Thursday, August 10, 2017

Cảm nghĩ từ chuyện chị Gấm

Chị Gấm và anh Minh sống với nhau đã lâu, đủ để thấm thía những vui buồn của đời sống gia đình và con cái. Chị Gấm ra đi để lại nhiều câu chuyện dở dang, qua đó có nhiều điều mà người thân và bạn bè từng biết đều rút ra được những kết luận/suy ngẫm về định mệnh và cuộc đời, về những gì mà chị đã làm được, những gì còn phải làm, và những gì sẽ phải thay đổi cũng như tất cả những gì vừa xảy ra gần đây làm chị phải đột ngột ra đi...

Tôi đã chứng kiến lúc chị Gấm trút hơi thở cuối cùng tại khoa Hồi sức Cấp cứu, BV Chợ Rẫy cùng với anh Minh và con trai. Định mệnh đã mang chị Gấm đi vào năm chị 60 tuổi, đúng vào năm tuổi của chị, mặc cho con trai và anh Minh muốn giữ chị ở lại như thế nào. Tôi đã thấy lòng trắc ẩn/tình cảm của anh Minh dành cho chị Gấm trong những ngày qua và rất hiểu anh khi nghe anh nói với tôi ở hành lang của khu Hồi sức Cấp cứu rằng: anh chưa bao giờ ghét chị Gấm mà chỉ không hợp nhau thôi.

Chị Gấm là một phụ nữ xốc vác, nhạy bén và giải quyết rất giỏi những việc chị từng làm. Từ thiết kế, kinh doanh vật tư và thi công hệ thống cấp thoát nước (sau này giao cho con làm) cho đến làm nông trại và khai thác mỏ đá trong khu đất rộng 100ha của chị ở huyện Diên Khánh. Với những người quen biết, chị là một nữ giám đốc "có tiếng" của Khánh Hòa, nhưng đến trang trại của mình, chị lại lao vào công việc như một nông dân. Tôi rất thích chị ở tính cách "miệng nói tay làm" này! Không chỉ tự lái xe hơi, chị còn lái cả máy cày, máy ủi, máy xúc...
Thỉnh thoảng trò chuyện với chị, tôi hay nghe chị nói về công việc của mình. Bắt đầu từ những cái nhỏ, chị làm dần dần và mở rộng công việc của mình. Chịu khó tìm hiểu và nắm rõ tất cả những gì liên quan đến công việc, thấu đáo qua thực tế rồi tập trung để phát triển đầu tư cho mục đích lâu dài trong tương lai. Chị muốn trang trại của mình sẽ trở thành một khu du lịch sinh thái với những ngôi nhà nghỉ đầy đủ tiện nghi. Trước mắt, chị đang tập trung cho việc trồng cây ăn trái với thu nhập khá cao. Tôi đã đến trang trại của chị, được nếm những sản vật từ thành quả nuôi/trồng của chị và được chị dẫn đi xem những nơi có vị trí đẹp và nghe chị nói về dự định của mình.

Chị Gấm hoàn toàn không biết về căn bệnh tiểu đường của mình, vẫn dốc sức vào công việc dù tuổi đã lớn. Nhưng chị phải bỏ dở vì không thể tiếp tục được nữa. Mặc cho những ý định vẫn còn phải cuốn theo ý chí và tinh thần của chị, tim của chị đã ngừng đập vào đêm 09 tháng tám vừa rồi, buộc chị phải bỏ lại tất cả.

Gia đình anh Minh và người thân cũng như các bác sĩ, nhân viên của phòng Cấp cứu và khoa Hồi sức/Chăm sóc đặc biệt của BV Chợ Rẫy đã hết lòng/tận lực với chị nhưng chị vẫn không qua khỏi sau hơn 2 tuần lâm bệnh. Việc chẩn đoán và đưa ra giải pháp cấp cứu trong tuần đầu tiên của BV đa khoa tỉnh Khánh Hòa có tính quyết định đến cuộc sống của chị Gấm. Sinh mạng của một con người một khi đã thuộc về phán quyết của ngành y tế là vấn đề cực kỳ quan trọng, vì thế y tế là một ngành đòi hỏi các bác sĩ phải hết sức giỏi về chuyên môn và tận tâm vì con người.

Chị Gấm đã trở về Nha Trang trên chiếc xe này. Hình chụp lúc 1h30 sáng ngày 10.8.2017 tại cổng số 2 (BV Chợ Rẫy)

Tôi không biết số phận và định mệnh có can dự như thế nào đến từng người trong chúng ta. Nhưng nếu BS, y tá "sai 1 ly" thì đời người có khi đi mất ...còn nếu "đi 1 dặm" thì cũng khốn khổ, sống cũng không bằng chết, không phải chỉ bản thân người bệnh phải chịu mà còn liên lụy đến những người khác. Trách nhiệm và lương tâm của người thầy thuốc hiện nay là vấn đề cần chữa trị/cấp cứu trước tiên để họ có thể hoàn thành một cách tốt nhất nghề nghiệp của mình!

Các bạn có thể đọc thêm về chị Gấm ở đây

3 comments:

  1. VÌ là người thiếu thốn/tiền bạc eo hẹp cũng như biết thời gian không phải là vô tận (vì không phải là bậc thần thánh sống đời đời/bất diệt) nên tôi chỉ có thể dành cho những ai mà mình quan tâm nhất 2 thứ này nhiều hơn cả. VỚi tôi, tiền chẳng là gì nhưng khó kiếm, do vậy thiếu nó quá cũng khó khăn; còn thời gian thì lại khác, ai cũng có như ai, dùng với ai, trong việc gì/như thế nào là tùy người/tùy tâm có chân thành với nhau hay không mà thành lãng phí hay vô giá là từ những khoảnh khắc có đáng nhớ hay không

    ReplyDelete
  2. "Cuộc sống là một chuỗi bài học mà bạn phải sống theo đúng nghĩa mới hiểu được." (Helen Keller)
    Cuộc đời dài ngắn không phải là thước đo của đời sống. SỐng như thế nào và để lại gì mới là điều phải suy ngẫm hàng ngày.

    ReplyDelete
  3. Chẳng có gì không thể xảy ra, cuộc sống này thật mong manh với những bi kịch/mất mát mà con người phải chịu.

    ReplyDelete