Không hiểu sao, trong mơ lại thấy mình đang ngâm bài "Ly rượu thọ" của Tố Hữu trước một căn nhà. Mở cửa bước vào thì gặp Tố Hữu rất trẻ, áo sơ mi trắng, nhỏ nhắn thư sinh. Thực ra mình cũng không ưa ông này, và gặp đúng một lần khi ông đã già.
Trong mơ ngâm đúng đến đoạn này thì tắc, quên khuấy đi mất
"Rừng phương xa loáng bạc nắng lung lay
Hoa đào bay, trước cửa, hoa đào bay
Trong hoa tuyết trắng ngần rơi lả tả..."
Tỉnh dậy chợt nghĩ không biết hình ảnh này có đúng không. Khi hoa đào nở rồi rụng bay, còn có thể có tuyết không nhỉ. Không nhớ nữa, tất cả đã tan vào quên lãng
Nguyễn Ái Việt (Debrecen,VIDI72)
Đúng là giấc mơ của Việt :) Mình cũng không ưa lão này, nhưng mà mấy câu này của lão thật ah?
ReplyDeleteNguyen Ai Viet: Có người bảo là thơ của Phạm Huy Thông. Nhưng có người bảo không phải. Mình cho rằng có lẽ không phải giọng Phạm Huy Thông. Cụ Thông hơi thơ hùng tráng hơn, nhưng ít dùng hình ảnh tươi sáng.
DeleteCó thể từ 1 cảm hứng nào đó, ảnh hưởng từ 1 phong thái của 1 ai đó làm cho cảm xúc phong phú hơn, không phải "chôm". Rõ là không phải chất của TH. Rất đẹp và đầy cảm xúc.
DeleteNguyen Ai Viet: Caobinh Nguyen, TH chắc không chôm bài vì ông có chí trở thành thi hào dân tộc. Tuy nhiên, các thi hào thi bá của ta đều giỏi về chôm thơ nước ngoài và diễn ca.
DeleteVan Pham: Hình ảnh thơ đẹp quá! Anh Việt thật rất đặc biệt. Ông Tố Hữu cũng người có khí chất đấy, chỉ vì bị thời cuộc cuốn đi nên đâm méo mó
ReplyDeleteNguyen Ai Viet: Trong bài có câu này hay
Delete"Đào xuân thắm dâng hương ngoài cửa sổ
Bạc xuân trong rắc trắng mái hành lang".
Nguyen Ai Viet: Thực ra TH mình thích đúng 3 bài, đứng đầu là Ly Rượu Thọ. Thời xưa mình hay ngâm bài này. Mẹ mình thích lắm, nói mình sẽ nghe theo mẹ như Mã. Có điều mình gấu hơn Mã, chẳng biết làm sao
ReplyDeleteNguyen Binhduong: Mình yêu thơ TH, dù bg hay có người nói xấu ông ấy và bình sai lệch đi ý thơ của ông ấy. Có lẽ TY mà mình có đc cũng đc dệt nên từ những vần thơ của TH...Mình ko muốn nghĩ xấu về người khác. Hãy sống cho tốt trước đã
ReplyDeleteBản chất của TH hiền lành. Ông ấy bị ép quá nên méo thôi. Đến Chế Lan Viên mà còn không thể ngửi thơ của mình nữa là... Nghệ sĩ thật sự người ta khổ bằng trăm lần mình ấy chứ, nhiều người còn muốn chết nữa...
DeleteNguyen Ai Viet: Caobinh Nguyen, TH không hiền lành tý nào. Ông là người Huế nên khá "xóc óc".
DeleteNguyen Ai Viet: Nguyen Binhduong, Bạn dệt TY từ bài nào của TH cho tôi biết được không :)
DeleteThế ah. Mình cứ nghĩ lão ấy hiền mới chết chứ. Vậy là mình hiền?
DeleteNguyen Ai Viet: Caobinh Nguyen, Hồi làm Bí thư TW rồi PTT hiền làm sao được.
DeleteNguyễn Du Long: Nếu ở TQ thì có thể khác (về thời tiết)
ReplyDeleteEm chợt nhớ câu
Du dương sáo ngọc hạc lầu
Giang thành mai rụng vào đầu tháng năm
Trở lại với TH, có lẽ ở miền Tây Bắc núi rừng nên thời tiết khác với đồng bằng, nhất là ở thế kỷ trc chưa có biến đổi khí hậu nhiều nên thời tiết lạnh hơn bây giờ chăng?
Nguyen Ai Viet: Bài Ly Rượu Thọ viết về Mã Chiếm Sơn là quân phiệt ở vùng Đông Bắc Trung Quốc (Mãn Châu). Nhưng không phải vấn đề mùa đông dài đến đâu. Chỉ thắc mắc cái là tuyến mà rơi thì hoa gặp lạnh sẽ cóng đi làm sao nở mà rơi cùng với tuyết được. Hơi ngờ hình ảnh này là cụ TH tưởng tượng.
DeleteVu Nga Quynh: Anh Aiviet Nguyen: mùa xuân ở xứ lạnh, hoa (họ) đào nở, cánh bay trong gió hệt như tuyết rơi mà anh. Trong thơ thì chuyện liên tưởng là bt, mà h/a những cánh hoa đào bay trên nền tuyết trắng quả là đẹp :)
DeleteNguyen Ai Viet: Nhiều người cho rằng bài Từ Ấy hay, nhưng nghe nói bài này một nhà thơ Pháp viết với các ý y chang. Quả tình các ý bài này cũng khá Tây. Nhiều bài thơ của các lãnh tụ Thơ Mới như XH, HC,... nghe nói bản chất đều là dịch thơ Tây, nhưng không ghi tên tác giả. Phong cách này bắt đầu từ tiên sinh Tiên Điền chứ không phải lỗi của TH,XD, HC,... Riêng tôi thích thêm bài Bầm ơi và Em ơi Ba Lan. Chắc chắn là ý gốc.
ReplyDeleteVậy là Từ Ấy pha dịch/sáng tác theo yêu cầu của cách mạng rồi.
DeleteNguyen Ai Viet: Caobinh Nguyen, Chắc các cụ tập dịch để học làm Thơ, sau thấy du dương đề tên tác giả luôn.
DeleteThanh Nguyen Huu: Thơ không phải đời, Aiviet Nguyen ơi. Hoa là thực mà tuyết có thể trong lòng; công nghệ bệnh rồi :)
ReplyDeleteĐào Trương Bích: Mình giống bạn thơ Tố Hữu chỉ thích 2 bài này có lẽ do rung động thực sự của tác giả đã làm mình xúc động và yêu bài thơ chăng !!
ReplyDeleteNguyễn Thành Nam: Em thích bài Ta đi tới, rừng cọ đồi chè, đồng xanh ngào ngạt. Nắng chói sông Lô , hò ô tiếng hát...
ReplyDeleteNguyen Ai Viet: Bài này câu cú hình ảnh hoành tráng nhưng thơ tuyên truyền giá trị thi ca 0
DeleteKim Thanh Nguyen: Hồi xưa ấy có lúc nào cũng cảm nhận được như đoạn thơ sau không hả Aiviet Nguyen ...Hi hi : Chào xuân đẹp! Có gì vui đấy
ReplyDeleteHỡi em yêu? Mà má em đỏ dậy
Như buổi đầu hò hẹn, say mê
Anh nắm tay em, sôi nổi, vụng về
Mà nói vậy: "Trái tim anh đó
Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ:
Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều
Phần cho thơ, và phần để em yêu..."
Em xấu hổ: "Thế cũng nhiều anh nhỉ!"
Rồi hai đứa hôn nhau, hai người đồng chí
Dắt nhau đi, cho đến sáng mai nay
Anh đón em về, xuân cũng đến trong tay!
Nguyen Ai Viet: Không nhớ có cô nào má đỏ dậy nhỉ
DeleteKim Thanh Nguyen: Bây giờ già rồi, lúc nhớ lúc quên...
DeleteNguyen Ai Viet: Đa số cho rằng Xuân Diệu-Huy Cận là nhất, Chế Lan Viên là nhì Thế Lữ là ba, đều ảnh hưởng cụ Hoài Thanh thi nhân Việt Nam chưa chắc đúng. Sau này cách mạng lại cho cụ Hồ số 1, Sóng Hồng thứ 2, TH thứ ba (hàm ý TH số 1) cũng không đúng. Thực ra, thứ tự ba người đứng đầu như sau Hàn Mạc Tử, Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng.
ReplyDelete