưới sự ‘lãnh đạo’ của Đảng, Trung Quốc hôm nay là một trong những quốc gia phân biệt giàu nghèo nhất thế giới. Rất nhiều đảng viên ĐCSTQ giàu sụ, trong khi hàng trăm triệu người dân đang phải thắt lưng buộc bụng lo ăn từng bữa.
Tư tưởng chỉ đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc ban đầu là chủ nghĩa Mác-Lê. Sau đó nhồi thêm tư tưởng Mao Trạch Đông. Rồi đắp thêm vào đó là lý luận Đặng Tiểu Bình. Và giờ đây lại có thuyết “tam đại biểu” của Giang Trạch Dân được gắn lên nữa. Thực ra ngay chủ nghĩa Mác-Lê và lý luận của Đặng đã trái nhau như chó với mèo, nay lại thêm thuyết “tam đại biểu” của Giang vào nữa, thì có thể nói là một mớ hổ lốn. Ấy vậy mà ĐCSTQ vẫn đang lập đài tôn thờ cái thứ ấy, thật là một ‘kỳ quan’ của lịch sử nhân loại.
Lập trường nguyên tắc của cộng sản thay đổi luôn xoành xoạch. Đảng ban đầu không có tổ quốc, rồi đề xuất chủ trương toàn cầu đại đồng, và hôm nay khuyếch trương chủ nghĩa dân tộc cực đoan. Ban đầu Đảng tịch thu mọi tài sản tư hữu, đả đảo giai cấp tư sản, nhưng hôm nay chính sách của Đảng là thâu dụng kim tiền, đảng viên làm giàu. Nguyên tắc lập trường của Đảng đổi trắng thay đen thật chớp nhoáng. Để duy trì quyền lực cai trị của mình, hôm nay Đảng sẵn sàng vứt bỏ lập trường nguyên tắc đang được tuyên truyền hôm qua, và ngày mai, có thể Đảng lại có một lập trường nguyên tắc mới. Thực ra dù có ‘cải cách’ thế nào đi nữa, thì Đảng vẫn có mục tiêu xuyên suốt rất rõ ràng: thâu tóm và duy trì quyền lực, lũng đoạn xã hội bằng quyền lực tuyệt đối.
Trong lịch sử của ĐCSTQ, đã có hơn mười phen đấu tranh được coi là ‘chí chết’. Thực ra những tranh đấu đó không có gì khác hơn là những đợt thanh trừng nội bộ do chuyển giao quyền lực sau mỗi lần Đảng thay đổi nguyên tắc và lập trường.
Mỗi một lần thay đổi lập trường nguyên tắc ấy đều phát sinh khi ĐCSTQ phải đối mặt với khủng hoảng không tránh khỏi có liên quan đến việc hợp pháp hoá và vấn đề sống còn của Đảng — hợp tác với Quốc Dân Đảng, ngoại giao theo hướng thân Mỹ, cải cách và mở cửa kinh tế, khuếch trương chủ nghĩa dân tộc — lần nào cũng là do Đảng phải thoả hiệp để thâu tóm hoặc bình ổn quyền lực. ‘Đàn áp — sửa sai’ phát sinh thành chu kỳ tuần hoàn cũng vì thế mà ra: một nhóm bị đàn áp rồi sau lại được nới lỏng là có liên quan đến những đợt Đảng thay đổi lập trường nguyên tắc.
Tây phương có câu ngạn ngữ rằng: chân lý là bất biến không đổi, còn giả dối là biến hoá không ngừng. Quả là đúng đắn!
4. Thay ‘nhân tính’ bằng ‘đảng tính’
Đảng Cộng sản Trung Quốc là một chính đảng theo thể thức của Lê-nin. Từ ngày thành lập, đã xác lập ra ba đường lối lớn làm nền tảng cho Đảng: đường lối chính trị, đường lối tư tưởng, và đường lối tổ chức. Diễn đạt nôm na cho dễ hình dung là thế này: đường lối tư tưởng là cơ sở triết học của Đảng Cộng sản, đường lối chính trị tức là xác lập mục tiêu, rồi đến đường lối tổ chức là làm sao để đạt được mục tiêu ấy.
Đảng viên và những ai do Đảng chỉ đạo trực tiếp được nhận chỉ thị trước và họ phải tuyệt đối phục tùng. Đấy chính là toàn bộ nội dung của đường lối tổ chức.
Ở Trung Quốc, người ta nói chung đều biết đến hai tính cách của một đảng viên ĐCSTQ. Tại gia đình và hoàn cảnh riêng tư, một đảng viên ĐCSTQ vẫn có đầy đủ ‘nhân tính’ như một con người bình thường, buồn vui hờn giận, có cái ưu cái khuyết của con người. Họ có thể là cha mẹ, là vợ chồng, là bè bạn… Nhưng đặt lên trên nhân tính thường tình ấy, chính là ‘đảng tính’. Một người cộng sản là vậy: Đảng yêu cầu họ phải đặt Đảng lên trên, vì theo yêu cầu của Đảng, chủ nghĩa cộng sản là tối thượng, là vĩnh viễn vượt trên nhân tính thường tình của con người, và ‘nhân tính’ chỉ là tương đối, là có thể đổi thay, còn ‘đảng tính’ là bất biến, và không được phép hoài nghi hay thách thức.
Hồi Cách mạng Văn hoá, cha con giết nhau, vợ chồng đấu nhau, thầy trò phản nhau, mẹ con coi nhau như kẻ thù,… là những việc thường xảy ra trong quần chúng. Đó là do đảng tính kích động mâu thuẫn và thù hận mà nên. Thời kỳ đầu khi Đảng nắm quyền, có nhiều quan chức cao cấp của ĐCSTQ bó tay không cứu nổi người nhà khi người nhà của họ bị liệt vào giai cấp thù địch và bị đàn áp. Đó cũng là do tôn sùng đảng tính.
‘Đảng tính’ là kết quả của những huấn luyện thâm sâu do Đảng tổ chức, nó được thực hiện ngay từ tuổi nhi đồng một cách có hệ thống. Tại các trường mẫu giáo ở Trung Quốc, trẻ em được khuyến khích bằng khen thưởng khi trả lời đúng, và ở đó đáp án thường không theo luân thường đạo lý và nhân tính. Từ tiểu học, trung học, cho đến các cấp học vấn, học sinh phải học môn chính trị tuân theo hệ tư tưởng do Đảng Cộng sản chỉ đạo. Ai không học theo và không trả lời đúng đáp án sẽ không thể tốt nghiệp.
Một đảng viên, lúc ở nhà có thể thể hiện ý kiến riêng của mình, nhưng hễ ra ngoài với cương vị một đảng viên, thì họ dứt khoát phải nhất trí với đường lối của Đảng. Với tổ chức nhất quán từ trên xuống dưới, Đảng Cộng sản Trung Quốc tựa như một kim tự tháp khổng lồ, với điều khiển tuyệt đối từ trên xuống. Cách thức tổ chức này đóng vai trò trọng yếu trong chính quyền của ĐCSTQ, nhằm đảm bảo sự phục tùng tuyệt đối.
Ngày nay Đảng Cộng sản Trung Quốc đã biến thái trở thành một tập đoàn chính trị chỉ biết đấu tranh bảo trì lợi ích bản thân. Nó từ lâu đã không còn theo đuổi mục tiêu ‘cao cả’ xây dựng xã hội theo mô hình chủ nghĩa cộng sản nữa. Nhưng nguyên tắc tổ chức không hề thay đổi: tất cả phải tuyệt đối phục tùng đảng tính. Nó tự đặt mình cao hơn hết thảy, cao hơn nhân dân, cao hơn nhà nước, cao hơn pháp luật; đảng tính được đặt cao hơn cả nhân tính và tự nhiên. Do đó, nó sẵn sàng thanh trừ tất cả tổ chức hoặc cá nhân nào mà nó cho rằng có thể ảnh hưởng đến quyền lực của Đảng hoặc lãnh tụ của Đảng, không phân biệt đó là thường dân hay lãnh tụ cao cấp của Đảng.
5. Một con quỷ tà ác phản tự nhiên và phản nhân tính
Vạn sự vạn vật trong cõi trời đất này đều có quá trình sinh thành hưng vong của mình.
So với chính thể cộng sản, thì tất cả các xã hội phi cộng sản đều có điểm khác biệt là: dù chuyên chế hay cực quyền đến mấy, nó đều chấp nhận tồn tại đến một mức độ nào đó trong xã hội những thành phần tổ chức tự phát tự chủ. Xã hội Trung Quốc cổ đại, về bản chất, là thuận theo kết cấu nhị nguyên. Nông thôn cũng có tổ chức tự phát với dòng tộc làm trung tâm, thành thị cũng có tổ chức tự phát với phường hội ngành nghề làm trung tâm, còn cơ cấu tổ chức từ trên xuống của vua quan về cơ bản chỉ quản lý sự vụ từ cấp huyện trở lên.
Đến thời hiện đại, Đức quốc xã — có thể sánh với đảng cộng sản về mức độ hà khắc và cực quyền chuyên chế — vẫn cho phép có quyền tư hữu, cho phép người dân có tài sản riêng. Vậy mà các chế độ cộng sản đều tiêu diệt sạch những tổ chức tự phát và thành phần tự chủ, để thay vào đó là kết cấu tập trung quyền lực với tổ chức tập quyền từ trên xuống.
Nếu nói rằng cơ chế xã hội cho phép tổ chức tự phát và thành phần tự chủ với cơ cấu từ dưới lên nói trên là đã hình thành một cách tự nhiên trong lịch sử, vậy thì chính quyền cộng sản chính là một xã hội phản tự nhiên về bản chất.
Triết lý cộng sản không chứa đựng tiêu chuẩn nhân tính phổ biến của con người. Khái niệm lương thiện và tham ác, pháp luật và nguyên tắc đã bị bóp méo một cách tuỳ tiện. Luật của cộng sản cấm sát nhân, nhưng giết những ai mà Đảng cho là kẻ thù lại được coi là đúng và được khuyến khích. Hiếu cha kính mẹ là tốt, nhưng nếu cha mẹ là giai cấp thù địch của Đảng thì không được hiếu thuận. Nhân lễ nghĩa trí tín vốn là giá trị đạo đức nền tảng của nhân loại, nhưng Đảng không cho đó là gì quan trọng, lúc nào Đảng không thích thì Đảng liền bỏ qua. Những tiêu chuẩn làm người trong truyền thống dân tộc nay bị Đảng tẩy chay và xoá bỏ. Đảng Cộng sản là một thứ phản nhân tính.
Tại tất cả các xã hội phi cộng sản, người ta nói chung đều thừa nhận hiện thực là nhân tính có hai mặt thiện ác, do đó lấy khế ước cố định trong xã hội để đạt được quân bình trong xã hội. Tuy nhiên, xã hội cộng sản không thừa nhận nhân tính, không thừa nhận cái lương thiện trong nhân tính và cũng không thừa nhận cái tà ác trong nhân tính. Theo cách nói của Các-mác, xoá sạch quan niệm thiện ác chính là triệt để tiêu trừ kiến trúc thượng tầng của chế độ cũ.
Đảng Cộng sản không tin vào Thần, và cũng không tôn trọng vạn vật tự nhiên. “Đấu với trời, đấu với đất, đấu với người, thật sướng vô cùng”, đó là khẩu hiệu của Đảng thời Cách mạng Văn hoá. Ganh đấu với trời đất, tàn sát nhân dân.
Người Hoa chúng ta xưa nay vẫn tin rằng con người phải hoà hợp với đất trời mới là đúng. Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử giảng rằng: “người theo đất, đất theo trời, trời theo Đạo, Đạo thuận theo tự nhiên”. Con người hoà hợp với tự nhiên trong vũ trụ xoay vần.
Năm 1848, mở đầu Tuyên ngôn Cộng sản, Các-mác đã tuyên bố: “Một bóng ma đang ám ảnh Châu Âu: Bóng ma Chủ nghĩa Cộng sản”. Đảng Cộng sản cũng là sinh linh. Nhưng trong vũ trụ này, nó là sinh linh phản tự nhiên, phản nhân tính, phản thiên phản địa. Nó là một con quỷ tà ác.
6. Những đặc trưng của một con quỷ ngoại lai ăn bám
Tổ chức của Đảng Cộng sản tự nó không bao giờ có hoạt động sản xuất hay phát minh gì hết. Ngay từ thời điểm nắm chính quyền, nó liền gắn nó vào nhân dân để thao túng và khống chế nhân dân. Chân rết của nó găm xuống từng đơn vị nhỏ nhất trong dân chúng để nắm chắc quyền lực, đồng thời là để lũng đoạn tài nguyên của quốc gia và để vơ vét tài vật của xã hội.
Ở Trung Quốc, Đảng Cộng sản có tổ chức len lỏi đến tất cả mọi nơi, quản lý tất cả mọi thứ. Ấy vậy mà không ai biết được thu chi tài chính của Đảng. Người ta chỉ thấy có báo cáo thu chi của quốc gia, của chính quyền địa phương, của doanh nghiệp,… chứ không bao giờ có báo cáo thu chi của Đảng. Từ chính phủ trung ương cho đến uỷ hội nông thôn, tất cả quan chức hành chính đều xếp dưới nhân viên của Đảng ngang hàng. Chi tiêu của Đảng là do các đơn vị hành chính chu cấp, nhưng không có hạng mục thống kê báo cáo.
Cách tổ chức ấy của Đảng — giống một con quỷ ngoại lai ăn bám (tà linh phụ thể) — đang gắn chặt như hình với bóng vào từng tế bào nhỏ nhất của xã hội Trung Quốc, len vào từng thớ thịt, găm vào từng mạch máu, để khống chế và thao túng nhân dân cũng như rút kiệt tài nguyên xã hội.
Kết cấu ma quái của một sinh linh ngoại lai như vậy trong lịch sử nhân loại đã từng có lúc xuất hiện, hoặc có tính cục bộ, hoặc có tính nhất thời, nhưng chưa bao giờ tồn tại vừa triệt để rộng khắp, vừa kéo dài quá lâu như Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Cho nên, nông dân Trung Quốc mới bần cùng nghèo khổ đến thế. Họ đang cõng trên lưng không chỉ những quan chức hành chính theo thông lệ, mà còn cả các quan chức trong tổ chức Đảng với số lượng không kém.
Cho nên, công nhân Trung Quốc mới lúc nào cũng sợ thất nghiệp đến thế. Các vòi hút của con quỷ ăn bám kia, bao năm nay vẫn len vào tham nhũng, hút cạn những đầu tư cho nhà máy và cơ sở hạ tầng.
Cho nên, trí thức Trung Quốc mới thấy tự do sao mà xa vời đến thế. Ngoài cơ cấu hành chính chủ quản ra, thì Đảng Cộng sản đang chụp xuống mọi thứ, len vào mọi nơi, chỉ để giám sát và khống chế nhân dân mà thôi, chứ không làm điều gì vì dân hết.
Con quỷ ngoại lai ăn bám có một đặc điểm rất đặc trưng: nó bắt vật chủ phải chịu khống chế tuyệt đối về tinh thần, từ đó nó mới có thể thâu nạp năng lượng để duy trì cuộc sống của mình.
Chính trị hiện đại nhìn nhận rằng quyền lực trong xã hội có từ ba nguồn: vũ lực, tài lực, và trí lực. ĐCSTQ lạm dụng vũ lực trắng trợn và ngang ngược: chiếm đoạt tài sản của dân chúng — và nghiêm trọng hơn — tước bỏ quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí của người dân, trấn áp tự do ý chí và tinh thần của nhân dân, tất cả là để đạt đến quyền lực khống chế triệt để toàn xã hội. Xét về mặt này, thì ĐCSTQ là một con quỷ ngoại lai ăn bám có năng lực khống chế tinh thần rất hung bạo, từ xưa đến nay chưa từng xuất hiện trong lịch sử nhân loại.
7. Nhận thức và thoát khỏi khống chế của con quỷ ĐCSTQ
Sau khi Các-mác nói về ‘bóng ma chủ nghĩa cộng sản’ không đầy một thế kỷ, cộng sản đã không còn là ‘bóng ma’ nữa mà đã hiện diện rõ ràng. ‘Bóng ma’ ấy đã trở thành con quỷ, và trong thế kỷ qua, như một trận đại dịch lan tràn trên thế giới, nó đã cướp đi hàng trăm triệu sinh mạng, tước đoạt của cải vật chất và tự do tinh thần của biết bao dân chúng.
Nguyên tắc sơ khai của chủ nghĩa cộng sản là tước đoạt tất cả tài sản tư hữu, tiến đến xoá bỏ giai cấp ‘bóc lột’. Thực ra, tài sản tư hữu là quyền lợi nền tảng của tất cả quyền lợi xã hội mà người dân được hưởng, và thường được nhìn nhận là một bộ phận góp phần gìn giữ văn hoá dân tộc. Người dân một khi đã bị tước bỏ tài sản riêng tư, thì như một hệ quả tất yếu, sẽ bị tước đoạt cả tự do tinh thần và tự do ý chí, rồi cuối cùng sẽ mất nốt quyền lợi xã hội và quyền lợi chính trị.
Khi đối mặt trước nguy cơ sụp đổ đầu những năm 1980, ĐCSTQ buộc phải tiến hành cải cách kinh tế. Người dân được khôi phục một số quyền lợi về tài sản tư hữu. Điều ấy tạo nên một lỗ hổng trong cỗ máy chính quyền của ĐCSTQ, một cỗ máy điều hành vốn đòi hỏi độ chính xác cao. Đến nay, lỗ hổng ấy càng ngày càng bị khoét rộng, nhất là vào tình trạng giờ đây khi mà toàn thể đảng viên của ĐCSTQ đều chạy đua ganh sức tích cóp tiền của.
Đó chính là dấu hiệu cho thấy ĐCSTQ — con quỷ ngoại lai ăn bám, cường bạo và gian dối, liên tục thay đổi bộ mặt — đã đến lúc suy vong. Nó run sợ và cảnh giác trước bất kể khuấy động nhỏ nào. Hơn bao giờ hết, nó đang điên cuồng tích cóp của cải và tăng cường quân cảnh xiết chặt điều khiển dân chúng mong kéo dài mạng sống. Nhưng chính những động thái ấy đang khoét sâu thêm lỗ hổng khủng hoảng, đẩy nó đến chỗ chết nhanh hơn.
Cái vỏ phồn vinh hôm nay tại Trung Quốc là đi kèm với những mâu thuẫn chồng chất trong xã hội đang được đẩy tới mức độ căng thẳng chưa từng có. Không thay đổi tập tính của mình, ĐCSTQ vẫn đang tái diễn những thủ đoạn xưa cũ dù đã có phần thoả hiệp và tinh vi hơn — đàn áp biểu tình tại Thiên An Môn năm 1989, đàn áp Pháp Luân Công,… sau đó tìm cách ‘sửa sai’ — tất cả đều là thủ đoạn tách một bộ phận thiểu số dân chúng mà Đảng gọi là ‘kẻ thù’ để ra oai vũ lực nhằm duy trì thống trị với hình thức nô dịch bằng khủng bố.
Dân tộc Trung Hoa trong quá trình mấy trăm năm phải đối mặt với những thách thức lớn, đã từ nhập khẩu vũ khí, cải cách chế độ, cho đến bạo lực cách mạng cực đoan. Tổn thất vô số sinh mạng, đánh mất đi một bộ phận lớn văn hoá truyền thống, như vậy, thực tế minh chứng rằng làn sóng phản ứng này cũng là một thất bại. Vào hoàn cảnh quần chúng phẫn uất, thù hận, Đảng Cộng sản Trung Quốc đã cướp lấy thời cơ đoạt chính quyền, và con quỷ ngoại lai ăn bám ấy đã lũng đoạn và khống chế một dân tộc có truyền thống văn minh lâu đời bậc nhất thế giới này.
Thấy rõ thức thách của tương lai, đại dân tộc Trung Hoa sẽ không tránh khỏi phải có quyết định lựa chọn một lần nữa. Nhưng dù là chọn thế nào, thì người dân Trung Quốc nhất định phải tỉnh táo, cần nhận thức rõ rằng mọi níu kéo vào ảo ảnh do Đảng Cộng sản Trung Quốc tô vẽ đều chỉ là thêm dầu vào lửa, đều làm tình huống trở nên khó khăn hơn, đều là trợ giúp con quỷ hung ác có thêm cơ hội chiếm hữu lâu hơn nữa.
Chỉ có cách suy xét thật tỉnh táo, vứt bỏ tất cả những ảo ảnh, không để cho mưu cầu lợi ích cá nhân làm ảnh hưởng, thì chúng ta mới có thể thoát khỏi giấc mộng do con quỷ cộng sản thêu dệt nên. Là một dân tộc tự do, chúng ta có thể tái lập nền văn minh Trung Hoa với nền tảng tôn trọng giá trị nhân văn, tôn trọng hoà bình hữu hảo và văn hoá truyền thống.
************************************************************************
Ghi chú: Từ khi Cửu Bình công bố vào tháng 11 năm 2004 cho đến nay (năm 2016) có hơn 200 triệu người Trung Quốc tuyên bố thoái xuất Đảng Đoàn Đội trên trang Thoái Đảng (Xem trang tiếng Anh https://en.tuidang.org/)
************************************************************************
Các phần Cửu Bình tiếp theo
2 – Đảng cộng sản Trung Quốc xuất sinh như thế nào?
Tại sao Đảng Cộng sản Trung Quốc xuất hiện và giành chính quyền bằng bạo lực cách mạng rồi thống trị Trung Quốc? Nhân dân đã chọn đảng? Hay đó là một nhóm kéo bè kéo đảng mà thành, rồi cưỡng bức nhân dân phải thừa nhận? Đảng Cộng sản Trung Quốc đã tự đặt mình cao trên hết thảy, đè bẹp mọi thứ cản con đường của nó, và mang đến Trung Quốc biết bao đại nạn.
3 – Chính quyền bạo lực của Đảng cộng sản Trung Quốc.
Chính sách bạo chúa của Đảng Cộng sản Trung Quốc hôm nay đã tinh vi và thâm độc hơn bao giờ hết. Sự bạo tàn của Đảng Cộng sản Trung Quốc vượt xa thời Tần Thuỷ Hoàng trong lịch sử. Với thứ triết học “đấu tranh”, cộng với hàng loạt những cuộc vận động — đấu tranh giai cấp, đấu tranh đường lối, đấu tranh tư tưởng,… — Đảng Cộng sản Trung Quốc đã gây dựng nên bộ máy “bạo chính” của mình như thế nào.
4 – Đảng cộng sản, một lực lượng phản vũ trụ.
Hơn một thế kỷ qua, bóng ma tà linh cộng sản đã trở thành một thế lực chống đối tất cả, dẫn tới vô vàn bi kịch và tai ương cho nhân loại. Nó cũng đưa nền văn minh đến bờ huỷ diệt. Nó thực sự là một thế lực phản vũ trụ.
5 – Giang Trạch Dân và Đảng Cộng sản Trung Quốc lợi dụng lẫn nhau để đàn áp Pháp Luân Công.
Tại sao Pháp Luân Công, một môn tập thiền đang phổ biến ở hơn 60 quốc gia trên thế giới, gồm những người tin theo đạo lý Chân Thiện Nhẫn, lại đang bị đàn áp ở Trung Quốc chứ không phải ở bất kỳ nơi nào khác trên thế giới? Trong cuộc đàn áp dã man ấy, mối quan hệ giữa Đảng Cộng sản Trung Quốc và Giang Trạch Dân là như thế nào?
6 – Đảng Cộng sản Trung Quốc phá hoại văn hoá dân tộc.
Đảng Cộng sản Trung Quốc dốc tất cả nguồn lực của quốc gia để huỷ diệt một nền văn hoá truyền thống với chiều dày 5000 năm lịch sử của Trung Quốc. Sự huỷ diệt văn hoá truyền thống ấy là một sự huỷ diệt có tính toán, có tổ chức, có hệ thống và dựa trên bạo lực chuyên chính của nhà nước trong tay Đảng Cộng sản Trung Quốc. Kể từ ngày giành được chính quyền, Đảng Cộng sản Trung Quốc chưa hề ngừng cuộc “cách mạng” nhắm vào văn hoá truyền thống, từng bước huỷ diệt linh hồn của dân tộc.
7 – Lịch sử giết chóc của Đảng cộng sản Trung Quốc.
Lịch sử 55 năm cầm quyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc là một lịch sử được viết bằng máu và giả dối. Những sự kiện đằng sau lịch sử đẫm máu ấy, là những câu chuyện không chỉ là vô nhân đạo, mà còn là những gì được bưng bít nên rất ít được biết. Trong thời gian cầm quyền, khoảng 60 đến 80 triệu người dân Trung Quốc vô tội đã bị giết chết, bỏ lại những gia đình tan vỡ và những thảm kịch khác trong xã hội.
8 – Bản chất tà giáo của Đảng cộng sản Trung Quốc
Cộng sản chính là một tà giáo theo đúng nghĩa và đang làm tổn hại nhân loại. Mặc dù cộng sản không tự nhận mình là một tôn giáo, nhưng nó chính là một tà giáo với đầy đủ mọi khía cạnh tà ác nhất. Ngay từ ngày đầu kiến lập, nó đã tự tôn thờ chủ nghĩa Mác-xít như một thứ triết thuyết tuyệt đối. Nó xúi bẩy con người vắt kiệt nguồn lực và sinh mạng để chiến đấu cho “thiên đường cộng sản” mà nó vẽ ra.
9 – Bản tính lưu manh của Đảng cộng sản Trung Quốc.
Một trong những gì khủng khiếp nhất của ĐCSTQ là nó đang gắng hết sức phá hoại nền tảng đạo đức của toàn dân tộc, ngõ hầu biến dân tộc Trung Hoa trở thành những con người bại hoại ở mọi tầng lớp xã hội, bởi vì môi trường thích hợp cho sự phát triển của ĐCSTQ là môi trường gồm những kẻ lưu manh. Cần phải chỉ rõ ra rằng ĐCSTQ luôn mang trong nó lối hành xử vô lại và đó chính là một bản tính của nó.