Sunday, June 30, 2024

Hành trang của người ko cần ảo vọng

Khiêm tốn chính là biết đánh giá đúng về bản thân, không kiêu ngạo, coi bản thân bình đẳng với mọi người. Còn giản dị là sống đơn giản, không cầu kì, phù hợp hoàn cảnh xung quanh. Sự khiêm tốn, giản dị được thể hiện cụ thể ở phong cách ăn mặc nền nã, hành vi ứng xử lịch sự, lời nói chân thành, hành động tự nhiên,… Câu nói của Ăng – ghen đã cho thấy giá trị của hai đức tính quý báu này.

Khiêm tốn và giản dị là hai phạm trù gắn bó mật thiết, cùng đem lại cho cuộc sống con nguời nhiều ý nghĩa thiết thực. Biết mình – biết người, ta sẽ sống một cách thoải mái, tự nhiên. Lối sống này giúp ta làm chủ chính mình. Tâm hồn ta được thư thái, bỏ qua những ganh đua tầm thường ngoài xã hội. Nhờ sống dung dị mà mối quan hệ giữa người với người thêm gắn kết, ta hòa đồng và yêu thương mọi người xung quanh hơn. Không chỉ vậy, ta còn biết trân trọng từng phút giây của cuộc đời. Hơn hết, sự khiêm tốn còn trở thành động lực thúc đẩy ta phấn đấu không ngừng để trở nên tốt đẹp hơn mỗi ngày.

Không phải ngẫu nhiên mà cách sống tối giản của người Nhật Bản lại được ưa chuộng và trở nên thịnh hành ở nhiều nơi khác trên thế giới. Có lẽ, giữa sự phát triển quá nhanh của công nghệ khiến xã hội trở nên xô bồ thì việc thanh lọc tâm hồn, sắp xếp đồ đạc một cách ngăn nắp, dành nhiều thời gian bên cạnh thiên thiên, chi tiêu tiết kiệm,…lại đem đến sự cân bằng cho chúng ta. Việc chạy theo sự xa hoa, lãng phí, giả tạo chỉ thỏa mãn con người trong phút chốc và để lại nhiều hậu quả xấu.

Như vậy, khiêm tốn và giản dị quả thực là đức tính quý báu nhất của con người. Hãy trau dồi hai phẩm chất này ngay trong sinh hoạt hằng ngày, sống thật với mình và người, yêu thương bản thân và nâng niu thời gian hiện tại.

TnBS (st)

Saturday, June 29, 2024

Nữ hoàng Cleopatra

Năm 17 tuổi, Cleopatra trở thành Nữ hoàng Ai Cập và trị vì cho đến năm 39 tuổi. Bà ấy là một người đa ngôn ngữ, vì bà ấy nói được chín thứ tiếng, bao gồm tiếng Ai Cập cổ đại và các ngôn ngữ của người Parthia, tiếng Do Thái, tiếng Medes, tiếng Troglodytes, tiếng Syria, tiếng Ethiopia và tiếng Ả Rập. Điều này có nghĩa là bà ấy có thể đọc bất kỳ cuốn sách nào trên thế giới.

Bà cũng rất am hiểu nhiều môn học như địa lý, lịch sử, thiên văn học, ngoại giao quốc tế, toán học, thuật giả kim, y học, động vật học, kinh tế, v.v. Mặc dù nhiều cuốn sách của bà đã bị thiêu hủy trong một trận hỏa hoạn nhưng một số phương thuốc thảo dược và mẹo làm đẹp của bà vẫn tồn tại.

Ngoài ra, kiến ​​​​thức về ngôn ngữ của bà cho phép bà tiếp cận được nhiều giấy cói hiện đã bị thất lạc. Ảnh hưởng của bà đối với khoa học và y học được đánh giá cao trong những thế kỷ đầu của Cơ đốc giáo, khiến bà trở thành một nhân vật vô song trong lịch sử nhân loại.

Sưu tầm onl

Friday, June 28, 2024

NGƯỜI KHÔN NGOAN KHÔNG TRANH CÃI ĐÚNG SAI!

Có câu nói: “Người khôn ngoan không bao giờ tranh cãi”. Bởi vì họ biết tranh cãi là vô ích với những người vốn dĩ có thành kiến và quan điểm trái ngược với mình. 

Người khôn ngoan biết trường hợp nào nên phản biện trường hợp nào không. 

Người càng khôn ngoan họ càng biết thay vì dùng lời nói, họ sẽ chứng minh bằng hành động, hành động đó không phải cho người kia thấy mà để khẳng định với chính bản thân mình. Để cảm thấy tin tưởng và không thất vọng về chính mình. 

Người khôn ngoan sẽ không tranh cãi với Sếp khi sếp mắng, chê trách, đánh giá thấp về mình. Họ sẽ âm thầm cố gắng trở thành một nhân viên xuất sắc. 

Người khôn ngoan sẽ không bao giờ tranh cãi với bố mẹ và người thân khi họ không tin tưởng vào mình. Họ sẽ nỗ lực để đến một ngày gia đình được tự hào về mình. 

Người khôn ngoan sẽ không bao giờ tranh cãi với người yêu hay bạn đời của mình dù bất kỳ lý do gì. Họ sẽ lắng nghe, chia sẻ và dùng thời gian cùng hành động trả lời. 

Người khôn ngoan sẽ không tranh cãi với những người xấu hay tiểu nhân. Vì họ chỉ đi qua cuộc đời mình và cho mình thêm sức mạnh, chứng minh khả năng và bản lĩnh của mình. 

Người thông minh sẽ hiểu được rằng, kẻ thù thực sự khi chúng ta cãi nhau không phải là người đang đứng trước mặt, mà chính là thứ “cảm xúc” ẩn nấp trong cơ thể mỗi con người. Do vậy, cần học cách làm chủ cảm xúc, chiến thắng cái tôi ngạo nghễ bên trong mình thay vì thắng người khác. 

Cuộc đời vừa vất vả lại ngắn ngủi. Nếu mỗi ngày đều phải tranh đoạt, phân phải trái, thắng thua thì không những khiến bản thân luôn trong trạng thái mệt mỏi mà hạnh phúc cũng chẳng thấy đâu. Do đó, nên khôn ngoan khi cư xử trên đời và hãy để người khác đi trước một bước trong trường hợp khó khăn. Bởi vì nhường một bước tương đương với việc để lại chỗ cho những bước tiến xa hơn trong tương lai.

TnBS (st)

Thursday, June 27, 2024

Nếu muốn tốt hơn

Hãy ghi nhớ 3 điều: cố gắng, kiên định, tin tưởng!

CỐ GẮNG cho một tương lai tốt hơn👨🏻‍🍳
KIÊN ĐỊNH với công việc👩🏻‍🍳
TIN TƯỞNG vào bản thân👩🏻‍🌾
Và thành công sẽ thuộc về bạn.❤️


TnBS (st)

Wednesday, June 26, 2024

Sống cân bằng: Hãy biết mình

Học cách “Hãy biết mình” của người Khắc kỷ

Sự khôn ngoan của người Khắc kỷ nằm ở chỗ biết phân biệt cái tốt và xấu, biết được điều gì nằm trong tầm kiểm soát và điều gì không kiểm soát được. Câu nói của Delphic Oracle xứ Apollo đã tạo cảm hứng cho Socrates – “Hãy biết mình” – được người Khắc kỷ diễn dịch thành một huấn thị để liên tục giám sát và kiểm tra tâm trí mình. 

Chúng ta thật sự “biết mình” khi có thể tách biệt giữa cái duy nhất thuộc về con người với những cái ngoại tại hay là điểm chung với các loài vật khác. Biết mình có nghĩa là phân biệt được những điều nằm trong tầm kiểm soát và những điều ta không kiểm soát được. 

Theo người Khắc kỷ, ngẫm nghĩ và hiểu được sự tồn tại của bản thân là một nỗ lực liên tục, đòi hỏi một hình thức “chánh niệm”. Chánh niệm là một khái niệm thường liên quan tới thiền trong Phật giáo nhưng cũng bắt nguồn từ triết học Hy – La cổ. Cũng như sự suy ngẫm mang tính triết học về chính bản chất sự tồn tại của con người, chánh niệm về sự phân biệt giữa cái trong khả năng và cái nằm ngoài khả năng của mình là một trong những phương thuốc chính chữa trị sự đau đớn cảm xúc. Điều này được thể hiện rất súc tích trong “Lời nguyện an tĩnh”, một thể thức nổi tiếng đầu thế kỷ 20, được Alcoholics Anonymous và nhiều nhà trị liệu hiện đại khác sử dụng: Lạy Chúa, xin ban cho con an tĩnh để chấp nhận những điều con không thể thay đổi, Can đảm để thay đổi những điều con có thể, và Khôn ngoan để biết sự khác biệt.

Điều này thường được diễn giải đơn giản nghĩa là chúng ta nên phân biệt giữa các tình huống và khía cạnh của thế giới bên ngoài mà chúng ta có thể thay đổi với những điều chúng ta không thể thay đổi. Tuy nhiên, đối với người Khắc kỷ, sự khôn ngoan nằm ở chỗ biết được điều duy nhất ta có thể hoàn toàn kiểm soát là những ý muốn của chúng ta, hay sự phán xét và hành động tự nguyện của ta.

Chrysippus có vẻ là người Khắc kỷ đầu tiên nói rõ rằng mục tiêu của cuộc đời cần được hiểu là một nhiệm vụ hai phần: “vừa sống theo bản chất của chính mình, vừa sống thuận theo Tự nhiên toàn thể” .

Nguyên Phong

Tuesday, June 25, 2024

Đọc sách với mục đích kiến tạo

Đọc thế nào và đọc gì? 

     1. Nếu trẻ ham mê đọc sách thì đã là một điều rất quý. Nhất là trong hoàn cảnh hiện nay,  điều đó dường như đang trở nên hiếm, do trẻ có quá nhiều phương tiện giải trí. Và điều quan trọng hơn hết các bậc cha mẹ không có sự ham mê và trân quý đối với sách vở. Bố mẹ rất khó bảo con đọc sách. nếu chỉ kêu gào mà bản thân mình chưa đọc như một văn hóa hay một phong cách sống. 

    2. Tuy vậy, ngày nay sách ngày nay rất sẵn, nếu không biết cách đọc và nhất là không biết lựa chọn sách, trẻ có thể ham mê đọc sách nhưng chưa chắc đã có lợi cho nhân cách và trí lực. Chúng ta dễ dàng thấy, hai người cùng đọc một cuốn sách nhưng hiểu biết có thể khác nhau một trời một vực. Đọc là một chuyện, nhưng đọc như thế nào để hiểu, để nhớ và để biết là một vấn đề khác. 

    3. Tại buổi nói chuyện của tôi tại Cà phê Thứ Bảy tuần trước về "Đọc-Xem-Nghe và khai mở tài năng sáng tạo của Trẻ", có hai ý kiến của hai bà mẹ trẻ về việc đọc của con. Một con say mê đọc, nhưng ngày càng xa rời cuộc sống thực, đắm mình trong thế giới mộng mơ và dường như tư duy và quan niệm về cái đẹp, cái đúng có vẻ khác thường. Một con khác lại không biết lựa chọn đọc gì. Rõ ràng hướng dẫn đọc sách cho cả người lớn và trẻ em vô cùng quan trọng. Người ta vẫn nhầm lẫn hướng dẫn và áp đặt theo cách cổ điển. Ngày nay trẻ có thể, có quyền và nên được lựa chọn, nhưng hướng dẫn vô cùng quan trọng. 

     4. Hai nhà giáo dục nhận thức bậc thầy và là thần tượng của tôi là Jean Piaget và Lev Vygotsky đều chủ trương để trẻ tự phát triển và chủ trương giáo dục kiến tạo. Nhưng Vygotsky nhấn mạnh vai trò của tương tác xã hội, sử dụng ngôn ngữ và việc hướng dẫn thông qua những vùng phát triển gần. Người hướng dẫn không nhất thiết luôn luôn phải là thầy theo nghĩa truyền thống mà có thể là các bậc "huynh trưởng". Vì vậy, vai trò của các câu lạc bộ đọc, các khóa hướng dẫn đọc và văn hóa đọc gia đình vô cùng quan trọng. 

     5. Tôi thấy gần đây các nhà giới thiệu sách, có xu hướng nhờ các doanh nhân cổ vũ văn hóa đọc bằng các lý do có phần lý trí tính toán: đọc để thành công trong kinh doanh, đoc để thành đạt, đọc để lãnh đạo và cổ động đọc chủ yếu là sách phi hư cấu, các bài học mưu mẹo quản lý người, tạo lợi thế cạnh tranh, tri thức mì ăn liền hoặc ngược lại tìm hiểu về tôn giáo, cận tử nghiệm và những thứ huyền hoặc giật gân khác. Để có sự đam mê lành mạnh và thực sự với sách, tri thức, văn hóa và mĩ cảm, tôi nghĩ cần coi đọc là một phong cách sống. Đơn thuần người ta có thể chọn sống sạch sẽ thơm tho, hay bẩn thỉu hôi hám. Vệ sinh, văn minh là vấn đề sau, vì chưa chắc đã có thể chứng minh được người sống sạch sẽ luôn khỏe mạnh hơn. Đọc trước hết phải là một nhu cầu tự thân tới tri thức, tới mĩ cảm như không phải vì mục đích cạnh tranh, tìm hiểu bí quyết gì đó hơn người, kể cả cách làm già,  cách tu thành Phật hay để giải trí. 

       6. Khi đã là một phong cách sống, đọc sẽ là một phẩm hạnh của một con người và điều đó sẽ tạo nên chính con người bạn. Và điều đó sẽ không thể tách khỏi vệc đọc thế nào và đọc gì. Vì đó mới thực sự là văn hóa. Nếu hai người cùng đọc một cuốn sách và có những nhận thức khác nhau, không thể chỉ dẫn các nguyên tắc để một sớm một chiều để học nhận thức có chất lượng ngang nhau, chưa kể không thể, không cần thiết và không nên để các nhận thức giống hệt nhau. Văn hóa tức là các giá trị được lắng đọng nhờ quá trình sống, nó có ký ức và vì thế gìn giữ cả một quá trình lâu dài trong các giá trị đó mà không dễ dầu gì có được. Muốn hình thành các giá trị như thế chúng ta phải vun đắp dần dần, tốt nhất là từ khi còn trẻ, nhưng không bao giờ muộn cả.

     7. Trước hết là mĩ cảm hay gọi chính xác hơn là gout, bởi vì có lẽ mĩ cảm không chuyển tải hết ý nghĩa của nó. Kỹ năng, tri thức thậm chí tư duy có thể luyện tập trong một thời gian ngắn, nhưng mĩ cảm cần phải có quá trình. Tôi có những người bạn rất thông minh, uyên bác, thậm chí đàn hay, hát ngọt, nhưng mĩ cảm rất có vấn đề. Những người nói rằng mĩ cảm là quyền lựa chọn của con người và không thể phán xét. Nói như vậy chỉ đúng một phần và tức là chưa hiểu về mĩ cảm. Nếu vẫn còn thích hò vè, nhạc sến hay nhạc tếu hơn thơ buồn và nhạc cổ điển, thì không thể nói tới một mĩ cảm lành mạnh. Thị hiếu đám đông không thể thay thế mĩ cảm và không thể tạo ra cảm xúc cao quý, tiền đề của tài năng. Nhìn một bức tranh mùa thu vàng, người ta có thể liên tưởng tới thơ Lưu Trọng Lư, tranh Levitan hay nhớ tới "khí hậu nhiệt đới nóng ẩm thuận lợi cho nông nghiệp" là hai xúc cảm không thể đồng đẳng. 

     8. Đọc đúng ra là một nghệ thuật bởi nó có các kỹ thuật, nhưng gắn liền với tưởng tượng, cảm xúc. Ở một mức độ nào đó trở lên, việc rèn luyện tâm thức khi đọc cũng tinh tế như Thiền. Kỹ thuật thăng hoa cùng cảm xúc chính là nghệ thuật. Nếu khi đọc các cảm xúc, liên tưởng, tưởng tượng được tạo ra trong tâm hồn bạn, một Harry Potter hiện lên rõ ràng, và sẽ chạy nhảy hành động theo con chữ. Tưởng đơn giản nhưng rất khó, nhiều người kể cả người lớn, đọc xong không có một hình dung gì trong đầu. Đa số chỉ có thể đọc sách phi hư cấu, chăm chăm tìm một bài học mì ăn liền để làm bí quyết tranh đấu với đời.

Nguyễn Ái Việt (DEBRECEN.vidi72)

Monday, June 24, 2024

Đường đời muôn nẻo

🏆 BẢN LĨNH CON NGƯỜI THỂ HIỆN RÕ NHẤT KHI HỌ RƠI XUỐNG ĐÁY

01. NHỮNG NGƯỜI YẾU ĐUỐI THƯỜNG HAY PHÀN NÀN

"Đừng dễ dàng phàn nàn, bởi vì một khi bạn phàn nàn, bạn đang tự dán nhãn mình là kẻ bất tài". Chỉ những người thợ may kém năng lực mới phàn nàn về kích thước của khách hàng.

Một khi một người đã quen với việc kêu ca và đổ lỗi, điều đó có nghĩa là anh ta sẽ không bao giờ có cơ hội để sửa chữa bản thân.

Không ai sinh ra đã hưởng toàn bộ sự may mắn, bất kỳ ai cũng mang trong mình một nỗi khổ riêng. Phàn nàn là liều thuốc độc không chỉ kéo bản thân đi xuống mà còn lây nhiễm cho người khác. Một khi phàn nàn trở thành thói quen, bạn không có khả năng quay trở lại.

02. KẺ MẠNH BIẾT IM LẶNG

Than vãn có ích gì? Phàn nàn có giúp số nợ giảm đi? 

Osamu Dazai đã nói trong cuốn sách "Sự bất bình đẳng trên thế giới": "Tôi vẫn nghĩ rằng phàn nàn với người khác chỉ là vô ích. Thay vì làm như vậy, tốt hơn là nên tìm cách giải quyết trong im lặng".

Chỉ có kẻ yếu mới rêu rao khắp nơi, còn kẻ mạnh biết cách tự mình gánh vác. Những người để lại tên tuổi với lịch sử khi lập nghiệp đều từng trải qua thời kỳ đen tối. Họ không phàn nàn, không than thở mà nỗ lực để phát triển. Thăng trầm là cuộc đời, khổ nạn là để trưởng thành.

Tất cả những khoảnh khắc đen tối nhất của cuộc đời đều là khúc dạo đầu cho sự thăng tiến.

03. NGƯỜI THỰC SỰ KHÔN NGOAN TÌM CÁCH THAY ĐỔI

Đối mặt với những con đường không thể vượt qua và những trở ngại trong cuộc sống, đừng cố đâm đầu vào vì chỉ tốn công vô ích. Nước chảy theo dòng, và con người thích ứng theo hoàn cảnh. Dám thay đổi, cuộc sống có thể gặt hái được nhiều thành công.

Thẩm Vạn Tam, "người giàu nhất phía nam sông Dương Tử" thời nhà Minh, từng theo một đoàn xe đi mua trà. Vì không có đủ kinh phí nên nguồn cung của ông thường bị thiếu hụt. Thay vì chán nản, ông quyết định thay đổi cách kiếm tiền. 

Ông bỏ trà và mua tất cả các giỏ tre được bán tại đây. Sau khi đoàn thương nhân mua trà, trà cần được đựng trong những chiếc giỏ tre, nhưng chỉ Thẩm Vạn Tam mới bán chúng. Cuối cùng, họ phải mua giỏ từ ông với giá cao. Dù không kiếm được lợi từ trà, nhưng Thẩm Vạn Tam vẫn kiếm được rất nhiều tiền.

Con người không bị giới hạn bởi ngoại cảnh, mà bị đóng khung bởi suy nghĩ trong tâm trí của chính họ. Suy nghĩ tự do, cuộc sống sẽ không bị giới hạn. Không có dòng sông nào có thể chảy ra biển mà không có lỗi rẽ, khi bức tường bị phá bỏ đồng nghĩa với cảnh cửa mới được mở ra.

Trong thời đại ngày nay, chỉ có học cách thay đổi mới là công thức không bao giờ bị đào thải bởi thời đại. Những người khác nhau, cách tư duy khác nhau, kết quả cũng sẽ khác nhau.

FB-Rich Nguyen Academy (St)

Sunday, June 23, 2024

Thế giới của mỗi người

"Thật dễ để khuyên người khác làm điều gì đó, nhưng thật khó để sống hộ đời nhau."

Trên đời có những người ăn mặn, và cả những người ăn chay.
Những người năng nổ hoạt bát, và cả những người trầm tĩnh ít nói. Những người thích lang bạt nay đây mai đó, lại có những người chỉ thích an ổn dưới mái nhà.
Có người thích uống trà, có người thích cafe, có người ham bia rượu.
Có người đi làm công sở ngày tám tiếng, có người lại chỉ thích tự do.
Chúng ta có nhiều, rất nhiều lựa chọn cho riêng mình.
Mỗi người có một khoảng trời riêng.

Chúng ta hãy sống yên ổn dưới khung trời của chính mình là được.

Đừng phí công giải thích, chèo kéo mọi người phải giống mình, đừng cố chứng minh hay tranh cãi với những người phê phán. Cũng đừng động chạm, đừng lên án hay công kích thế giới của người ta. 

TnBS (st)

Saturday, June 22, 2024

Đời đi học

Một tân binh cấp 3, là học sinh giỏi từ lớp 1 tới lớp 9 tại TP.HCM, gửi thư thống thiết tới “các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo”.

Dưới đây là nguyên văn bức thư:

"Kính thưa các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo!

Cháu xin được trút hết nỗi lòng đã giấu diếm suốt bấy lâu nay và cháu, cũng như nhiều bạn học sinh khác mong chờ sẽ nhận được những lời chia sẻ, cũng như ý kiến của các bác lãnh đạo, các phụ huynh và các thầy cô.

Đã nhiều năm nay, hầu như cuộc đời của học sinh chúng cháu chỉ là thức dậy, đi học trên trường, đi học thêm, về nhà và lặp lại. Qua nhiều năm, niềm đam mê học tập của cháu dần mất đi.

Cháu bắt đầu kiệt sức, chán nản và tuyệt vọng khi nghe đến chữ HỌC.

Không biết tự bao giờ, thời gian chúng cháu đi học còn nhiều hơn khoảng thời gian chúng cháu được ngủ. Đối với cháu, càng học cao hơn, kiến thức càng trở nên vô nghĩa.

Cháu biết nói ra điều này thật vô ơn. Để có được những kiến thức hôm nay là công sức đầy gian lao của những người đi trước.

Nhưng cháu tự nghĩ, vì sao giáo viên chỉ có thể dạy một bộ môn nhưng bản thân một học sinh phải học những mười mấy môn?

Không chỉ vậy, chúng cháu còn chịu áp lực nặng nề từ thầy cô, phụ huynh và cả xã hội. Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.

Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.

Cháu đã nhiều lần suy nghĩ về những gì chúng cháu đang được học. Càng nghĩ, cháu càng cảm thấy nản hơn khi cháu nhận ra mình gần như không thể tiếp nhận những kiến thức nhà trường dạy.

Bộ não của một người trưởng thành chỉ nặng gần 1400 gam nhưng những người của thế hệ đi trước lại mong chờ chúng cháu học đều, học tốt lượng kiến thức khổng lồ từ hơn mười môn học khác nhau.

Cháu sợ lắm ! Cháu sợ mỗi khi ông mặt trời lại lên báo hiệu một ngày đi học nữa lại đến. Cháu sợ khi điều đầu tiên thầy cô làm khi bước vào lớp là khảo bài, kiểm tra một núi bài tập họ giao cho chúng cháu.

Cháu sợ khi tiếng trống giờ về không đồng nghĩa với việc chúng cháu được về nhà nghỉ ngơi mà nó chỉ đơn thuần là giờ ra chơi giữa giờ học chính khóa và giờ học thêm.

Cháu sợ khi nhìn các bạn đồng trang lứa ăn vội vàng cái bánh bao và ánh mắt họ đờ đẫn, xa xăm, vô hồn ngồi trên chiếc xe máy giữa dòng người kẹt xe lúc 5h chiều.

Thưa các bác, các bác phụ huynh, các thầy cô!

Còn biết bao nhiêu câu chuyện chưa được kể về những áp lực vô hình mà mọi người đang vô tình đặt lên vai chúng cháu.

"Mỗi ngày đến trường là một ngày vui" – Đó là điều đầu tiên cháu học được khi bước vào lớp 1. Và cho đến giờ, khi đang ở độ tuổi 15, cháu căm ghét cái câu nói này kinh khủng.

Cháu xin lỗi khi nói ra những điều này, cháu biết việc này sẽ khiến cho những người đi trước khó chịu nhưng cho phép cháu được nói lên nỗi lòng mình: Cháu ghét đi học.

Cháu ghét cái cảm giác bước qua cổng trường, mở cuốn SGK, chép từng trang vở. Cháu cảm giác mình lạc hướng… Từng ngày đi học, chúng cháu quay cuồng với việc học bài, kiểm tra.

Những năm tháng dần trôi qua một cách vô nghĩa dưới áp lực của việc học hành, của thầy cô, của gia đình.

Chương trình học hiện tại không cho phép học sinh chúng cháu có quyền sáng tạo. Tất cả bị bó buộc vào những quy luật nhất định và chúng cháu – những người học sinh bắt buộc phải làm theo chứ không được thay đổi.

Chính bản thân chúng cháu còn không hiểu mình đang học vì cái gì, vì ai!

Học vì kì vọng của mọi người xung quanh, học vì điểm số, học để qua được một kì kiểm tra ư? Xong rồi sao nữa?

Cuối cùng sau hơn 20 năm học tập miệt mài, căng thẳng chúng cháu còn phải sống một cuộc đời rất dài và tới lúc đó, chúng cháu sẽ phải áp dụng những kiến thức đã học được vào cuộc sống.

Nhưng cháu đã nhiều lần tự hỏi, cháu có thể sử dụng "Chuyển động tròn đều", "Chiều tăng giảm của hàm số" hay Vecto trong cuộc đời thật như thế nào?

Chúng cháu cứ học rồi lại quên, thầy cô thì cứ lao đầu vào giảng, giao bài tập về nhà nhưng họ chưa bao giờ nói cho chúng cháu nghe ứng dụng của những kiến thức này trong cuộc sống.

Từ một lúc nào đó, mọi người lại đánh giá nhau thông qua những con điểm.

Chì vì những con điểm vô giá trị mà đã đẩy biết bao số phận học sinh vào bước đường cùng, đã khiến cho mối quan hệ chữa cha mẹ - con cái và giáo viên – học sinh trở nên căng thẳng, ngột ngạt.

Cuộc sống của những học sinh giờ đây gần như chỉ xoay quanh HỌC. Chúng cháu không biết đến khái niệm nghỉ ngơi, thư giãn.

Chúng cháu gần như không còn hiểu được giá trị của những bữa ăn bên gia đình vì gần như suốt một tuần chúng cháu chỉ gần như học thêm đến khi trời tối mịt.

Người bạn ngồi kế cháu, bạn ấy học rất giỏi và các thầy cô đều rất yêu quý bạn ấy. Nhưng bạn ấy khổ lắm. Nhà bạn ấy ở Quận 12 và bạn ấy phải đi xe buýt tới Quận 1 để học thêm mỗi ngày.

Từng ngày đi học của bạn ấy bắt đầu từ 5h30 sáng cho tới 11h đêm. Bạn ấy đã kiệt sức rồi, cháu biết điều đấy. Khuôn mặt bạn phờ phạc, ánh mắt bạn bơ phờ, bạn bị thiếu ngủ và đau dạ dày.

Những người như bạn cháu không thiếu ngay tại chính TP.HCM này.

Học sinh chúng cháu sống thờ ơ, lãnh đạm, vô cảm và không có kĩ năng sống. Chúng cháu không biết phải làm gì nếu có động đất, sóng thần hay gặp một người bị đột quỵ ngay giữa đường.

Người lớn thất vọng vì cách ứng xử của thế hệ trẻ trong khi thế hệ trẻ chúng cháu lại thất vọng vì đang được giáo dục không có định hướng.

Thưa các bác, là một học sinh, cháu đã vô cùng xúc động khi nghe chủ trương không dạy thêm. Cái cảm giác vui mừng chợt chạy qua người cháu khi nghĩ đến cảnh chúng cháu không còn phải còng lưng ra học bài lúc 11h đêm nữa.

Nhưng hiện thực tàn khốc của việc học đã không cho cháu được vui mừng lâu.

Trước cảnh mỗi năm đề thi Đại học lại đổi mới một kiểu, trước cảnh cô giáo viên dạy Toán của chúng cháu quảng cáo về lớp dạy thêm của cô một cách bí mật, cháu nhận ra mọi chuyện sẽ không hề tốt lên được, sẽ không bao giờ tốt lên được.

Rồi sau tất cả, khi chúng cháu rời ghế nhà trường, đối diện với cuộc sống thật, chúng cháu lại lơ ngơ, hoang mang vì hoàn toàn không có những kĩ năng sống cần thiết.

Cháu cầu xin các bác, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo: Xin hãy cho chúng con được SỐNG. Xin cho phép chúng con được sống trong những tháng năm tuổi học trò một cách trọn vẹn nhất có thể.

Xin đừng quá kỳ vọng vào tụi con để rồi chính những kì vọng ấy khiến cho mọi người thất vọng. Xin đừng chỉ trích chúng con khi bọn con bị điểm kém.

Xin hãy hiểu rằng mỗi người chỉ có những khả năng nhất định và bọn con không phải là thiên tài.

Cuối cùng, con xin mọi người hãy hiểu: HỌC SINH CŨNG CHỈ LÀ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI MÁY MÓC".

(Nguồn: Người Hà Nội-copy)

Friday, June 21, 2024

Nếu ko biết làm gì

Ngày hôm nay nếu bạn lãng phí, đồng nghĩa với việc bạn bóp c.hết quá khứ và vứt bỏ ngày mai.

TnBS FC (st)

Thursday, June 20, 2024

Vạn pháp từ tâm

NHÂN HIỆN TƯỢNG MINH TUỆ

ĐIỂM QUA NHỮNG NGỘ NHẬN VỀ PHẬT GIÁO

Mùa Phật Đản và An Cư Kiết Hạ năm nay (PL 2568 – TL 2024) sự xuất hiện độc đáo của Tu sĩ Minh Tuệ đã gây nên một hiện tượng sôi nổi của quần chúng “quan tâm” đến Phật giáo, tạo nên những phản ứng nóng bỏng với số lượng vỡ bờ!

Trong cảnh tranh tối tranh sáng, vàng thau lẫn lộn, nhìn rõ mặt nhau thật khó. Chưa bao giờ có trước đây, những trang mạng tiếng Việt cùng tập trung vào một đề tài cuốn hút về tu sĩ và sinh hoạt của một tôn giáo nhanh và rộng đến như thế.

Hiện tượng Tu sĩ Minh Tuệ tuyệt nhiên không phải là một sự tình cờ hay lạm động theo chiều hướng tích cực hay tiêu cực tuyệt đối như những cách nhìn mang đầy tính thị phi của những thuyết âm mưu (conspiracy theories) để chê bai, tấn công, minh oan, chối từ trách nhiệm. Còn vọng tâm đi xa hơn nữa là sự chế tác những tin vịt giật gân như “Tu sĩ Minh Tuệ là một người do phe nầy hay phe nọ dựng lên” với mục đích xa vời nào khác… để thu hút người vào trang mạng của mình (câu view, câu like…) nhằm thu lợi từ các cơ quan chủ quản.

Quan điểm về trường hợp Tu sĩ Minh Tuệ, cùng tác giả là người đang viết những dòng nầy đã có dịp trình bày qua hai bài viết: 

1. Tu sĩ Minh Tuệ… giọt nước tràn ly.

2. Tu sĩ Minh Tuệ hoàn thành công hạnh

Mục đích của bài viết nầy chỉ mong được chia sẻ và góp ý với đại chúng sự hiểu lầm và suy diễn quá dễ dãi về tinh thần, nội dung và giới luật đạo Phật một cách phiến diện diễn tiến qua một số sản phẩm bài viết, bài đọc, bài nói… đang được lưu hành rộng rãi. Để hỗ trợ quần chúng thành tâm và thiện ý có một cái nhìn gần gũi và xác thực hơn về Đạo Phật; cũng như góp ý với những nhân vật tôn giáo khác (như một số tu sĩ các tôn giáo bạn) nên gia công tìm hiểu về Phật giáo cẩn trọng và nghiêm túc hơn trước khi có những bài viết, bài nói vội vàng và một chiều để bình phẩm và bày tỏ thái độ về những vấn đề nhạy cảm tôn giáo trong thời điểm hiện tại.  

ĐẠO PHẬT Ở ĐÂU GIỮA DÒNG TÂM LINH TÔN GIÁO TOÀN CẦU

Thế giới có khoảng 10.000 tôn giáo xuất hiện từ thời Thượng Cổ, nhưng 85% dân số thế giớp tập trung vào 5 tôn giáo lớn: Ấn Độ giáo (Hinduism), Phật giáo (Buddhism), Thiên Chúa giáo (Christianity), Do Thái giáo (Judaism), và Hồi giáo (Islam). Trong số đó, Phật giáo là tôn giáo duy nhất xuất hiện với nhân loại cùng lúc 3 vai trò thiết yếu của nếp sống tâm linh, đạo lý và xã hội:

- Siêu tôn giáo: Phật giáo nhập thế với căn cơ bản thể luận (ontology) Tánh Không và Duyên Khởi. Đó là sự phủ nhận một đấng Toàn Năng hay Thượng Đế mà uyên nguyên khởi đầu là hư vô hay bất định. “Thần linh” trong đạo Phật là sự hợp duyên từ Không do công năng duyên khởi mà thành nên có cả ba đời (quá khứ, hiện tại, vị lai) mười phương Phật với hằng hà sa số chư Phật và thánh chúng. Do đó, cách nhìn “đạo Phật vô thần” là do phát xuất từ thói quen qua nếp nghĩ bám chấp vào một đấng siêu hình chủ tể muôn loài không chứng minh được bởi sự thiêng liêng huyền nhiệm có hay không đều nằm ngoài tầm tri kiến của con người. Riêng Tánh Không, một khởi thủy uyên nguyên và hiện tiền, vừa xa thẳm trừu tượng vừa thực tại trong từng hạt bụi không khí của hơi thở vào ra, là chỗ dựa vững vàng và khoa học nhất của tri thức luận Phật giáo.  

- Triết lý: Phát xuất từ vũ trụ quan và nhân sinh quan, tri thức con người hình thành những nếp nghĩ, cách nhìn, lối suy luận riêng gọi là triết lý. Triết lý Phật giáo đặt căn bản trên Tam pháp Ấn: Khổ, vô thường, duyên khởi (hay vô ngã). Tuy gọi là “triết lý” cho hợp vị với nhu cầu tri thức quá nhiêu khê và phức tạp của con người, nhưng triết lý Phật giáo là một Dòng Tâm có sẵn trong mọi người. Một vị đại học giả ôm đồm trên giá sách với Tam tạng Kinh điển hay một nông dân mù chữ chỉ biết niệm “A Di Đà Phật” và biết sống theo đạo lý “ở hiền gặp lành” đều bình đẳng trước Đạo Phật như Tu sĩ Minh Tuệ được đại chúng hiểu và thương kính như Ca Diếp ngày xưa bởi do Tâm chứ không phải bằng Lý.

- Giáo dục: Phật giáo là một hệ thống giáo dục hướng đến mục đích giúp muôn loài hữu tình diệt khổ để tiến tới xây dựng một nếp sống an vui và hạnh phúc ngay trong kiếp sống nầy; cùng với sự luân lưu năng lượng Luân Hồi cho bao kiếp đời sau. Phương tiện giáo dục trong Phật Giáo với những phương tiện thiện xảo như thiền định, quán niệm, thuyết pháp, tụng kinh… tùy căn cơ của mỗi người và hoàn cảnh riêng biệt để cùng tạo ra cùng lúc nếp sống lành mạnh và năng lượng tương tác của con người và vũ trụ thiêng liêng. Do đó đức Phật Thích Ca là một vị Thầy, một bậc chân sư (Bổn sư Thích Ca) chứ không phải là một vị tối linh thần ban phước hay giáng họa. 

 Bởi vậy, Trí Tuệ Bát Nhã là căn cơ của thế giới tri thức Phật Giáo mà nếu chỉ nhìn qua cái hiểu đời thường thì chỉ mới thấy được giọt nước long lanh trên đại dương mênh mông vô tận tan loãng chân không: Bát Nhã 24 tập, 600 cuốn thu gọn thành 200 chữ, rút lại thành 10 chữ (Ma ha Bát Nhã Ba la Mật đa Tâm kinh) và quy hướng thành Không. Trí Tuệ Bát Nhã hiểu được trực tiếp bằng Tâm Không. Tu sĩ Minh Tuệ tự nhận: “Con là người tập tu, tập học giảm tham, giảm sân, giảm si. Con không tự nhận con là gì cả mà chỉ tu cho con để biết sống tốt hơn thôi…Con không biết nói pháp hay giảng đạo gì cả mà chỉ biết ‘làm theo lời Phật dạy’. ” (Lược trích video ngày 18-6-2024). Một điệu sống tịnh hạnh, biết đủ, vô cầu như thế là tự trang bị tinh thần “quán tự tại” đi sâu vào Bát Nhã mới mong đạt “ngủ uẩn đều không” để dứt điểm chặt đứt mọi sự khổ ở đời… “độ nhất thiết khổ ách”! Tu sĩ Minh Tuệ là một hành giả đang đi theo lời Phật và hồn nhiên như cây cỏ ứng dụng phương tiện thiện xảo trong 84.000 pháp môn (hay vô lượng pháp môn tu) để -- rất vô tư -- ứng hiện Bát Nhã cho chính mình ngay trong từng sát na đương niệm hiện tiền. Tu sĩ Minh Tuệ cố gắng tu theo hạnh Đầu Đà mà chỉ có ngài Ca Diếp là đệ tử duy nhất trong số 1250 đệ tử đồng tu thời Phật còn tại thế. Trong bài viết Tu sĩ Minh Tuệ hoàn thành công hạnh… người viết có tô đậm điều nầy và mong đại chúng phát tâm từ bi “cúng dường Thanh Tịnh” cho một đối tượng mang biểu tượng chân tu. Mọi phản ứng và thái độ ứng xử tích cực nhất đối với Tu sĩ Minh Tuệ trong lúc này là tạo một môi trường thanh tịnh để người chân tu có điều kiện tu hành rỗng lặng, không bị quấy rầy nội tâm cũng như ngoại cảnh. Mong thay!

Những khuynh hướng ngộ nhận Phật Giáo phổ thông nhất:

NGỘ NHẬN VỀ PHƯƠNG TIỆN: CÁI ĂN

Đạo Phật là một tôn giáo nhập thế. Nếu không có Khổ thì đức Phật không có lí do giáng trần độ thế. Biển khổ mênh mông nên cứu khổ cũng có vô số phương tiện ứng dụng tùy nghi. Nhưng phương tiện tối thắng vẫn là thiểu dục tri túc, tức là biết đủ để xa lìa ham muốn. Bậc tu hành xưa nay vẫn an nhiên và hạnh phúc tự nhận mình là Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni (nữ).

Tỳ kheo: Gốc tiếng Phạn (Bali: bhikkhu, Phạn: Bhiksu), có nghĩa là Khất sĩ, người đi xin. Trên thì xin pháp của chư Phật, để nuôi dưỡng pháp thân; dưới thì xin cơm của đàn na tín thí, nuôi dưỡng thân mạng của mình để duy trì mạch sống mà tu hành; đồng thời giúp diệt trừ tâm tham danh, tham lợi của mình. Mỗi ngày xin được gì thì ăn thứ đó tuyệt đối không phân biệt ngon hay dở, mặn hay chay trong miếng ăn hoặc thí chủ giàu nghèo. Thức ăn xin được chỉ dùng một bữa trong ngày, không được để qua đêm. Tỳ kheo giúp thí chủ trồng phước đức. 

Tầng lớp người chỉ xin cơm mà chẳng xin pháp hay độ phước cho ai, xin càng nhiều để tích trữ càng tốt là ăn mày, hành khất, khất cái. 

Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni là những tu sĩ theo dòng Phật giáo Nguyên Thủy (Tiểu thừa hay Nam truyền). Thời Phật giáo phát triển (Đại thừa hay Băc truyền) thì mỗi chùa đếu có bếp hay cách nấu thức ăn riêng. Thực phẩm do tu sĩ tự túc trồng lấy hay từ sự cúng dường của Phật tử tại gia và đại chúng. 

Nói tóm lại, trong giới hạn của bài viết này, phần “ngộ nhận về cái ăn” người viết chỉ muốn trình bày một ý nhỏ về cái ăn theo tín lý, tín điều đạo Phật là các hình thức khất thực, tự túc, ăn chay, ăn mặn đều là phương tiện tùy nghi, không chấp nhặt vào hình thức cố định nào mới đúng là Phật giáo chính thống.

NGỘ NHẬN VỀ ĐƯỜNG TU: KHỔ HẠNH

Kể từ thời xuất hiện kinh Vệ Đà (Veda) và Áo Nghĩa Thư (Upanishad), gần cả nghìn năm trước khi Đức Phật Thích Ca ra đời, Ấn độ đã có những ông Đạo tu khổ hạnh trên núi Tuyết Sơn. 

Khổ hạnh (asceticism) là con đường tự luyện thân tâm bằng những hình thức tự chịu đựng sự đày đọa thể xác hay trấn áp tinh thần nhằm mục đích loại bỏ sự an vui, hưởng thụ của đời sống mà những kẻ tu khổ hạnh tin là để giúp gột sạch tội lỗi nơi con người. Những nhà tu khổ hạnh tin rằng con người tội lỗi là do đời sống hưởng thụ về thể chất lẫn tinh thần gây nên. Do đó họ phải làm ngược lại mới mong rủ sạch tội lỗi trần gian. Khổ hạnh xuất hiện dưới hai hình thức: Khổ hạnh thể xác và khổ hạnh tinh thần. Bằng những cách thế tự đầy đọa tinh thần và thể xác nhiều khi rất khủng khiếp mà ngày nay sử sách còn để lại là một thể thức có từ thời  tôn giáo cổ sơ.

Trong quá trình tu chứng của Đức Phật Thích ca, ngài cũng đã trải qua một thời kỳ tu khổ hạnh với nhiều nhóm đạo sĩ khác nhau, họ chủ trương chỉ có con đường tu khổ hạnh mới đạt đạo, hết khổ. Sa môn Tất Đạt Đa đã tìm vào động đá để bắt đầu cuộc tu tập của mình. Ban đầu là sự tiết chế ăn uống cho đến khi mỗi ngày, phần ăn  chỉ có nhúm hột mè và vài ngụm nước, tự khống chế mọi cử động, tự cắt đứt mọi suy nghĩ cho đến khi thân thể khô héo, da bọc xương, cận kề bên cái chết.

Sau 6 năm tu khổ hạnh, Sa môn Tất Đạt Đa nhận ra đó không phải là con đường đúng hướng dẫn đến giác ngộ mà chỉ là tự diệt oan uổng. Con đường dục lạc và khổ hạnh đều là cực đoan nên chẳng đưa hành giả tới đâu; chỉ có lối Trung Đạo mới mong tìm ra đường giác ngộ, giải thoát. Bởi vậy, Ngài tới bờ sông Ni Liên Thuyền (Nairangana) gần thành phố linh thiêng Ca Da (Gaya), nhận một bát sữa cúng dường khởi đầu cho một lối tu hành an tịnh, không thái quá mà cũng chẳng bất cập để đi sâu vào tuệ giác thiền tịnh cho tới ngày đắc đạo dưới cội cây Bồ Đề. 

Gần đây, với sự xuất hiện của Tu sĩ Minh Tuệ “Bộ hành khất sĩ khổ hạnh”, dư luận tập trung nói đến hạnh Đầu Đà và ngộ nhận đó là hạnh tu duy nhất, điển hình và cao khiết nhất của đạo Phật. Thật ra, trong thánh chúng đệ tử 1250 vị, chỉ có duy nhất ngài Ca Diếp là tự phát nguyện tu theo hạnh Đầu Đà. Đây là một lối tu khổ hạnh với 13 điều quy ước xả bỏ hết thảy nhu cầu và phương tiện sống đời bình thường như đã được trình bày ở phần trên. Với trải nghiệm thực tế lối tu khổ hạnh mà chính Đức Phật đã tu hành trong vòng 6 năm, Đức Phật đã khuyên Ca Diếp chuyển đổi lối tu du phương khổ hạnh qua tịnh tu khất sĩ như chính Đức Phật và các Tu sĩ khác, nhưng Ca Diếp luôn bạch Phật là căn tính của mình chỉ hợp với cách tu Hạnh Đầu Đà và một mình theo lối tu trì đã chọn cho đến ngày chứng đạo. Phật giáo sử liệu đã chứng minh rằng, tu Khổ Hạnh là một trong nhiều cách tu của đạo Phật, không nhất thiết phải theo nếu căn cơ của mình không hạp.

Nếu ở những khung cảnh Phật giáo như Ấn Độ, tỉnh Bihar, nơi có Tứ động tâm Phật tích hay Tích Lan, Thái Lan, Cam Bốt, Lào… hình ảnh những đoàn du tăng khổ hạnh tay ôm bình bát, lưng và vai mang túi đựng áo, đi dưới mưa nắng với đầu trần, chân đất từ vài ba vị hay vài ba chục vị đi chậm rãi hay vội vàng thành từng nhóm, từng đoàn khất thực hoặc cắm lều ngủ trên vùng đất hoang, làng mạc hay sơn cốc qua đêm có thể tìm thấy nhiều nơi. Nhưng trong khung cảnh Phật giáo Việt Nam ngày nay với Phật giáo Bắc truyền phổ biến, hình ảnh tu hành gần với khổ hạnh càng ngày càng vắng bóng. 

NGỘ NHẬN VỀ HÌNH TƯỚNG: CHÙA TO TƯỢNG LỚN

Đại chúng đã nắm bắt tức thời những địa điểm tạm dừng chân hay an trú qua đêm của Tu sĩ Minh Tuệ như hốc núi, bụi cây, vườn hoang, nghĩa địa… để tạo ra sự phản cảm với khung cảnh chùa viện Phật Giáo to lớn, đẹp đẽ ở nhiều nơi.

Nếu lên online để tìm khoảng 50 ngôi chùa Phật giáo đẹp đẽ và tráng lệ nhất của thế giới thì sẽ thấy không có một ngôi chùa Phật giáo nào của Việt Nam có tên trong danh sách cả. Dữ kiện nầy, nói lên một thực trạng đáng buồn rằng, lấy khái niệm “chùa to tượng lớn” để mô tả khía cạnh bị tha hóa bởi vật chất cho giới tu sĩ Phật giáo Việt Nam thì rất thiếu công bằng. Nếu có chăng hiện tượng “thiền môn bất tịnh” khi nói về điệu sống của giới Tăng Ni Việt Nam thì cần nhận rõ rằng, nguyên nhân sự bất tịnh của nếp sinh hoạt chùa viện Việt Nam hiện nay là do 2 nguyên nhân chính:

1. Một số “sư thầy” gây rối Phật môn bởi suy đồi pháp tánh, tuy không nhiều về mặt số lượng nhưng thường ở vị trí nắm quyền lực cứng và mềm trong tay, trực tiếp hay gián tiếp điều khiển sinh hoạt nhà chùa đã khiến cửa thiền thành bất tịnh. Trong lúc đó, đại đa số Tăng Ni truyền thống thì ngược lại, luôn lấy tinh thần “tăng già hoà hợp, tứ chúng đồng tu” chỉ muốn yên thân ẩn nhẩn tu hành vì úy ngại lên tiếng. Bởi thiếu sự đấu tranh xây dựng nội bộ nên phần lớn cơ sở chùa viện thành đơn vị gia đình như mái chùa truyền thống là nơi “che chở hồn dân tộc” chứ chẳng bao giờ là chốn nghị trường, đại hội cờ quạt thuyết pháp, diễn văn. Nếu có chăng hướng bất tịnh thường là do một thiểu số chuyên quyền gây nên và làm những điều khuất tất giữa Đạo và Đời, “bần tăng và thí chủ”.

2. Cảnh “Sư tử trùng thực sư tử nhục” - Chỉ có vi trùng của sư tử mới ăn được thịt của sư tử mà thôi. Tình trạng vong thân, tha hóa từ bên trong được hiểu ngầm như “pháp nạn tự thân” của chùa viện Việt Nam đã khiến quần chúng có những lối nhìn chưa thấu đáo về Đạo Phật nên phải bám trụ vào một dẫn chứng điển hình chân tu trong Phật giáo qua pháp thân bộ hành khổ hạnh của Tu sĩ Minh Tuệ. 

3. Nói đến quan hệ “chùa to tượng lớn” và thanh tịnh cửa thiền, tưởng cũng nên giở lại giáo sử Phật giáo, phần nói về Trưởng giả Cấp Cô Độc mua Kỳ Viên của Thái tử Kỳ Đà với giá vàng ròng trải kín trên mặt đất. Chốn Kỳ viên Tịnh xá cao quý vàng son do thí chủ nhiệt thành cúng dường huy hoàng là thế nhưng Đức Phật cùng thánh chúng vẫn ngày ngày ôm bình bát, bước chân trần khất thực. Hình ảnh Đức Phật được kể lại trong sách sử quá từ bi, thanh thoát và giản dị: “Sau khi thọ dụng hết thức ăn khất thực được, Ngài tự rửa sạch bình bát, để lên giá, rồi rửa sạch chân tay, bước vào thiền đường, trải tọa cụ, sửa thẳng áo choàng, ngồi kiết già và nói pháp.” Hình ảnh kỳ vĩ nhất của Đức Phật là cung cách sống hòa hợp và đơn giản như mọi người mặc dầu đang ở thế Thiên Nhân Sư và được cung thỉnh an toạ chốn Kỳ Viên Tịnh xá đất trải vàng ròng. Càng về sau, hàng vương tôn, lãnh chúa, phú gia càng cúng dường phương tiện, Phật và thánh chúng thọ dụng nhưng không bao giờ dính mắc vào phương tiện; tâm thanh tịnh, pháp tương đồng nên gần nửa thế kỷ du hóa, Đức Phật và chúng đệ tử vẫn an nhiên giữ nếp thanh quy, sống đời tịnh hạnh. 

NGỘ NHẬN VỀ HIỆN TÌNH PHẬT GIÁO

Càng bội phục và ngợi ca nếp thanh tu của Tu sĩ Minh Tuệ, tâm lý bất phục đối với cảnh chùa viện rộn ràng lễ hội càng tăng nên tâm lý và thái độ kính pháp, trọng tăng càng theo đó mà giảm sút; đưa đến sự ngộ nhận rằng, Phật giáo đang suy vong tới thời kỳ “loạn pháp”. Thật ra, số “tăng nhơn” không còn xứng đáng đảnh lễ  trước Phật Đài và đáng tẩn xuất ra khỏi chốn thiền môn cộng với số phàm tăng “tà môn loạn khẩu” là con số chỉ cần đếm trên hai bàn tay cũng đủ. Mảng nhân sự tiêu cực không đáng kể nếu đem so với số liệu tương đối là 54.000 tu sĩ  trên tổng số chùa viện 19.000 đơn vị. Thế hệ tăng ni kế thừa trong cả nước hiện đang có tới 42.000 học tăng, học ni thuộc thế hệ trẻ đang theo học tại 4 học viện Phật Giáo được đào tạo từ Sơ đẳng tới cấp Thạc sĩ. Theo dõi những chương trình tu học ngắn hạn và dài hạn được tổ chức tại nhiều chùa viện trong cả nước sẽ thấy được từ hàng chục ngàn đến hàng chục vạn người Phật tử đủ mọi lứa tuổi, trình độ và hoàn cảnh xuất thân thành tâm tham dự. Cần khách quan và công bằng để nhận định rằng, trong ba ngôi Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng) thì chỉ có Tăng Bảo đang là đối tượng bị quần chúng quan chiêm với sự hoài nghi và băn khoăn giữa thánh và phàm, chánh và tà, chân và giả…

Với hình ảnh khất sĩ thuần túy, ngôn ngữ khiêm hạ và hành trạng tròn đầy công hạnh của Tu sĩ Minh Tuệ càng đánh động được tâm thức kính ngưỡng chân tăng, thì lại càng kích động thái độ phê phán nghiêm khắc của đại chúng đối với một số tăng ni bại hoại nghiệp tu chứ không thể nhìn qua lăng kính phê phán hay coi thường Phật giáo nói chung được. Bởi thông tin giới hạn, thời gian quan sát cấp bách và dụng công chưa đủ để tìm hiểu Đạo Phật nên mọi sự phê phán Phật giáo do ngộ nhận nhất thời cần được thận trọng đón nhận để chân thành góp ý hơn là đôi co phản biện chẳng về đâu!

Trước sự thách thức của những giá trị và tác động mới như thời cuộc, chính trị, kinh tế, xã hội… đạo Phật cũng như bất cứ cơ sở tâm linh và nhân sinh nào khác, cần phải có một sự chuyển biến tiệm tiến hay cấp thời cho phù hợp với tiến độ khoa học kỹ thuật, truyền thông đại chúng và nhu cầu tinh thần, tâm linh, tôn giáo trong thời đại mới. Đứng lại là thụt lùi, lạc hậu. Không thay đổi để tịnh hóa hợp lý, hợp tình và hợp thời là chấp nhận buông tay bại cuộc!

Cám ơn Tu sĩ Minh Tuệ và hiện tượng Minh Tuệ đã tình cờ hay có chủ trương nhập cuộc làm dấy lên một phong trào quần chúng và một cuộc dấn thân tìm hiểu đạo Phật. Phản ứng và phản ánh phong trào quần chúng nhất thời bao giờ cũng có ưu điểm và mặt hạn chế của nó: Ưu điểm là hình tượng hóa và khắc họa được những nét tích cực nhất về mặt thiểu dục tri túc, gây dựng bản tâm trong sáng của một tu sĩ Phật giáo. Nhưng mặt hạn chế là sự đồng hóa dễ dãi Đạo Phật với hiện tượng rực rỡ nhất thời. Chính mặt hạn chế đã tạo ra những ngộ nhận về Phật giáo như đã điểm xuyết ở phần trên.

Nếu được nói lên sự suy nghĩ của một Phật tử cao tuổi, đến với đạo Phật từ thời Oanh Vũ GĐPT, tôi có thể phát biểu bằng tín tâm và trách nhiệm tinh thần rằng, đạo Phật ngày nay đang cần những tấm gương Minh Tuệ như một dẫn chứng cụ thể để thực hiện hạnh thanh tu của từng thành viên và cá nhân thích hợp. Nhưng về đại thể, cần quan tâm  đồng thời với nỗ lực phát triển và hiện đại hóa Phật giáo toàn diện.

Thay đổi, chấn chỉnh, chấn hưng, hiện đại hóa hay bất cứ một hình thái nào khác tương tự đối với Phật giáo Việt Nam lúc nầy đều là cần thiết để giữ mạng mạch Phật giáo không bị hàng tục tăng ngang tầm với “giặc thầy chùa” làm loạn cửa thiền.

Phật dạy trong kinh: Vạn pháp do tâm tạo. Mong giữ tâm bớt tham luyến, thân ít bệnh khổ, ý đừng điên đảo… là tự độ, thấu đạt cảnh giới Niết Bàn tự tại.

Sacramento, ngày khởi đầu mùa Hè tại Cali 21-6-2024

Trần Kiêm Đoàn 

Ngô Tiến Nhân (ELTE.vidi72) st

Wednesday, June 19, 2024

Sống thật

NGHỊCH LÝ CUỘC ĐỜI

1. Khi bạn Im Lặng,
Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết lắng nghe,
Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn khinh người.

2. Khi bạn Nói
Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết chia sẻ,
Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn nói nhiều.

3. Khi bạn nói về những điều to lớn,
Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn đang truyền cho họ cảm hứng,
Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn đang “nổ”.

4. Khi bạn nói về những điều rất đời thường,
Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn giản dị,
Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn tầm thường.

5. Khi bạn hy sinh,
Những người yêu thương bạn sẽ nói “cảm ơn”,
Những kẻ ghét bạn sẽ nói “đạo đức giả”.

6. Khi bạn sống thật,
Những người yêu thương bạn sẽ tha thứ và yêu thương bạn nhiều hơn,
Những kẻ ghét bạn sẽ lại càng căm ghét bạn hơn.

Hãy đơn giản sống theo cách của chính mình.
Đừng cố uốn mình theo ..''những con mắt trần gian'' đeo cặp kính màu, điều đó sẽ làm cho bạn không còn là bạn nữa.
Khi thương nước đục cũng trong
Khi ghét nước sạch giữa dòng cũng dơ!!!


TnBS FC (st)

Tuesday, June 18, 2024

Sống ở đời

 Trí tuệ cổ nhân: Thực hành 8 câu nói này sẽ giúp bạn không tức giận và có cuộc sống hạnh phúc!

Người xưa có câu: “Đời người, trong mười việc thì thường có đến tám chín việc là không như ý, tìm được người để nói cùng thì chẳng có đến hai ba người”. Học cách bình tĩnh và không tức giận khi gặp vấn đề là trạng thái cao của cuộc sống.

Đối mặt với nhiều trở ngại khác nhau trong cuộc sống, điều quan trọng nhất là kiềm chế tính khí nóng nảy của mình, không nóng giận, điều chỉnh tâm lý và đối mặt với mọi việc một cách lạc quan thì mới có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.

Một người thực sự có giáo dưỡng sẽ luôn biết kiềm chế cảm xúc của mình và không bao giờ nổi giận.

Khi nảy sinh mâu thuẫn với người khác, họ sẽ không đấu tranh quyết liệt hay mất bình tĩnh mà luôn hào phóng nhượng bộ, khiến việc lớn trở thành chuyện nhỏ và mọi việc sẽ trở nên đơn giản hơn. 

Dưới đây là 8 câu nói khiến bạn không còn tức giận và có một cuộc sống thoải mái hơn. 

1. Giảm bớt kỳ vọng

Trong cuộc sống, chúng ta chắc chắn sẽ gặp phải một số điều không như ý, dù chúng ta mỉm cười bình tĩnh hay tức giận thì cũng không tránh khỏi sự việc.  

Như Franklin đã nói: “Đừng buồn bã và bi quan về những vấn đề tầm thường khó chịu”.

Nếu bạn thư giãn đầu óc và giảm bớt kỳ vọng, bạn có thể giảm bớt rất nhiều lo lắng và sống một cuộc sống sảng khoái, thoải mái.

2. Kiềm chế cảm xúc của bản thân 

Nếu một người luôn tức giận và giận dữ vì những chuyện nhỏ nhặt thì hậu quả sẽ rất tai hại.

Tôi bị ai đó giẫm phải trên tàu điện ngầm, sau đó bắt đầu tranh cãi, đánh nhau với người khác khiến cả hai bên đều thiệt hại.

Nhìn thấy một biểu hiện không tốt từ người bạn đời của mình, bạn bắt đầu vượt qua những điểm cũ và lao vào một cuộc cãi vã lớn, cuối cùng kết thúc bằng việc ly hôn.

Hãy bình tĩnh và suy nghĩ xem, thực ra có nhiều chuyện không đáng phải tranh đấu. Nếu nói những lời làm đau lòng, tổn thương thân thể thì tốt hơn hết hãy biết kiềm chế cảm xúc và sống một cuộc đời tốt hơn. 

3. Ít quan tâm hơn

Mark Twain từng nói: “Cuộc đời rất ngắn ngủi, chúng ta không có thời gian để tranh cãi, xin lỗi, buồn bã hay quan tâm đến mọi thứ. Chúng ta chỉ có thời gian để yêu thương”.

Cuộc đời chỉ kéo dài hơn 30.000 ngày, nếu không bao giờ nhượng bộ, bạn sẽ có cuộc sống bất hạnh. 

Ít chú ý đến mọi thứ không phải là dấu hiệu của sự hèn nhát và thỏa hiệp mà là sự mở rộng tâm trí của bạn, và con đường dẫn đến cuộc sống sẽ ngày càng rộng mở hơn.

4. Đừng lo lắng

Theo thống kê, 40% nỗi lo lắng của con người thuộc về quá khứ, 50% thuộc về tương lai và chỉ 10% thuộc về hiện tại.

Nhiều điều gây rắc rối cho chúng ta có thể không nhất thiết phải xảy ra. Ngay cả khi nó xảy ra, bạn có thể giải quyết nó một cách dễ dàng.

Vì vậy, đừng lo lắng về sự mất mát của ngày hôm qua và cũng đừng lo lắng về những rắc rối của ngày mai. Thay vào đó, hãy chào đón ngày hôm nay với sự nhiệt tình và sống trong từng khoảnh khắc quý giá.

5. Đừng phàn nàn

Có câu nói rằng: “Phàn nàn là đẩy lùi những gì bạn muốn”.

Trong cuộc sống, mọi chuyện không thể diễn ra theo ý muốn của mình được, sẽ luôn có những thăng trầm, thất vọng và buồn bã.

Trí tuệ đích thực là bình tĩnh chấp nhận sự an bài của số phận, nhìn nhận những khó khăn của cuộc sống một cách đúng đắn và dùng những hành động để làm dịu đi những lo lắng, bất an.

6. Không bất mãn 

Nếu bạn luôn tập trung vào sự bất mãn mà quên đi niềm hạnh phúc đang có, bạn sẽ trở nên tiêu cực và bi quan.

Ngược lại, nếu bạn có thể thay đổi cách nhìn và nhìn vào những gì mình đang có, bạn sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc và sự lãng mạn trong những ngày bình thường.

Người ta thường nói: “Không có người bất hạnh, chỉ có trái tim bất mãn”.

Chúng ta có một cơ thể khỏe mạnh, một gia đình đầm ấm, một công việc tốt và một thái độ tích cực. Đó là những kho báu vô giá và đáng để chúng ta biết ơn.

7. Mọi chuyện rồi sẽ qua

Đêm có dài bao nhiêu cũng không ngăn được ánh sáng. Không có khó khăn nào có thể tiêu diệt được một tâm hồn dũng cảm.

Cuộc sống có những thiếu thốn và cũng những món quà của nó. Chỉ cần bạn còn hy vọng và dũng cảm tiến về phía trước thì cuối cùng bạn sẽ có được những khoảnh khắc tuyệt vời của riêng mình.

8. Hãy buông bỏ quá khứ 

Nhiều khi nguyên nhân khiến con người đau khổ là do nỗi ám ảnh của họ quá sâu sắc.

Nhìn chằm chằm vào một vinh dự, cố gắng hết sức để tìm cách có được nó, để lại bản thân trằn trọc và quay cuồng. Hay ôm lấy lỗi lầm và đấu tranh với chính mình, bạn sẽ mất ăn mất ngủ và sức khỏe suy sụp. 

Cuối cùng, tôi nhận ra rằng những năm tháng lãng phí đó thực sự là điều đáng tiếc, và tôi than thở tại sao ngay từ đầu mình lại bướng bỉnh như vậy.

Franklin đã từng nói: “Buông bỏ là một sự lựa chọn phải đối mặt trong cuộc sống. Chỉ khi học cách buông bỏ, bạn mới có thể trút bỏ được gánh nặng của cuộc sống”. Khi đó, chúng ta mới có thể tìm thấy nguyện vọng ban đầu và sự thanh tịnh của mình.

TnBS FC (Nguồn: sohu)

Monday, June 17, 2024

Sống bình yên

Đến một giai đoạn nào đó, cuộc sống sẽ bắt đầu làm phép trừ với bạn.

Nó sẽ lấy đi sức khoẻ của bạn. 

Để bạn biết mỗi ngày trôi qua còn khoẻ mạnh bình an là một ngày quý giá.

Nó sẽ lấy đi một vài người bạn của bạn. 

Để bạn nhận ra ai mới là người thật lòng đối tốt với mình.

Nó sẽ lấy đi một vài giấc mơ của bạn. 

Để bạn nhận ra so với trách nhiệm, gia đình thì những mong muốn và cái Tôi cá nhân không là gì cả.

Lớn tuổi chính là khi bản thân biết buông bỏ những điều phù phiếm, những con người không còn phù hợp với tần số của bạn.

Để trở thành một người có thể chưa giàu có, nhưng chắc chắn phải mạnh mẽ.

Là tự hào, tự tin với chính mình.

Là nội tâm bình thản, chọn sống đời bình yên…

TnBS FC (st)

Sunday, June 16, 2024

Bạn cũ

Sao chép thành công, sao chép vinh hoa phú quý

Gần mực thì đem, gần đèn thì sáng. Lẩn trong bóng đêm thì chỉ thấy màn đêm mù mịt, bước ra ánh sáng thì mọi cái đều sáng sủa huy hoàng. Con người cũng vậy, anh nghiêng về bên nào thì đời anh sẽ theo hướng đấy, mọi sự phát sinh theo quán tính mà anh đang sống. Nghèo hèn hay giàu sang đều căn cứ vào từ trường mà anh chọn, sở thích của anh, thói quen của anh…nhiều người không hiểu về vấn đề này mà vô tình đặt mình vào một hoàn cảnh tang thương làm ảnh hưởng đến vận mệnh của mình. Cả đời vất vả cũng không thoát nghèo, làm gì cũng không thuận, không thoát ra cái vòng luẩn quẩn. Thằng Pháp xưa là thực dân chuyên đi khai hóa văn minh cho các xứ lạc hậu. Còn lão PP thì chỉ biết khai triển may mắn tài lộc đến cho nông hộ…kkk

5 năm trước đến thăm một ông bạn học cùng nhau thời niên thiếu. Cậu ta là thương binh nhưng chân tay lành lặn, khỏe mạnh đầy nhiệt huyết và rất chịu khó tìm tòi mọi cách để kiếm tiền. Nhưng khốn nỗi làm gì cũng không thành, tuy rằng nhiều sáng kiến của cậu ta rất hay. Nhiều lần thất bại sinh ra chán chường, mất đi chí tiến thủ. Thôi thì hàng tháng trông chờ dăm đồng lương hưu, trông chờ vào bà vợ muối mấy hũ dưa để trước cửa để cậu ta trông coi bán kiếm vài đồng. Rỗi thì làm vài ly rượu nằm vắt tay lên trán hồi tưởng lại những kỷ niệm “huy hoàng” ở chiến trường năm xưa, nhớ những thằng đồng đội đã ngã xuống nằm lại đâu đó nơi rừng thiêng nước độc hay trận địa nào đó. Cậu ta tâm sự :”Chẳng hiểu sao hoà bình đã bao lâu rồi mà tớ vẫn cứ như đang sống trong chiến tranh, suốt ngày vẩn vơ nhớ đến các chiến hữu, ban đêm cũng mơ thấy các bạn…”

Là một phù thủy hạng tởm, nên khi bước vào nhà thằng bạn, lão đã nhìn ra vấn đề. Tường nhà ám khí, loang lổ trên tường những bụi bẩn ẩm ướt. Giữa nhà treo một đầu lâu bò tót với đôi mắt hung dữ, hàm răng nhe ra như muốn nuốt chửng mọi thứ trên đời. Hai bên tường là giấy khen, tổ quốc ghi công, những chiếc mũ cối, mũ sắt méo mó, có cái còn có lỗ của đạn bắn. Rồi thì bi đông đựng nước vài ba cái méo mó bẩn thỉu, võng dù buộc từ cột nhà này sang cột nhà kia, gươm dao, vỏ đạn, vỏ cát tút từng đống…Chưa hết, xung quanh toàn ảnh chiến tranh, bộ đội đánh thành Quảng Trị, xe tăng xông vào dinh Độc Lập… Cả nhà chìm đắm trong một từ trường ảm đạm của chiến tranh và giết chóc. 

Lão nhấm nháp chén trà đặc kịt rồi hỏi:”Cậu có muốn thay đổi vận mệnh không? Muốn sống êm đẹp nhẹ nhàng không? Tớ thấy cậu vẫn có thể làm được một số việc giúp cho kinh tế gia đình khá hơn và sống đỡ nặng nề”. Cậu ta biết lão và rất tin những gì lão nói. “Muốn chứ, cậu nói gì tớ đều nghe!” 

Lão nói cho cậu ta rõ rằng trong nhà cậu chứa chấp toàn đồ vứt đi. Những đồ này chỉ để ở viện bảo tàng hoặc vứt vào đống rác. Nó chẳng có giá trị kinh tế mà lại mang theo nhiều từ trường xấu. Chủ nhân của những chiếc mũ, bi tong, giầy dép, quần áo, súng đạn thường quay về đây “chơi” với những đồ này, “chơi” với cậu. Nhiều lúc cậu có thấy nóng ruột bồn chồn khó tính không? Đấy là do từ trường của những thứ này ám ảnh “hồn” cậu. Đây là những từ trường xấu, đen tối, có hại, vô tích sự. Lão buột miệng :”Đèo, vẻ vang cái ccc gì đâu. Đúng sai là cả một vấn đề lớn, mình là con tép trong biển cả, đừng đau đáu sống có vẻ như mình từng là một anh hùng! Viển vông thực sự, đừng mơ tưởng mãi với quá khứ. Quá khứ là buồn đau, đen tối. Vinh quang cũng đã tỏa sáng, thôi thì cất vào trong quá khứ hoặc thẳng tay vứt mẹ nó vào sọt rác của lịch sử. Thỉnh thoảng vẫn có thể nghĩ lại rồi tự sướng nhé! Nhưng đừng để nó ám ảnh mà hại mình trong cuộc sống hiện thực cơm áo gạo tiền!”. 

Cậu ta như vỡ nhẽ, mếu máo, gật đầu. Lão tiếp:” Hãy bắt tay làm một cuộc cách mạng tư duy, thay đổi tư duy, thay đổi cách sống. Trước hết, cậu gọi đồng nát đến tống khứ hết những của nợ này đi. Bán được đồng nào mua rượu uống. Uống hết cái quá khứ của cậu xuống bụng rồi thải đi. Quét lại tường cho sáng sủa, vứt ngay cái đầu lâu bò tót, hay ho đéo gì mà treo nó. Ban thờ bày biện lại cho có sinh khí…lão hướng dẫn thế này, thế này…Cậu ta gật đầu lia lịa như phải vía…kkk

“Tớ sẽ viết hai bức thư pháp cậu treo hai bên ban thờ và cho cậu một cái đĩa hút tài lộc đặt giữa nhà. Treo một tranh nước non vầng dương hé lộ, luôn mua hoa về cắm…Trong tiềm thức chỉ nghĩ đến sung sướng, may mắn, đổi vận…tuyệt đối không nghĩ về quá khứ…” khi trong nhà có hiện vật của phú quý thì phú quý sẽ tìm đến! (Hãy đón chờ những đồ vật phong thủy chọn lọc từ lão PP nhé…kkk)

Lão viết cho cậu ta hai bức thư pháp “時來運轉“  và “萬事吉祥“ (Thời lai vận chuyển, vạn sự cát tường” đóng khung treo trên tường. Khi mà những đồ rác rưởi được vứt sạch, bức tường được quét lại trắng tinh. Hai bức thư pháp treo lên tỏa linh khí ngời ngời, một cái đĩa phỏng cổ màu vàng đặt giữa nhà hút tài lộc, khiến không khí trong nhà mát rượi, thanh bình, năng lượng rộn ràng.

Hôm nay đến nhà cậu ta ăn mừng đầy tháng cháu nội. Tay bắt mặt mừng, rượu uống cạn lại rót, vẻ mặt cậu ta sung sướng hân hoan, da dẻ sáng sủa hồng hào. Cậu ta chân thành nói :”Cảm ơn thánh chém, cuộc sống tuy không giàu lên cấp tốc nhưng tiền vào đều đều, đủ tiêu và nhất là tâm hồn nhẹ nhõm dễ chịu, con cháu đều ăn nên làm ra. Xin chạm thêm ba chén cảm ơn lời chỉ bảo của thánh!”.

Đấy chính là gieo duyên, lão muốn các bạn lão đều nhận thức ra vấn đề, nhìn thấy cái dây đang kìm chân mình lại là gì. Quá khứ đã qua đi thì cứ để nó qua đi, đừng níu kéo nhiều khi hỏng việc. Sống với hiện tại và xây đắp cho một tương lai huy hoàng. Sao chép thành công, sao chép vinh hoa phú quý. Đừng sao chép nghèo hèn và chết chóc!

PP

Saturday, June 15, 2024

Sống cân bằng

THỜI ĐẠI KIỆT SỨC 🛑

Đã đến lúc ta cần nhìn lại cách mình đang sống. 

Chúng ta làm việc mọi lúc mọi nơi, từ đêm khuya đến cuối tuần, từ công sở đến giường ngủ.

Những khi không làm việc, chúng ta lại tự đặt cho mình hàng loạt danh mục cần hoàn thành, từ việc phải biết làm thêm một món bánh, học thêm một ngoại ngữ, hay chỉ đơn giản là trau chuốt tấm ảnh trong chuyến du lịch vừa qua trước khi đăng trên mạng xã hội. 

Tất cả chỉ để tại cảm giác "đang thành công", để tránh khỏi cảm giác "tội lỗi lười biếng" mà xã hội công nghiệp này đã thao túng chúng ta suốt hàng chục năm qua. 

Thế nhưng, nếu nhìn lại, những năm qua, chúng ta đã phát minh ra biết bao công cụ, công nghệ nhằm "giải phóng sức lao động", thế nhưng sao mãi mà chúng ta vẫn chưa được thư nhàn? Nhìn lại ông bà mình, họ không có gì, nhưng sao niềm vui sống lại tưởng như bất tận? 

Đã đến lúc tự giải phóng mình khỏi thời đại kiệt sức này, cho phép bản thân mình được lười biếng, được thư nhàn. Chỉ cần thay đổi quan niệm một chút, chúng ta sẽ cảm nhận rõ ràng "Một lần Lười bằng Mười thang thuốc bổ".

Tri Books

Friday, June 14, 2024

Ko có gì quý hơn độc lập tự lo!

7 ĐIỀU MÀ AI CŨNG PHẢI HỌC CẢ ĐỜI

1. Người đàn ông không chịu cố gắng sẽ chỉ có 2 kết cục, một là đến loại thuốc lá tầm thường nhất cũng không được hút, hai là chỉ có thể nai lưng ra làm những công việc chân tay nặng nhọc. Người phụ nữ không biết cố gắng cũng sẽ có hai kết thúc, quần áo rẻ tiền nhất cũng không có tiền mua, và cũng không bao giờ biết cảm giác đi chợ là gì. (Học cách phấn đấu).

2. Đừng bao giờ hy vọng rằng người khác sẽ bố thí cho bạn bất kì đồng tiền nào, vì tiền đối với mỗi người trên thế giới đều không bao giờ là đủ. Người có ít tiền sẽ muốn làm 2 chuyện, người có nhiều tiền muốn làm 20 chuyện; không có ai thừa tiền để cho bạn hàng ngày. (Học cách tự mình vươn lên).

3. Bạn bè dang tay giúp đỡ là một việc đáng để biết ơn, không thể giúp đỡ cũng không nên trách cứ, càng không nên nuôi hận trong lòng. Không phải ai cũng có khả năng cưu mang bạn suốt đời. (Học cách thấu hiểu).

4. Phải ghi nhớ một điều rằng không phải lúc nào bạn gặp khó khăn cũng có người bên cạnh giúp đỡ, những lúc như thế bạn càng phải mạnh mẽ lên, độc lập tự giải quyết, kiên cường bước tiếp, dũng cảm đối mặt với mọi hiểm nguy. (Học cách mạnh mẽ).

5. Đừng bao giờ nhìn vẻ bề ngoài của người khác để kết bạn, sự giàu có của họ không liên quan gì tới một xu của bạn. Có thể cả gia tài của họ đáng giá hàng tỷ đồng nhưng khi bạn không còn cơm ăn họ sẽ chỉ cho bạn một chiếc bánh mì. (Học cách không phân biệt giàu nghèo).

6. Đừng chỉ vì sự giàu có về tiền bạc mà quên đi những hạnh phúc trong tâm hồn. Sẽ có một ngày bạn nhận ra, những bạn bè giàu có có thể cùng bạn ăn chơi nhảy múa, đưa bạn đi hết quán xá này đến cửa tiệm nọ, nhưng họ cũng có thể lôi bạn vào xã hội phức tạp, nơi mà đồng tiền là thước đo của mọi giá trị. (Học cách biết người biết ta).

7. Tuổi trẻ của chúng ta qua đi rất nhanh, chúng ta mãi mãi không bao giờ có thể chống lại được tạo hóa, tuổi càng cao thì nếp nhăn trên trán càng nhiều; nhưng nhờ dòng chảy không ngừng đó của thời gian, chúng ta có thể mài giũa tâm hồn, như viên ngọc trai càng mài càng sáng. (Học cách trưởng thành).

TnBS (st)

Thursday, June 13, 2024

Dân ta khác với ''dân tộc thượng đẳng'' ntn

Sự khác nhau giữa Người Việt 🇻🇳và Người Đức 

** Khi trẻ con thắc mắc điều gì, người Đức  luôn giải thích cho chúng hiểu, còn người Việt thì quát ..." để cho ba/mẹ yên " hoặc không trả lời. 

** Người Đức  luôn nói câu " học cho bản thân con sau này chứ không phải học cho cha mẹ " , còn người Việt luôn nói... " Mày học sao thì học , đừng để tao xấu hổ với hàng xóm "

** Người Đức  tan sở làm là về thẳng nhà hoặc tranh thủ đón con hay mua đồ ăn .Còn người Việt tan sở thì lê la ra quán nhậu bàn chuyện thế sự , còn gia đình vợ con thì bỏ mặc .

** Người Đức ăn chậm , nói khẽ , đi nhanh , còn người Việt ăn nhanh , nói to , đi chậm. 

** Người Đức  luôn coi những người ăn to nói lớn hay la hét ngoài đường là người có vấn đề về thần kinh, còn người Việt lại coi đó là chuyện bình thường. 

** Trẻ con chạy nhảy té ngã , người Đức  luôn nhắc nhở con mình phải cẩn thận, còn người Việt thì vung tay đập xuống  đất thình thịch, vừa đánh vừa nói ..." chừa này chừa này , làm con tao ngã "

** Người Đức  gặp nhau thường hỏi về sức khỏe, còn người Việt thích hỏi chuyện tiền bạc và tuổi tác hay giục cưới vợ / chồng nếu người đó trên 30 hoặc giục sinh thêm nếu thấy vợ chồng bạn mình chỉ có một đứa .

**Người Đức  thích nói chuyện về du lịch và công việc , còn người Việt chỉ thích nói chuyện về tiền bạc , hàng hiệu và cho đó mới là thành công và sành điệu. 

** Đi ăn tiệc hay tới nhà ai chơi , người Đức  thường ăn hết món đó vì lịch sự, còn người Việt ăn giữ kẽ và thường không dám ăn hết vì sợ bị đánh giá  là mất lịch sự và chết đói .

** Người Đức  sau ly dị , thường coi nhau như bạn bè , còn người Việt khi hôn nhân tan vỡ, lại coi nhau như kẻ thù .

** Người Việt coi chuyện đánh vợ là " uy quyền " là " bản lĩnh " đàn ông , còn người Đức  thì coi đàn ông vũ phu là tên hèn .

** Người Đức thường thích tranh luận, còn người Việt chỉ thích dèm pha , bỉ bôi và chỉ trích cay độc. 

** Người Đức  muốn vào phòng con cái thường gõ cửa trước, còn người Việt thì xộc thẳng vào .

** Người Việt thường nói người Đức là  "phát xít " , là   " phân biệt chủng tộc " , nhưng Việt với Việt  lại " đì " nhau  hói trán hoặc phản ứng dữ dội khi con mình yêu một chàng trai hay cô gái da màu .

** Đối với người Đức  , khi con cái tới tuổi trưởng thành ( 18 tuổi) thì coi như hết trách nhiệm và luôn khuyến khích tự lập , còn người Việt cứ lo mãi cho tới đời cháu chắt, rồi sau đó lại than thở là khổ vì con cháu .

Wednesday, June 12, 2024

Sống bình dị

10 ĐIỀU GIÚP TA HẠNH PHÚC MỖI NGÀY 🌸

1. CƯỜI

Cười vang hay mỉm cười đều là cách để chia sẻ hạnh phúc, làm người khác nguôi cơn giận và khiến tình huống bớt căng thẳng hơn.

2. SỐNG ĐƠN GIẢN

Bằng lòng với những gì ta đang có, thay vì luôn mong ước quá nhiều thứ.

3. NGHE

Hãy lắng nghe người khác với tâm hồn và trái tim rộng mở.

4. NGỒI

Đừng ngại ngồi tĩnh lặng. Hãy quan sát những gì đang diễn ra trong tâm ta và để mặc chúng như tự nhiên. Đôi khi, hãy ngồi xuống chỉ để cảm nhận mặt trời đang tỏa sáng hay gió thổi nhẹ nhàng trên mặt.

5. ĐI DẠO

Đi dạo đưa ta trở về với nhịp điệu của thế giới và cảm nhận sự cân bằng trong từng bước chân. Hãy ngắm nhìn mọi người xung quanh, lắng nghe giai điệu âm thanh thành phố, những chuyển động thay đổi của cuộc sống vĩ đại đang diễn ra trong từng khoảnh khắc nhịp đập con tim.

6. MỖI LÚC CHỈ LÀM MỘT VIỆC

Đừng lầm tưởng rằng bận rộn đồng nghĩa với hạnh phúc. Nhờ mỗi lúc chỉ tập trung làm một việc, ta sẽ làm việc đó và cả các việc khác hiệu quả hơn. Nếu đang đọc truyện cho con nghe, hãy hoàn toàn ở bên con và trân trọng khoảng thời gian này với con. Nếu uống trà, hãy tận dụng khoảng thời gian ngắn ngủi đó để thư giãn.

7. LUÔN NHÌN NHẬN ĐIỀU TỐT ĐẸP CỦA CUỘC SỐNG

Đừng để suy nghĩ chìm đắm trong những điều tồi tệ khiến mọi việc trở nên tồi tệ hơn.

8. CHẤP NHẬN THAY ĐỔI, THĂNG TRẦM CỦA CUỘC SỐNG

Ta có thể nổi giận trước một tình huống nhưng đừng bám chặt lấy cơn giận đó mà hãy để nó trôi qua như đám mây trên bầu trời.

9. TRỞ VỀ HIỆN TẠI

Đừng nghĩ ngợi quá nhiều về những gì đã xảy ra. Đừng lo lắng quá mức về những điều chưa tới. Hiện tại mới là cái ta đang thực sự có trong tay.

10. THƯƠNG YÊU VÀ CẢM THÔNG

Khi yêu thương và được yêu thương, cảm thông, ta đều cảm thấy rất tuyệt vời.

TnBSFC st

Tuesday, June 11, 2024

MUỐN THÀNH CÔNG NHẤT ĐỊNH PHẢI ĐỌC BÀI NÀY

• Nghề nào cũng có thể làm giàu được, miễn là bạn trở thành người xuất sắc nhất trong nghề đó. Khi ấy thì mọi hiểu biết của bạn đều có thể quy đổi ra thành tiền, thậm chí rất nhiều tiền.
• Muốn cuộc sống bên ngoài tốt đẹp, phải rèn luyện con người bên trong của bạn tốt đẹp. Không tu dưỡng nhân tâm, không trau dồi trí tuệ thì khó mà thành công được lắm.
• Thành công nào cũng phải đánh đổi mới có được, từ bỏ sự thoải mái, từ bỏ những thú vui hằng ngày. Muốn sướng 1 đời, bạn phải chấp nhận khổ 1 thời. 
• Những kiến thức bạn cần đều có miễn phí trên mạng. Học qua sách, học qua những người thành công, bỏ tiền mời cà phê người giỏi. Đầu tư thông minh bạn sẽ học được rất nhiều. Quan trọng là bạn có đủ quyết tâm học hay không mà thôi.
• Khi bạn còn trẻ thì phải học cách hạ cái tôi của mình xuống. Nghiêm túc học hỏi, tích luỹ kinh nghiệm, kỷ luật với mục tiêu của bản thân. Con sẽ đi đến nơi mà con muốn.
Bạn phải nhớ rằng: nhất định phải trân trọng thật tốt người không có quan hệ máu mủ với bạn nhưng lại đối tốt với bạn. Thế giới lớn như vậy, có người đối tốt với bạn đó là niềm kiêu hãnh của bạn. Lòng người nhỏ bé như vậy, có người trong lòng có bạn, đó là niềm tự hào của bạn. 
Trên thế giới này, tiền có thể mua cho bạn bất kỳ thứ gì, những món đồ xa xỉ mà bạn muốn, nhưng dù cho bạn dùng bao nhiêu tiền, đều không thể mua được một trái tim đối xử chân thành với bạn.


TnBS FC (st)

Monday, June 10, 2024

Lòng tốt có giới hạn ko?

 TỐT QUÁ CŨNG KHÔNG TỐT

1. Đừng có cái gì cũng nghĩ cho người khác. Thử hỏi khi bạn gặp khó khăn liệu có mấy người hiểu và giúp đỡ bạn?.

2. Bạn càng nhún nhường, người khác càng lấn tới; bạn càng tha thứ người khác càng vô tâm; bạn càng mềm lòng người khác càng tham lam

3. Lương thiện nên đi cùng lý trí. Khi nào nên làm người tốt, và tốt với ai? Hiền lành tử tế mà không đúng người, đúng lúc chỉ nhận lại sự coi thường thay vì lòng biết ơn.

4. Trên đời này không ai có nghĩa vụ phải đối tốt với ai cả, chẳng qua đó đều là cái nghĩa, cái tình và có qua có lại. Bạn dành lòng tốt của mình cho những kẻ vô ơn, thì chẳng khác nào đổ nước vào cái giếng không đáy, lòng tốt của bạn không thể nuôi sống những tham vọng tham lam đó.

5. Bạn khoan dung cho những kẻ bất nhân, họ sẽ dùng sự bao dung ấy để chuộc lợi.

6. Khi sự chân thành của bạn bị đánh đổi bởi sự giả tạo, bạn sẽ cảm thấy đau lòng, và khi lòng tốt của bạn bị đánh đổi bởi sự lợi dụng, bạn sẽ thấy thất vọng.

7. Sự tha thứ hết lần này đến lần khác sẽ chỉ khiến người khác cảm thấy rằng sự tổn thương của bạn không phải trả giá gì.

8. Tốt bụng quá mức chỉ khiến người khác mặc định rằng mọi thứ bạn làm là lẽ đương nhiên. Tử tế không có nghĩa là kiên nhẫn không giới hạn.

TnBS FC

Sunday, June 9, 2024

Kiến trúc và Nghệ thuật

Kiến trúc: Là nghệ thuật kết nối hài hòa (trong việc ứng dụng khoa học & kỹ thuật xây dựng) để tạo nên những tác phẩm phản ánh đúng bản chất của văn hóa mang tính thời đại với mục đích để lại những dấu ấn của lịch sử nhân loại.

12 kiến trúc sư nổi tiếng và cách họ thay đổi kiến trúc thế giới (Phần 1)

Kiến trúc không chỉ là nghệ thuật và khoa học của việc thiết kế và xây dựng, mà còn là sự phản ánh văn hóa, lịch sử và sự phát triển xã hội của nhân loại. Trong dòng chảy lịch sử, các kiến trúc sư đã đóng vai trò then chốt trong việc định hình không gian sống và môi trường làm việc của con người, từ các kim tự tháp hùng vĩ của Ai Cập cổ đại, đến các tòa nhà chọc trời hiện đại ở các đô thị sầm uất.

Kiến trúc sư không chỉ là những người vẽ nên các bản thiết kế đẹp mắt, mà còn là những người tiên phong, sáng tạo và cách tân. Họ sử dụng kiến thức, sự hiểu biết về vật liệu, kỹ thuật xây dựng và cảm nhận thẩm mỹ để tạo ra những công trình không chỉ đáp ứng nhu cầu sử dụng mà còn mang lại giá trị văn hóa và thẩm mỹ lâu dài. 

Những kiến trúc sư không chỉ thay đổi cảnh quan đô thị mà còn làm thay đổi cách con người tương tác với không gian. Họ mang đến những khái niệm mới về sự bền vững, tính tương tác và cảm giác không gian, từ việc tận dụng ánh sáng tự nhiên, thông gió tự nhiên, đến việc tạo ra các công trình xanh, thân thiện với môi trường. Sự sáng tạo và tầm nhìn của họ đã và đang tiếp tục định hình tương lai của kiến trúc, mang lại những không gian sống và làm việc tốt hơn cho thế hệ mai sau.

Như vậy, kiến trúc sư không chỉ là những nghệ sĩ và kỹ sư, mà còn là những người thay đổi thế giới, thông qua việc tạo ra những công trình mang tính biểu tượng và bền vững. Họ là những người kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai, tạo nên một bản giao hưởng hài hòa giữa con người và không gian sống.

 

Khi nhắc về Frank Gehry người ta sẽ liên tưởng ngay đến những tính từ sau: thiên tài, cố chấp, khác biệt và cả nhạy cảm. Ông được vinh danh là một trong những kiến trúc sư quan trọng nhất của thời đại chúng ta, một ngôi sao sáng trên bản đồ kiến trúc thế giới. Các tác phẩm nổi tiếng nhất của ông có thể kể đến là viện bảo tàng Guggenheim (Bilbao, Tây Ban Nha); phòng hòa nhạc Walt Disney (Los Angeles, Mỹ) hay tòa nhà nhảy múa (Prague, Czech).

Sự nghiệp của ông gắn bó lâu dài và mang dấu ấn đặc trưng của phong cách Kiến trúc Giải tỏa kết cấu (Deconstructivism) hay còn gọi là trường phái Cân đối của kiến trúc hiện đại. Ông là một trong những vị kiến trúc sư có sức ảnh hưởng nhất trong thế kỷ 20 và thủ pháp của ông là tổng hòa của hình ảnh hậu hiện đại lẫn cấu trúc lạ thường. Những sáng tạo của Gehry luôn khiến giới chuyên môn cảm thấy tò mò và hoàn toàn làm choáng ngợp công chúng. Gehry ưa thích sử dụng kim loại có độ phản chiếu cao kết hợp cùng những đường lượn sóng, bo cong tròn trịa. Khác với suy nghĩ của nhiều người rằng Frank Gehry chỉ chú trọng phô diễn phương diện nghệ thuật, công trình của ông thực sự là sự cân nhắc của cả tính năng kết hợp với hình thức. Ông xem các công trình như một tác phẩm nghệ thuật có thể phục vụ cho đời sống con người, một tham vọng khác thường. Đặc biệt, Frank Gehry còn tiết lộ mình thực sự yêu thích những nếp gấp bởi chúng tạo cảm giác uyển chuyển, sống động cho cả những vật liệu cứng lỳ như kim loại. Theo ông, những nghệ sỹ vĩ đại từ họa sỹ cho đến nhà điêu khắc đều phải có một khoảng thời gian nghiên cứu kỹ lưỡng về những nếp gấp rồi mới có thể thành tài.

Được mệnh danh là Picasso của giới kiến trúc, Frank Gehry cũng bảo lưu những quan điểm đặc biệt về trường phái mà ông chọn lựa. Kiến trúc theo ông là sự tự do sáng tạo và một ngôi nhà đáng sống thì nên phản chiếu cả sở thích cá nhân, kỷ niệm và giá trị tinh thần của gia chủ. Chính bởi lẽ đó mà ông tiết lộ mình không thể chịu nổi trường phái tối giản. Với Frank Gehry, một ngôi nhà cần có đồ sưu tầm như tranh, bản phác thảo, tượng điêu khắc và thật nhiều sách.

Renzo Piano là một trong những kiến trúc sư nổi tiếng và ảnh hưởng nhất thế giới hiện đại. Ông sinh ngày 14 tháng 9 năm 1937 tại Genoa, Italy, và được biết đến với những thiết kế đa dạng, từ các bảo tàng đến các trung tâm văn hóa và các công trình thương mại.

Piano bắt đầu sự nghiệp của mình tại Paris và London trước khi thành lập công ty kiến ​​trúc Piano & Rogers cùng với Richard Rogers, nơi họ cùng thiết kế Trung tâm Georges Pompidou ở Paris, một công trình nổi tiếng với kiến trúc hiện đại và các bề mặt bên ngoài màu sắc rực rỡ.

Sự nghiệp của Renzo Piano tiếp tục phát triển với nhiều dự án đáng chú ý như Bảo tàng Nghệ thuật Kimbell ở Fort Worth, Texas, và Bảo tàng Nghệ thuật Moderne ở Paris. Ông cũng thực hiện các công trình có tính bền vững cao như Nhà máy New York Times ở New York City, với việc tối ưu hóa sử dụng ánh sáng tự nhiên và tài nguyên.

Renzo Piano được biết đến với phong cách thiết kế tinh tế, dựa trên sự tương tác giữa không gian bên trong và bên ngoài, cùng với sự chú trọng đặc biệt đến chi tiết kỹ thuật và vật liệu. Ông đã nhận được nhiều giải thưởng quốc tế danh giá, bao gồm Giải Pritzker năm 1998 - một trong những giải thưởng cao quý nhất trong lĩnh vực kiến trúc.

Ngoài sự nghiệp kiến trúc, Renzo Piano còn nổi tiếng với sự đóng góp của mình vào các dự án bảo vệ môi trường và phát triển bền vững. Ông luôn hướng tới việc tạo ra các không gian sống và làm việc tối ưu, phản ánh sự tôn trọng đối với môi trường và con người. 

Moshe Safdie là một kiến ​​trúc sư nổi tiếng người Israel-Canada, được biết đến với những thiết kế đậm chất đương đại và đầy tinh thần nhân văn. Ông sinh ngày 14 tháng 7 năm 1938 tại Haifa, Israel và đã có một sự nghiệp dày dặn kinh nghiệm trải dài hơn năm thập kỷ.

Safdie được biết đến rộng rãi nhất qua dự án đầu tay nổi tiếng của mình là Habitat 67 tại Montreal, Canada, hoàn thành vào năm 1967. Đây là một khu phức hợp căn hộ thời thượng, được xây dựng theo phong cách đáng chú ý với các khối nhà vuông vắn xếp chồng lên nhau, tạo nên một mạng lưới các mặt sàn và sân thượng nổi bật. Thiết kế của Habitat 67 thể hiện tầm nhìn của Safdie về việc tối ưu hóa không gian sống đô thị và cung cấp một mô hình thú vị cho việc phát triển đô thị trong tương lai.

Ngoài Habitat 67, Moshe Safdie còn thiết kế nhiều công trình quan trọng khác trên khắp thế giới. Một trong những dự án đáng chú ý khác là Marina Bay Sands ở Singapore, một khu phức hợp khổng lồ gồm khách sạn, sòng bạc, trung tâm mua sắm và vườn treo. Được khánh thành vào năm 2010, Marina Bay Sands đã trở thành biểu tượng của Singapore và là một trong những dấu mốc nổi bật trong sự nghiệp của Safdie.

Phong cách thiết kế của Moshe Safdie thường kết hợp giữa các yếu tố hiện đại và những tinh hoa của văn hóa địa phương, đồng thời tạo điều kiện cho mối tương tác giữa con người và không gian xung quanh. Ông luôn nhấn mạnh ý tưởng về việc xây dựng các khu đô thị mang tính nhân văn và bền vững, khuyến khích sự phát triển hài hòa giữa con người và môi trường sống.

Moshe Safdie không chỉ là một nhà kiến ​​trúc sư xuất sắc mà còn là một nhà phê bình kiến ​​trúc có tầm nhìn sâu sắc về những vấn đề đô thị và xã hội. Công trình của ông không chỉ đơn giản là các kiến trúc vật liệu mà còn là những biểu tượng văn hóa, thể hiện sự giao thoa giữa nghệ thuật kiến ​​trúc và sự sống đô thị đương đại. 

Oscar Niemeyer (1907-2012) là một trong những kiến ​​trúc sư nổi tiếng và ảnh hưởng nhất của thế kỷ 20, được biết đến với phong cách hiện đại và đặc trưng của Brazil. Ông sinh ra tại Rio de Janeiro và đã có một sự nghiệp dài và đa dạng trải dài hơn 70 năm.

Niemeyer nổi tiếng với việc thể hiện sự hiện đại và tinh tế trong thiết kế của mình, với những đường cong mềm mại và sự tương tác hài hòa giữa không gian nội thất và ngoại thất. Phong cách của ông thường kết hợp giữa các hình dạng hữu hình và không gian mở, tạo ra những tòa nhà ấn tượng và thú vị từ mọi góc nhìn.

Một trong những tác phẩm nổi bật nhất của Niemeyer là Thủ đô Brasília, thủ đô mới của Brazil, được hoàn thành vào những năm 1960. Niemeyer đã thiết kế nhiều công trình quan trọng tại Brasília, bao gồm Nhà Quốc hội, Nhà thờ Metropolitan, và Palác Alvorada. Các công trình này không chỉ là biểu tượng của sự hiện đại mà còn là biểu tượng của sự tự hào dân tộc Brazil.

Ngoài Brasília, Niemeyer đã thiết kế nhiều tác phẩm nổi bật khác trên khắp Brazil và thế giới. Các tòa nhà của ông thường có những đường cong duyên dáng và ánh sáng tự nhiên tối đa, tạo ra một không gian sống thân thiện và cảm giác mở rộng.

Niemeyer không chỉ là một kiến ​​trúc sư mà còn là một người nghệ sĩ với sự đam mê sâu sắc đối với nghệ thuật và kiến ​​trúc. Ông luôn nhấn mạnh ý tưởng về việc kiến tạo các không gian sống tốt đẹp hơn cho con người, thể hiện qua sự kết hợp giữa nghệ thuật và công nghệ.

Oscar Niemeyer được coi là một trong những biểu tượng của nghệ thuật kiến ​​trúc hiện đại và là một trong những kiến ​​trúc sư quan trọng nhất của thế kỷ 20. Công trình của ông không chỉ là những tòa nhà đơn thuần mà còn là những tác phẩm nghệ thuật, gắn kết sâu sắc với sự phát triển văn hóa và xã hội của Brazil và thế giới.

FB-Archic VietNam

Saturday, June 8, 2024

Cuộc sống gấp rút

Chúng ta đã vô thức tồn tại trong trạng thái gấp rút suốt một thời gian dài (gấp rút biết chữ, gấp rút vào lớp 1, gấp rút tốt nghiệp cấp 3, gấp rút thi vào đại học, gấp rút ra trường, gấp rút theo đuổi sự nghiệp, gấp rút ổn định cuộc sống, gấp rút có mọi đáp án cho cuộc đời…) và gần như luôn có cảm giác phải hướng về tương lai và nghĩ trước cho những điều chưa xảy ra, mà hiếm khi thực sự đặt sự tập trung vào hiện tại để biết ơn và phản ánh bản thân:

Mình đang theo đuổi thứ gì? 

Vì sao mình lại theo đuổi nó? 

Vì sao mình lại muốn nó đến như vậy?

Thời nay, những thứ từ từ đến và từ từ lớn lên ngày càng ít. Cái gì cũng tới càng lúc càng nhanh, nếu không nhanh sẽ bỏ lỡ hay sẽ trở thành kẻ thất bại. Đến những chú lợn con hay một khúm rau vườn nhà cũng phải được kích để lớn cấp tốc suốt bốn mùa, để không trở thành “kẻ chậm chân” trên những chuyến xe chở hàng ra chợ hay “thua cuộc” trên thị trường mua bán. 

Nhịp sống khiến con người ta lo âu, hối hả, mất phương hướng, thậm chí quên đi cuộc sống của bản thân. Vì sao chúng ta muốn mọi thứ phải thật nhanh? Có phải vì chúng ta cảm thấy tự ti, mặc cảm và bất an? Có phải vì chúng ta muốn mọi người nghĩ mình “đã làm được”, nếu không lòng tự tôn của chúng ta sẽ bị đe dọa? 

Tất cả những hành động ấy đều có thể xuất phát từ tư duy khan hiếm – là một loại cảm giác “không đủ” bao trùm lấy cậu, dù đó là về thời gian, của cải hay sự kết nối. Rằng tài nguyên và cơ hội trong cuộc sống là hạn hẹp và phải cạnh tranh khốc liệt mới có được thứ mình muốn. Rằng cậu nhất định phải có hoặc làm được điều gì đó vào “thời điểm này”, nếu không thì… nếu không thì chẳng là gì nữa. 

Trong khi, nếu chuyển đổi góc nhìn và biết rằng thế giới này thực ra có đủ tài nguyên, cơ hội và sự sáng tạo cho tất cả mọi người – tức tư duy thịnh vượng, cậu sẽ giải phóng bản thân khỏi nỗi bất an thường trực và sự tự nghi hoặc để bình tĩnh nhìn ra lý do hay động cơ đúng đắn và có ý nghĩa cho những lựa chọn của mình. 

Hơn nữa, đừng chạy đuổi với thời gian, vì chúng ta chắc chắn sẽ không bao giờ thắng. Hãy sống cùng nó, hiểu nó và tìm cách hợp lý và hiệu quả để khiến nó phục vụ cho mình, theo cách của mình. 

Khi hiểu được những điều trên, cậu sẽ nhận ra nếu cậu không làm được việc này trong độ tuổi 20, cậu có thể làm nó trong độ tuổi 30, 40, 50 hay thậm chí là sau đó nữa. Chỉ cần chủ động tận tâm và từ tốn chăm sóc động cơ đó của mình, dù là “sớm” hay “muộn” cậu cũng sẽ đến được nơi mà cậu cần đến. 

Nhưng, chúng ta không đến đây để lo âu và chạy tốc lực về tương lai, vì tương lai chỉ là ảo ảnh được tạo ra từ cái tôi của con người nhằm đáp ứng nhu cầu kiểm soát. Chúng ta đến đây để khiêu vũ trên sân khấu cuộc sống, từng nhịp từng nhịp ngay tại đây, vào lúc này. Và trong quá trình khiêu vũ, cậu cũng sẽ chỉ tập trung lắng nghe giai điệu và cảm nhận những bước nhảy, đồng thời tìm ra và phát huy phong cách riêng của bản thân, mà không hoang mang, lo sợ hay có cảm giác ganh đua, không phải cố để chạm tới chỗ này trong căn phòng rồi dịch chuyển sang chỗ khác. 

Chúng ta thường sợ mình sẽ lỡ nhịp của cuộc sống, mà quên mất rằng nhịp của cuộc sống không quan trọng bằng nhịp của bản thân. 

Hy vọng cậu có thể tìm thấy cho mình bản nhạc và vũ điệu khiến thời gian như không còn tồn tại. 

TnBS FC (Nguồn: Internet)