Wednesday, March 4, 2015

Đại tá Trần Minh Vân và những người lính ở thành cổ

Đại tá Trần Minh Vân, cựu Trung đoàn trưởng E48F320B "Tử thủ Cổ thành", vừa vĩnh biệt chúng ta. Anh luôn là thần tượng của tôi, là chỗ dựa tinh thần cho toàn thể chiến sỹ Đoàn "Quang sơn/Thạch hãn" trong mưa bom bão đạn Quảng trị. Được chiến đấu dưới sự chỉ huy của anh là 1 vinh dự đối với chúng tôi... Xin vĩnh biệt... (Vinh Nguyen/FB)


 Trích đoạn bài báo về anh:
...Ngày 26/6/1972, Thiếu tá Trần Minh Vân, Trung đoàn phó Trung đoàn 48, Sư đoàn 320 B nhận nhiệm vụ trực tiếp chỉ huy chốt giữ Thành Cổ Quảng Trị. Hầm chỉ huy của anh nằm sâu dưới chân móng của dinh Tỉnh trưởng ngụy. Thế nhưng địch lại ngờ bộ phận chỉ huy của ta đóng ở Tích Tường, La Vang, ở Nhan Biều… nên chúng đã tập trung đánh phá vào đó. Bám trụ cùng Thành Cổ, anh đã chỉ huy 10 tiểu đoàn, gồm 3 tiểu đoàn của Trung đoàn 48, Sư đoàn 320 B; 2 tiểu đoàn địa phương K3, K8 của Tỉnh đội Quảng Trị; Tiểu đoàn 9, Trung đoàn 64, Sư đoàn 320 B; Tiểu đoàn 5, Trung đoàn 165, Sư đoàn 312; Tiểu đoàn 5, Trung đoàn 188, Sư đoàn 308; Tiểu đoàn 5 và 6 của Trung đoàn 95, Sư đoàn 325. Ngoài chỉ huy qua điện đàm ở dưới hầm, có nhiều lúc anh đã rời hầm, xuống công sự để trực tiếp chỉ huy chiến đấu. Trong số các trận đánh của 81 ngày đêm kiên cường bảo vệ Thành Cổ, anh Vân nhắc nhiều về 3 trận đánh công hiệu: “Có 3 trận đáng chú ý. Trận ngày 14/7, khoảng 1 trung đội địch từ góc Trí Bưu kéo lên, định cắm cờ, bị ta phát hiện, đánh trả, chúng bỏ chạy. Sau đó, ngày 26/7, chúng tổ chức cắm cờ ở Trâm Lý, ta dùng pháo mặt trận bắn dập, đập tan mưu đồ tạo “chiến thắng giả” để tuyên truyền của địch. Trận ngày 5/8, địch đổ quân dù từ trực thăng xuống bãi tha ma, phía Nam chợ Sãi, gồm 2 tiểu đoàn. Ta dùng hỏa lực cối và pháo dập địch, không cho chúng triển khai lực lượng. Ta dồn địch vào bãi tha ma, tiêu diệt hơn 1 đại đội địch. Trận ngày 20/8, địch từ Trí Bưu gồm hơn 1 tiểu đoàn kéo lên đánh vào thành ở phía Đông. Ta huy động 3 tiểu đoàn đánh trả. 3 tiểu đoàn nhưng thực ra chỉ có hơn 200 tay súng, số còn lại là lực lượng ở lại để giữ chốt. Trận này ta diệt khoảng 80 tên địch, số còn lại phải tháo chạy”.
Lực lượng bộ đội chiến đấu trên chiến trường bảo vệ Thành Cổ ngoài số dạn dày kinh nghiệm trận mạc còn được bổ sung bằng nhiều tân binh vừa rời ghế nhà trường. Đối với lực lượng “mới toanh” này, nhiệm vụ của cán bộ là vừa làm gương cho họ noi theo, vừa tăng cường huấn luyện. Anh Vân kể: “Lính mới từ Hà Nội, Hải Phòng, Thái Bình… vào, mới rời cây bút sau 25 ngày là vào đến Thành Cổ, chưa biết gì. Do vậy phải huấn luyện lính mới ngay tại chiến trường luôn. Đào công sự là đào thật luôn. Bắn đạn thật là bắn địch luôn”. Ta đánh địch bằng chiến thuật riêng, lợi thế riêng. “Chốt giữ phải có nghệ thuật, chiến thuật, bố trí chi viện lẫn nhau - Anh Vân cho biết - Đào công sự, bố trí hầm phải chi viện nhau được. Cái sâu chi viện cái nông. Góc này chi viện góc kia. Không bố trí theo kiểu dàn hàng ngang, địch biết, nó dùng toàn bộ hỏa lực tiêu diệt ngay”. Phân tích về lợi thế của chiến tranh nhân dân mà địch không có được, anh Vân làm phép so sánh: “Trong chiến tranh, địch đổ xuống 1 đại đội, nếu ta tiêu diệt được 10 tên thì đại đội đó coi như xóa sổ, vì 1 tên chết thì phải có 3 - 4 tên đưa đi. Ta có lợi thế hơn. Việc tiếp tế lương thực, thực phẩm, việc vận chuyển thương binh là do lực lượng du kích địa phương đảm trách. Bà con nhân dân vùng hậu cứ đã chi viện đắc lực cho bộ đội”.
Chuyện về anh Vân, trên chiến trường Thành Cổ gian khổ và ác liệt là thế, vẫn có những tình tiết hy hữu mà có lẽ chỉ có người anh hùng mới gặp và càng cho thấy sự hy sinh hết mực của người chỉ huy. Do mến phục anh nên có một người nữ tiếp tế lương thực đã âm thầm yêu anh. Anh Vân bộc bạch: “Trong công việc tiếp tế cho mình, cô chú ý từng li, từng tý. Cô yêu mình tha thiết, nhưng mình không dám yêu. Sau này gặp lại, cô có ý trách mình, mình nói cô thông cảm do hoàn cảnh chiến tranh, phải lo đánh giặc”.
Những chiến công của các anh và Trung đoàn 48 trên chiến trường bảo vệ Thành Cổ đã được Nhà nước ghi nhận, đánh giá cao. Anh Vũ Trung Thướng, anh Trần Minh Vân đã được Nhà nước phong tặng danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, Trung đoàn 48 được tuyên dương Anh hùng, được tặng 16 chữ vàng: “Tấn công dũng mãnh, phòng ngự kiên cường, đánh thắng giòn giã, lập công xuất sắc”, được mang tên gọi Trung đoàn Thạch Hãn, tên của “dòng sông hoa lửa”.
Có một sự gặp gỡ tình cờ mà đầy thú vị, ngày 1/4/2012, trong lúc đến dâng hương viếng Đài tưởng niệm tại Thành Cổ Quảng Trị, các anh hùng Vũ Trung Thướng, Trần Minh Vân và cựu chiến binh Việt Nam đã gặp một số cựu chiến binh Mỹ ở đây. Trong số cựu chiến binh Mỹ này, có những người từng là cố vấn cho Sư đoàn dù 3 của ngụy, cố vấn công binh, không quân, hạm đội… Sau những cái bắt tay làm quen, đương khi cuộc trò chuyện diễn ra cởi mở, một cựu chiến binh Mỹ thừa nhận: “Hồi đó, lực lượng không quân, pháo binh, bộ binh của chúng tôi mạnh lắm, nhưng không hiểu sao chúng tôi không thể nào vượt qua được ngã ba Long Hưng”. Lúc đó có người chỉ vào anh Thướng, anh Vân cùng các cựu chiến binh Việt Nam và nói: “Thế thì các ông gặp đúng đối tượng rồi”. Các cựu chiến binh Mỹ đã chắp tay trong niềm ngưỡng mộ: “Vậy xin bái phục các ông”. Người Mỹ rút cuộc đã hiểu ra sức mạnh Việt Nam. Các cựu chiến binh Việt Nam và Mỹ xoay qua nói chuyện về khát vọng hòa bình, về khắc phục hậu quả chiến tranh, về trách nhiệm của cựu binh Mỹ trong việc góp phần kêu gọi, vận động giúp đỡ nhằm xoa dịu nỗi đau của những nạn nhân chất độc da cam. Các cựu chiến binh Mỹ đã bày tỏ sự tán đồng, chia sẻ với việc làm nhân đạo này, vì như chính họ thổ lộ, họ cũng có những người đang chịu đựng nỗi đau bệnh tật vì ảnh hưởng chất độc da cam. Vậy là dưới chân Đài tưởng niệm Thành Cổ thiêng liêng, những anh hùng Thành Cổ, những cựu chiến binh Thành Cổ không chỉ giúp người Mỹ hiểu ra sức mạnh Việt Nam mà còn gửi tới người Mỹ một thông điệp, rằng đấy chính là sức mạnh của hòa bình, tự do, hợp tác và hội nhập.
Nguyễn Hoàn.

No comments:

Post a Comment