“Khi mỗi tàu Voyager rời Trái đất để đến các hành tinh và các vì sao, nó mang theo một đĩa ghi âm vàng được bọc trong một cái bao tráng gương màu vàng, có chứa, cùng với những thứ khác:
Lời chào bằng 59 ngôn ngữ của loài người và một ngôn ngữ của cá voi; một tập hợp hợp âm thanh dài 12 phút bao gồm nụ hôn, tiếng khóc trẻ thơ và bản ghi điện não đồ khi suy niệm của một phụ nữ trẻ đang yêu; 116 bức tranh được mã hoá về khoa học, về nền văn minh của chúng ta và về chính con người chúng ta; và những bản hit vĩ đại nhất Trái đất dài 90 phút-âm nhạc Đông và Tây, cổ điển và dân gian, bao gồm bản thánh ca đêm Navajo, bản nhạc shakuhachi của Nhật Bản, bài hát khởi đầu của cô gái người Pygmy, bài hát đám cưới của người Peru, tác phẩm 3 nghìn năm tuổi dành cho cổ cầm của Trung Quốc có nhan đề “Cao sơn lưu thuỷ”, nhạc Bach, Beethoven, Mozart, Stravinsky, Louis Armstrong, Blind Willie Johnson và “Johnny B.Goode” của Chuck Berry.
Không gian vũ trụ gần như trống rỗng. Hầu như không có cơ hội một trong số con tàu Voyager sẽ đi vào một hệ mặt trời khác-và điều này đúng ngay cả khi mọi ngôi sao trên bầu trời đều có các hành tinh đi kèm. Các hướng dẫn trên bao đĩa ghi âm, được viết bằng thứ mà chúng tôi cho là tượng hình khoa học có thể hiểu được, có thể được đọc, và nội dung của đĩa có thể hiểu được, chỉ khi những sinh vật ngoài hành tinh, ở một nơi nào đó trong tương lai xa xôi, tìm thấy Voyager trong sâu thẳm của không gian liên sao. Vì cả hai con tàu Voyager sẽ quay quanh tâm Ngân hà gần như mãi mãi, nên có rất nhiều thời gian để các đĩa ghi được tìm thấy-nếu có ai đó ngoài không gian kia đang tìm kiếm.
Chúng ta không thể biết họ sẽ hiểu đĩa ghi được bao nhiêu. Chắc chắn những lời chào sẽ rất khó hiểu, nhưng hàm ý của chúng có thể không (…) Bản thân mỗi con tàu Voyager chính là một thông điệp. Với ý định khám phá, với mục tiêu tham vọng cao cả, với ý định hoàn toàn không gây hại, và với sự xuất sắc trong thiết kế và hiệu năng, những con robot này đã đại diện một cách hùng hồn cho loài người chúng ta (….) Có lẽ những người ngoài hành tinh sẽ không gặp khó khăn gì trong việc giải mã đĩa ghi vàng này. Có lẽ họ sẽ nhận ra sự lưỡng lự của xã hội loài người, sự không phù hợp giữa công nghệ và trí tuệ của chúng ta. Có phải chúng ta đã tự huỷ hoại mình kể từ khi phóng tàu Voyager, họ có thể tự hỏi, hay chúng ta đã tiến đến những điều lớn lao hơn?
Hoặc có lẽ các đĩa ghi sẽ không bao giờ bị chặn lại. Có lẽ sẽ không ai trong 5 tỷ năm tới bắt gặp chúng. 5 tỷ năm là một khoảng thời gian dài. Trong 5 tỷ năm nữa, loài người sẽ tuyệt chủng hoặc tiến hoá thành những sinh vật khác, không có tạo tác nào của chúng ta còn tồn tại trên Trái đất, các lục địa sẽ thay đổi hoặc bị phá huỷ một cách không thể nhận ra, và sự tiến hoá của Mặt trời sẽ đốt cháy Trái đất thành tro bụi hoặc biến nó thành một cơn lốc của các nguyên tử.
Cách xa quê nhà, không bị ảnh hưởng bởi sự kiện xa xôi này, hai con tàu Voyager, mang những ký ức về một thế giới không còn nữa, sẽ vẫn tiếp tục bay”…
Đó là những dòng viết tuyệt vời và xúc động của Carl Sagan (1932-1996) trong cuốn sách “Đốm xanh mờ” của ông. Hai tàu vũ trụ không người lái Voyager 1 và 2 đã rời Trái đất vào cuối năm 1977 và đã đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong việc mở mang kiến thức của loài người khi bay tới thám hiểm tất cả các hành tinh trong hệ Mặt trời, sau đó bắt đầu một hành trình vô tận ra phía bên ngoài hệ Mặt trời, trở thành những sứ giả của loài người tới các vì sao và các thế giới khác. Giờ đây, hai con tàu Voyager vẫn đang bay, bay mãi, không bao giờ trở về nhà…
Trương Anh Ngọc
Những thông điệp mà Voyager muốn chuyển đến cho những nền văn minh khác về thế giới của chúng ta vô cùng tốt đẹp. Tất cả đều là những giá trị trường tồn và là mục đích của 1 thế giới đang thay đổi, bắt đầu từ nhận thức và những chuyển biến lớn lao, để đi đến 1 sự thống nhất trong kỷ nguyên rực rỡ của loài người.
ReplyDeleteĐi ngược với các thông điệp của Voyager, theo tôi, đều là những thứ vụn vặt/vớ vẩn, cho dù đó là những âm mưu tàn khốc gây thảm họa gì cũng vậy!
ReplyDelete