Hưởng ứng chủ đề đường đi của Ngô Việt, sau khi nghe xong 2 bài của Bergendy, mình "tương" lên đây những cảm nghĩ khi đi đường và nguyên tắc đúc kết chỉ vỏn vẹn:
Tư thế thoải mái
Chạy xe vững vàng
Tập trung quan sát
Di chuyển thông minh
Không biết ở nước ngoài thì mình có nguyên tắc gì. Chứ ở VN thì phải không được rời 1 chữ nào ở trên mới mong/may ra được toàn vẹn, "đi đến nơi về đến chốn".
Không nhường đường, và còn lấn đường, giành đường, chạy ẩu... là tình trạng phổ biến hiện nay tuy đã giảm nhiều so với cao trào vượt đèn đỏ trước đây (xe của mình vẫn còn cái đuôi sau bị bể do dừng đèn đỏ nhưng bị xe sau lao tới húc). Người Mỹ sang VN đã tổng kết và rút ra được tại sao VN chiến thắng sau khi họ chạy suốt con đường từ Bắc chí Nam của ta, đó là người VN không sợ chết nên tai họa giao thông có thể xảy ra mọi lúc mọi nơi (Kỳ vừa rồi về nghỉ hè, con trai mình cũng phải bỏ dạy thêm tiếng Anh cho 1 cháu nhà ở Quận 7 sau khi bị đụng xe ở gần nhà trên đường tới chỗ dạy học).
Có thể thấy đất nước và con người VN rất rõ trên đường đi mỗi ngày qua văn hóa giao thông "mạnh ai nấy chạy" của ta (it's so crazy). Vì thế mình hoàn toàn đồng ý với Ngô Việt về câu trả lời của bạn. Chiến thắng đã biến thành phố trở thành rừng rú nên cứ theo kiểu đi trên rừng mà phóng...
1 người nước ngoài khác, sau khi sang VN 1 thời gian đã rút ra "nguyên tắc chạy xe" khi qua "đèn xanh đèn đỏ" ở VN như sau:
ReplyDeleteGreen: Go!
Yellow: Go faster!
Red: Go as fast as you can!!!
Và thêm nữa, bên cạnh "cột đèn" xanh đỏ còn có "cột người" là mấy chú "công ích" cầm cờ nhắc nhở bà con nữa... nhiêu khê lắm lắm. Thật là "Còn non, còn nước, ...còn người... làm nhiều chuyện lạ đời"!