Lần trở lại này tuy ko dài, nhưng đủ để tôi cảm nhận đc tình bạn-tình yêu ko hề bị thời gian làm thay đổi. 40 năm đã có thể gọi là dài trong một đời người, cảnh vật thay đổi, vẻ ngoài của mọi người thay đổi đến mức khó nhận ra, nhưng tình bạn của chúng tôi vẫn tươi mới, trong veo như thuở ban đầu.
Một số bạn VN đã hỏi khi tôi chuẩn bị chuyến đi này, rằng sao tôi ko đi dài ngày hơn, dành thời gian đi nhiều nước hơn? Tôi biết các bạn mong tôi nhân dịp này thăm thú thêm cảnh sắc Châu Âu tuyệt đẹp. Tôi đã nghĩ khác. Tôi đi để tìm lại tuổi trẻ, tìm lại tình bạn của chúng tôi (một cô bé VN vui chơi+học hành vô tư cùng các bạn Hungary), và tôi đã thực sự bị sốc, thực sự cảm động, tôi đã khóc. Các bạn tôi (41 con người đã có mặt vì đc tin tôi sang, mặc dù nơi họ sống cách địa điểm gặp mặt 300-400km) vẫn nhớ những kỷ niệm về tôi như giữa chúng tôi chưa hề có 40 năm xa cách.
Mừng vui gặp mặt, những vòng tay ôm chặt, những nụ hôn thắm thiết chưa nói lên đc hết tình cảm các bạn gìn giữ dành cho tôi. Các bạn nhớ hết những "thói hư tật xấu" của tôi (tôi cũng đã quên ngày đó mình như thế nào) và mang ra tố với tôi (khi muốn hỏi gì tôi đã thường nhướng mắt lên, cái mặt vênh lên và hỏi "na és?"), và những kỷ vật rất nhỏ liên quan tới tôi đều đc các bạn cất giữ ở những nơi trang trọng trong nhà, tôi đã đc thấy chúng khi đến nhà các bạn chơi (bưu thiệp chúc năm mới, chúc giáng sinh, ... mà có lẽ chúng ta sau bao nhiêu năm đâu còn giữ đc mấy).
Tranh giành nhau để đc đón tôi về nhà chơi là cuộc thảo luận mà tôi phải giả vờ ko nghe, ko thấy vì tôi đã chảy nước mắt rồi. (Tôi chỉ có 10 ngày với đất Hung và với các bạn thôi, tôi muốn dành 1 ngày về thăm thành phố Miskolc, các ngày còn lại là dành cho các bạn, nhưng đi đâu-với bạn nào-bao lâu thì các bạn phải tự thống nhất với nhau).
Tôi đoan chắc ko nhiều bạn VN khi quay trở lại Hungary nói riêng, các nước Châu Âu nói chung, nơi các bạn đã từng là sinh viên, từng kết bạn với rất nhiều bạn bản xứ, lại có đc chuyến đi đầy kỷ niệm cảm động như tôi đc cảm nhận. Tôi đã sống, sinh hoạt cùng các bạn học của mình như người thân trong nhà, đc các bạn đưa đi chơi thăm vẻ đẹp nơi các bạn sống, đc trải nghiệm làm nhân viên bán hàng, kỹ sư trong nhà máy, kiểm nghiệm viên phòng thử nghiệm,... nơi các bạn đang làm việc (ở Hung 64 tuổi mới đc nghỉ hưu, nam nữ như nhau).
Tôi cũng biết, nhiều bạn khi quay lại thăm quê hương thứ hai của mình thường kết hợp du ngoạn nhiều đất nước khác, thăm nhiều cảnh đẹp khác, và ký ức đọng lại là nơi này đẹp, nơi kia hoành tráng.
Còn tôi, là kỷ niệm sâu sắc về tình bạn, là sự khẳng định những người bạn trời Âu của mình vẫn sống rất tình cảm, vẫn như xưa.
Đối với riêng tôi, đây là một chuyến đi thành công ngoài mong đợi, chuyến đi càng gắn kết chúng tôi với nhau hơn, để từ nay trở đi, tôi chắc chắn tình bạn của chúng tôi là vĩnh cửu.
Chia tay nhau, chúng tôi thường phải quay đi trong nước mắt lưng tròng với lời hẹn hãy-sẽ quay lại ở lần gặp mặt tới.
Tôi thường ko viết dài, càng ko hay viết về cảm nhận của mình, nhưng đây là một hành trình đặc biệt, tôi viết ra đây là mong các bạn khác, đã từng du học như tôi, nếu có điều kiện nên có chuyến đi dành nhiều hơn nữa thời gian cho các kỷ niệm xưa, cho các bạn học cũ của mình để thấy tình người nơi ấy vẫn đáng trân trọng biết bao.
Và tôi cũng tiếc cho một số bạn đã hoàn toàn ko còn liên lạc gì với nơi ấy, nơi các bạn từng yêu mến nó, từng muốn ở lại như quê hương của mình nhưng nay vì những nguyên nhân nào đó ko quay lại đc lấy một lần, hoặc có dịp quay lại cũng chỉ như một khách du lịch bình thường.
Nguyễn Thị Xuân: Hội Pécs cố lên, làm một chuyến về chốn cũ tình xưa, vẫn còn đó, vẫn đáng để tìm về
ReplyDeleteĐặng Thị Huyền: Chuyến đi của Xuân quá tuyêt vời.
ReplyDeleteCảm ơn về những điều bạn viết! Không phải ai cũng có thể viết được như vậy.
ReplyDeleteXuan Nguyen: Người ta bảo "có tiền mua tiên cũng được". Trường hợp của tôi khác đấy, ông thấy ko.
DeleteThấy rõ.
DeleteMinh Nguyen: Chúc mừng Xuan Nguyen đã có chuyến đi tuyệt vời. Bài Xuân viết thật là cảm động Xuân ạ.
ReplyDeleteXuan Nguyen: Tự đáy lòng thôi, cảm nhận thế nào, viết ra như thế, đừng cười dân kỹ thuật viết văn
DeleteMinh Nguyen: Minh cũng nhiều lần có cơ hội gặp các bạn thân người Hung ở cả Bp và ở cả HN nên Minh rất hiểu cảm xúc của bạn.
DeleteXuan Nguyen: Minh Nguyen à, bạn ở Hung lâu và quay lại nhiều lần nên quan hệ vẫn duy trì đc, còn tớ sau 40 năm, biết ký ức còn đọng lại gì, vì lúc đó chúng ta còn rất trẻ, rất mải chơi
DeleteNgan Than Duc: Em xuân tuyệt vời hơn anh tưởng.bài viết của em làm anh muốn trở lại Hung ngay lập tức.Hôm nào về anh muốn gặp em để nghe nhiều chuyện hơn..,
ReplyDeleteXuan Nguyen: Em cũng mong đc chia xẻ niềm hạnh phúc của mình đến mọi người
DeleteDoan Dung: Bài viết của Xuan rất hay mình đọc rất chi là cảm đong bạn ạ muốn chảy nước mắt vì sức khoẻ không đi được ,rất chi là tiếc
ReplyDeleteXuan Nguyen: Rất hiểu cảm nhận của lúc này. Khi viết lên cảm xúc này, mình vẫn thấy rưng rưng
DeleteVu Bay: Chuyến đi của Xuan Nguyen thật tuyệt vời ! Hôm nào về tổ chức buổi gặp hội Pécs để nghe kể chuyện nhé
ReplyDeleteXuan Nguyen: Rất sẵn lòng đây
DeleteKim Lien Le: Tình yêu khi đã cạn thì có khi chuyển sang trạng thái tiêu cực nặng nề,nhưng tình bạn thì luôn Vĩnh cửu với thời gian và càng lâu thì càng quí giá.
ReplyDeleteMai Truong Thanh: Quá tuyệt vời chị ơi
ReplyDeleteTa Hong Ky: Chúc mừng chị Xuân!
ReplyDeleteBài viết rất hay.
Cuộc sống thật tươi đep!
Thông Nguyễn: Đọc bài viết của em chị đang khóc em iu
ReplyDeleteXuan Nguyen: Khi viết lại những dòng này em cũng vậy
DeleteDao le Thi: Thật cảm động
ReplyDeleteTuyet Dung Bui: Chuyến đi thật tuyệt vời Xuân nhỉ ?
ReplyDeleteXuan Nguyen: Ko thể dùng ngôn từ để nói lên tâm trạng đc Tuyet Dung Bui ơi.
DeleteThinh Doan: Chúc mừng bạn có chuyến đi vô cùng thành công.
ReplyDeleteXuan Nguyen: Cám ơn bạn nhiều. Tính mình nhố nhăng, chỉ thích chọc mọi người vui, vì thấy những người mình yêu mến vui là mình thấy hạnh phúc. Giả sử có cho mình chu du khắp thế giới mà ko có bạn hiền hoặc người thân bên cạnh là ko vui, nếu gặp bạn hiền thì chỉ cần chúi vào một góc chọc nhau cảm thấy vui hơn
DeleteThinh Doan: Có được tình cảm và giữ được tình cảm với nhau như vây là vô cùng hạnh phúc bạn ạ
DeleteQuan Mai Binh: Tuyệt vời! Bạn thật may mắn lắm! K phải ai cũng dc giành nhiều tình cảm như vậy! Chúc mừng!
ReplyDeleteXuan Nguyen: Tại mình ngoan mà. Quan Mai Binh biết rõ từ cái ngày cùng đi Ninh Bình rồi còn gì. K k k
DeleteQuan Mai Binh: ngoan và hiền như Xuân ke ke
DeleteNguyen Thi Bang: Tớ đã thích Xuân từ hồi mới sang cơ
ReplyDeleteXuân còn giúp tơ và Khuê đi chọn quần áo ! Hic hic,
Xuan Nguyen: Nhớ dai thế. Đã kết nạp bạn vào hội PÉCS rồi đấy
DeleteNguyen Thi Bang: ok cảm ơn bạn !
DeleteTruong Le Xuan: Thật tuyệt vời chị Xuan Nguyen ạ! Chúc mừng chị đã có chuyến đi thành công và đầy ý nghĩa.
ReplyDeleteXuan Nguyen: Cám ơn nhiều nhiều :))
DeleteTran Lan
ReplyDeleteRất tuyệt vời Xuân à. Mình cũng đã đi đã muốn viết nhưng chưa thực hiện được.
Koszi Xuân đã nói lên tâm tư, tình cảm và suy nghĩ của nhiều người đấy.
Đặng Ký
ReplyDeleteTình cảm đặc biệt quý giữa các bạn không thể nào quyên, chúc mừng bạn Xuân !.
Bui Thuc Yen
ReplyDeleteXuân viết rất hay. Hãy viết hồi ký đi Xuân ơi.
Xuan Nguyen
DeleteBui Thuc Yen, tôi học kỹ thuật, nhưng luôn đc các bạn, đồng nghiệp bảo là tôi học ở trường viết văn Nguyễn Du đấy. Đôi khi cũng muốn viết bậy vài bài, nhưng lại sợ bị ném đá nên thôi.
Xuan Nguyen, bà nên viết hăng hơn, thế mới đúng là bà.
DeleteĐừng có im lìm lâu quá nhé!
Xuan Nguyen
DeleteNguyễn Cao Bình, tôi chỉ viết khi có sự thúc đẩy thực sự từ bên trong. 2016 là một sự kiện như thế.
2023 cũng xao xuyến, nhưng chưa đủ mạnh, vì thế 2 bài đã viết về chuyến đi ko thực sự nhói lòng.
Chắc phải kèm bữa nhậu quên trời đất
Xuan Nguyen, thế thì đúng bà có máu nhà văn rồi!
DeleteXuan Nguyen
DeleteNguyễn Cao Bình, có chút máu văn thơ, nhưng vớ va vớ vỉn thui
Xuan Nguyen, dân kỹ thuật mà có cái máu như bà là quý hóa lắm đấy!
DeleteBui Thuc Yen
DeleteXuan Nguyen , mạnh dạn lên bạn ơi, rất có triển vọng đó.
Xuan Nguyen, Riêng phần cuối của bà đụng chạm tôi lắm, vì tôi đã dứt tình với nơi này sớm hơn, lẽ ra phải khác, phải gắn kết nhiều hơn lâu hơn mới có được cái kết của bà!
DeleteDoan Tang
ReplyDeleteThời của chị không có nhiều phim màu nên toàn hình trắng đen!
Doan Tang, Xuân trở lại Hung mấy năm gần đây (2016 và vừa sang trong năm nay) nên hình đăng trong bài là hình sau này mới chụp.
DeleteXuan Nguyen
DeleteDoan Tang, hình này chụp tháng 5/2023. Tác giả share bài viết 10/2016 và up hình 2023 đấy.
Cám ơn Hoàng tử Bé của tôi
Xuan Nguyen, szívesen.
DeleteĐặng Ký
ReplyDeleteBài viết của Xuân lại gợi cho mình bao kỷ niệm đẹp của một thời trai trẻ trên nước Hung xinh đẹp và đầy tình người. Viết tiếp đi Xuân ơi, chắc chắn nhiều người đang hóng ngòi bút tài ba của Xuân đấy !.