Friday, April 3, 2015

Yêu...

Hôm nay, tôi mơ một giấc mơ. Mơ tôi được yêu. Được yêu bởi chính người tôi yêu. Điều đó khiến tôi cảm giác hạnh phúc vô cùng. Chỉ muốn sống mãi trong giấc mơ đó. Muốn được mãi chìm đắm trong thứ tình yêu đó. Chìm đắm trong ánh mắt người đó dành cho tôi. Cái cảm giác người đó xuất hiện ở bất kỳ đâu khi tôi đến sao mà lại hạnh phúc đến vậy. Cảm giác có thể chạm nhẹ vào người mình yêu. Cái cảm giác chỉ cần nhìn thấy người đó thì đã cảm thấy thực sự không có gì còn có thể làm mình hạnh phúc hơn nữa. Tình yêu đó lớn lao vậy sao? 

Trở về thực tại. Trở về nơi tôi đang thực sự sống. Tôi cảm thấy trân trọng cuộc đời này hơn. Dù tôi có được tình yêu của người đó hay không cũng không quan trọng. Quan trọng là bên tôi luôn có những người thực sự yêu thương tôi như bố mẹ tôi, gia đình yêu dấu của tôi, những người bạn của tôi, và thậm chí là những người tôi không hề quen biết... Cái suy nghĩ được sống trong tình yêu thương không nhất thiết phải là của người mình yêu mà chỉ cần từ những người luôn luôn bên mình nó cũng làm mình hạnh phúc vô cùng rồi. Không bao giờ gạt mình ra khỏi cuộc sống của mình. Nâng mình lên khi mình gục ngã. Và nhất là không bao giờ coi mình là người xa lạ. Luôn luôn trả lời những tin nhắn của mình nhanh nhất. Gọi lại ngay khi không thấy mình nhắn tin trả lời.

Những giằng xé trong mình. Liệu người mà mình yêu kia có làm được những điều như vậy không? Có yêu mình hơn tất cả như mình mất công làm như thế không? Tất cả là ở mình. Nếu mình có những suy nghĩ tích cực thì mình sẽ luôn sống trong hạnh phúc mặc dù không nhận được tình yêu từ người mà mình yêu thậm chí còn nghĩ là mình yêu tha thiết.  Đối với mình bây giờ mà nói chỉ cần ai đó thực sự quan tâm mình chỉ từ một ánh mắt thôi cũng khiến mình cảm kích vô cùng. Có thể chỉ là con bạn lang thang theo mình đi dạo loanh quanh mà không cần biết đi để làm gì, đi đến đâu. Cùng mình ăn những món mình thích. Thoải mái nói về những gì mình thích. Nghe những điều điên rồ từ mình. Thậm chí là những lời than vãn sến sẩm nhất. Ừ mình chỉ cần như vậy thôi.
Chỉ cần một người trên thế giới này còn có thể thấu hiểu được mình vậy là quá đủ rồi.  Tình yêu mà mình mộng tưởng đẹp thật. Nếu là một nhà văn chắc mình sẽ biến nó thành cuốn tiểu thuyết tình yêu bán chạy nhất thế giới mất. Vậy thì liệu người đó có yêu mình không? Ngốc nhỉ?"
Mem giấu tên (MN12CS)

No comments:

Post a Comment