Picasso học rất kém ở trường. Cậu liều lĩnh và không nghe những điều các giáo viên giảng. Cậu không chấp nhận những sự phê bình của mọi người. Ngay từ bé cậu đã chỉ tin ở chính mình. Nhưng người ta sớm nhận thấy rằng cậu bé đúng là một nghệ sĩ và sẽ xứng đáng với một sự đào tạo tốt nhất mà cậu được thụ hưởng. Ngay cả những tác phẩm đầu tay của cậu cũng không giống như trò chơi của một đứa trẻ.
Chẳng thể nghi ngờ những điều mà cậu sẽ làm được trong cuộc đời. Nếu có ai đã là họa sĩ ngay từ lúc mới sinh, thì người đó là Picasso. Cậu đã được giải thưởng với bức "Khoa học và lòng từ thiện" cho sáng tác quan trọng đầu tay, khi cậu nới 15 tuổi. Cậu học vẽ ở một vài thành phố Tây Ban Nha. Nhưng chẳng có ai dạy cậu điều cậu muốn biết. 18 tuổi, cậu đến Paris.
Paris hồi ấy là trung tâm của thế giới các nghệ sĩ. Hầu hết họa sĩ sớm muộn rồi cũng đến đây để học tập, xem tranh và kết bạn với những họa sĩ khác. Mọi điều mới mẻ và thú vị trong thế giới hội họa dường như đều diễn ra ở đây. Khi Picasso 23 tuổi, ông trở lại đây để sống và đã sống ở Pháp cho đến cuối đời.
Lúc ấy ông đã là một họa sĩ có tài. Ông vẽ cảnh đời sống thành phố - những người trên đường phố và trong tiệm ăn, ở trường đua ngựa, trường đấu bò tót và rạp xiếc. Những nhân vật đó được mô tả với màu sắc rực rỡ, trông thật đáng yêu.
Nhưng đối với một họa sĩ vô danh, cuộc sống thật không dễ dàng. Bắt đầucuộc đấu tranh để chỉ ra một sự lựa chọn chủ đề mới. Trong vài năm, ông vẽ người trong các khu phố nghèo. Ông vẽ đàn ông và đàn bà, những người gầy gò, đói khát, mệt mỏi, bệnh tật, đui mù. Màu sắc trong tranh ông trở nên tối hơn. Hầu hết những bức tranh được phủ màu xanh và chỉ ra rất rõ ràng điều mà nghệ sĩ nhìn và cảm nhậ. Những bức tranh của "Thời kỳ xanh" trông đầy thất vọng và đáng thương.
Pablo Picasso, 1901–1902, Femme aux Bras Croisés (Woman with Folded Arms)
(còn nữa)
No comments:
Post a Comment