Bất kỳ một vị khách bình thường nào đến rạp chiếu bóng cũng phải xem một vài phim của Chaplin. Khắp nơi người ta xem và cười cho đến khi nước mắt lã chã rơi xuống. Ngay từ lúc ông bắt đầu xuất hiện người ta đã hiểu điều mà họ hằng mong đợi từ người đàn ông nhỏ bé nhẹ nhàng với bộ râu đen cứng đơ, đôi mắt mở to, cái mũ đen tròn và đôi giày quá cỡ này. Ông sẽ bị xô đẩy vào hết tai ương này đến tai ương khác. Ông phải vật lộn với tuyết, trượt chân trên băng, ngã lộn từ cửa sổ xuống, lao ra khỏi những cây cầu. Ông sẽ phải chiến đấu với những người đàn ông to lớn hơn gấp hai lần, phải lòng những người đàn bà mà họ hầu như không để ý gì đến ông cả.
Những nhân vật khác mạnh hơn, giàu hơn, dũng cảm hơn ông sẽ chửi rủa ông, lăng mạ ông, ném ông ra xa. Nhưng thể nào ông cũng tìm cách chống lại. Ông đứng trên đôi chân của mình, hành động theo trái tim đã vỡ tung của ông, rồi lại tiếp tục như trước.
Nhân vật "người lang thang nhỏ bé" mà Chaplin đã đóng trong hàng trăm phim là một nhân vật mà ai cũng có thể hiểu được. Người đàn ông nghèo làm tất cả những điều sai lầm ngu ngốc, luôn ở trong tình trạng bối rối, nhưng ông ta có những ước mơ lớn. Ông ta làm cho chúng ta cười vì có những cố gắng dở người để thoát khỏi một kẻ độc ác nào đó. Mỗi khi khó khăn. ông ta tìm những lối thoát đáng ngạc nhiên. Và cuộc sống không bao giờ làm hại ông ta cả. Người lang thang nhỏ bé rất khác biệt với thằng bé mặc quần áo rách tướp, lạnh lẽo, không nhà không cửa, vì ông ta chối bỏ sự thất vọng. Giống như thằng bé, ông ta là một người yếu ớt, dị dạng và ngu ngốc, nhưng ông ta không bao giờ chối bỏ.
Ngay cả những người không biết tiếng Anh cũng có thể thưởng thức phim của Chaplin bởi vì đó là những phim hầu như câm. Điều ông nói không phải là cái làm cho chúng ta cười. Cái hài của ông không hề phụ thuộc vào từ ngữ, nó phụ thuộc vào một số những hành động đồng nghĩa với con người trên Trái Đất. Những cách biểu diễn không lời phản ánh những tình huống chung của con người đóng một vai trò quan trọng trong nghệ thuật nhảy múa và kịch của nhiều nước. Đó là một loại ngôn ngữ "Esperanto" của thế giới.
Chaplin nhướng cặp lông mày đen rậm hay trợn tròn mắt ... Ông vuốt thẳng chiếc áo khoác hay vung vẩy cái gậy của mình trong không khí. Ông nấp đằng sau một mụ béo hoặc lẻn dưới một cái bàn để trốn những kẻ thù của mình. Cố tỏ ra dũng cảm, ông bị ngất xỉu trên sàn. Ông giũ bụi khỏi những miếng giẻ rách của mình để làm ra vẻ tự hào trước một giới chức quan trọng nào đó của xã hội. Ông làm ra cái vẻ của một kẻ giàu có, thành đạt, quan trọng, điều mà ông không phải và cũng chẳng bao giờ làm. Đó là tất cả những gì vô vọng và khó hiểu khiến ta phải phì cười. Đó cũng là bí mật làm nên thắng lợi to lớn của Chaplin.
(còn nữa)
No comments:
Post a Comment