Sunday, August 12, 2018

Great people of our time: PABLO PICASSO (tiếp theo và hết)

Picasso đã không phải mất thì giờ chờ đợi thành công. Khi ông bán những bức tranh của mình và được thừa nhận là một họa sĩ, tranh của ông có cái nhìn ấm áp hơn. Đồng thời, ông bắt đầu vẽ tranh với quan niệm ngày càng tự do và độc lập hơn. Ông bắt đầu nhìn con người và không gian trong những giới hạn đơn giản về hình khối. Không bao lâu sau, ông thử vẽ những bức tranh "Đúng như thực".

Những hiệu quả thoạt tiên có vẻ kỳ lạ và siêu thực. Những bức tranh trông khó hiểu. Ông vẽ những đầu người, những cảnh thiên nhiên hoặc những vật thể, tất cả những cái đó trong cùng cách: như thể hình khối của vật thể mới là điều quan trọng về vật thể ấy. Cách vẽ này đã ảnh hượng rộng đến nhiều họa sĩ khác, được biết dưới cái tên "Cubism"[1] - cái bóng của khối lập phương.

Three Musicians, 1921


Picasso hay tấn công vào những cái mới, đôi khi dữ dội, đầy cá tính. Những bức tranh giống như những cơn ác mộng của chúng ta. Trong thế kỷ này (thế kỷ 20) máy quay phim đã làm cho những bức tranh của các họa sĩ trở thành vô ích để diễn đạt thật chính xác điều mà người ta nhìn thấy. Máy quay phim có thể phản ánh chính xác hơn cuộc sống thực. Điều mà hội họa vĩ đại đem đến cho chúng ta chính là cách tiếp cận cuộc sống qua cách nhìn của một người nào đó, và mỗi người có một cách nhìn khác nhau.

Một số bức tranh của Picasso có màu sắc giàu có, mềm mại và đẹp. Những bức khác thì méo mó, kinh dị và kỳ lạ với hình dạng, đường nét tăm tối. Nhưng những bức tranh như vậy cho phép ta thỏa sức tưởng tượng mọi điều cho bản thân. Chúng có thể làm cho cái nhìn của chúng ta về thế giới sắc sảo hơn. Vì chúng đem lại sức mạnh cho chúng ta để nói với chính ta "Anh ta thấy được điều gì khiến anh ta vẽ như thế ?". Và lúc ấy ta bắt đầu để ý đến bề mặt của vật thể mà ta gặp.

Picasso vẽ hàng ngàn bức tranh với nhiều phong cách khác nhau. Có lúc ông vẽ đối tượng như là cái mà nó có. Đôi khi có vẻ như ông đã bẻ gãy chúng ra rồi "xâu" những mẩu rời thành một hình thể nào đó. Ông đòi cái quyền được chứng tỏ với chúng ta điều mà cái đầu nghĩ suy cũng như điều mà con mắt nhìn thấy. Tự bản thân ông lúc nào cũng tò mò về cái thế giới mà ông từng sống y như lúc ông còn trẻ.

Những con chim, những không gian và những vật thể quen thuộc có một vai trò trong tranh Picasso. Nhưng hầu như, nếu có ai nghĩ về ông, nhìn về cái phong cách mà ông đã vẽ khuôn mặt và hình dáng con người mới thấy đẹp và kỳ lạ. Gertrude Stein viết: "Cái đầu, khuôn mặt, thân thể con người, đó là tất cả những gì hiện hữu đối với Picasso - Linh hồn của mọi người. Nhưng làm cho ông quan tâm. Sự thực của cuộc sống nằm trong cái đầu, khuôn mặt, và thân thể con người".

Nếu bạn thích xem tranh, hãy thử tìm vài cuốn vựng tập về Picasso - cũng như cả các họa sĩ khác, bạn sẽ thấy điều mà họ muốn nói với bạn.

[1]: Cubism hay còn gọi là 'lập thể'

No comments:

Post a Comment