(tiếp theo)
Muốn làm những việc ko thuộc về đam mê của mình, các kts duy tân phải học cách chấp nhận trong công việc bởi họ chỉ làm thuê cho người khác. Họ phải chôn chặt những gì muốn thể hiện để có những công trình tuyệt vời theo ý tưởng của mình. Như phải kiềm chế ham muốn từ những sự thấy-biết đó.
Để làm được như thế, họ phải tiêu diệt sức tưởng tượng, phải tuân lệnh và vẽ những đường nét khác. Phải chấp nhận bị tổn thương nghiêm trọng đến mức phải giận dữ đến điếng người khi phải thấy những cái lẽ ra phải vứt chúng đi. Cần phải cứu những tòa nhà đang chìm trong sự sao chép, nhưng họ phải bỏ mặc chúng như bỏ mặc những người chết đuối mà ko thể nhảy xuống cứu vậy.
Dần dần, họ trở nên lì lợm trong công việc với những thứ trái ngược hoàn toàn trống rỗng, dù chúng đe dọa/thủ tiêu những giấc mơ ấp ủ của họ. Chúng ko làm phiền họ, và họ chỉ tuân theo nguyên tắc của hệ thống, ko biểu lộ sự tức giận, cũng ko hề hy vọng. Họ hiểu rằng: những người thuê mướn họ cần những người thiết kế giỏi, nhưng chỉ để vẽ thôi, ko cần tài năng thiết kế!
(còn nữa)
No comments:
Post a Comment