Saturday, August 15, 2015

Chuyện đầu cua tai nheo: Câu chuyện thứ tư

Vì chuyện này mang tính riêng tư nên tôi sẽ gọi người kể chuyện là Người thứ nhất, còn người trò chuyện là Người thứ 2.

Người thứ nhất:

- Dạo ở Hung, tận đến 1992 tớ mới sống với 1 cô (Nghĩa biết cô ấy đấy, dạy tiếng Hung cho lớp Nghĩa ở Thanh Xuân ấy). Rất thương cô ấy. Ngay từ đầu, mềnh viết thư về kể cho bà xã. Bà xã viết thư sang, bảo 'Đọc thư anh, em khóc suốt đêm, bởi không thể ngờ được có người phụ nữ khổ đến thế'. Bà ấy viết rằng 'Anh hãy làm những gì anh cho là đúng!'.
He he, biết bà xã từ khi còn học phổ thông, lấy nhau đến đó cũng đã 11-12 năm, song mềnh thực sự kính trọng sư tử nhà mềnh vì điều ấy.

Người thứ 2:

-
Lớp em là thầy Chiến, thầy Long và cô Zs dạy mà, chả nhẻ anh lại sống với cô Zs ?
  
Quả thật có người vợ hiểu, chung sức và biết tha thứ vẫn là điềui tuyệt vời nhất :-)

Người thứ nhất:

-
Igen. Hồi đầu cũng hỏi ý kiến của Trần Sơn (2 thằng thân nhau lắm). Y nghe xong, bảo 'Tôi sẽ cầm cái que, chìa cho người ta để leo lên khỏi vũng lầy, song nếu khó quá, có nguy cơ kéo cả tôi xuống đó là tôi buông cái que ấy ra đấy!' :D

Tớ đã làm được 1
việc có thể coi là rất tốt trong đời. Năm 2010 sang lại Hung, gặp nhau, cô ấy chỉ khóc (ra bến metro Árpád híd đón, trông thấy anh là òa lên khóc), bảo 'Mấy mẹ con em thật không biết làm thế nào để đền đáp được ân nghĩa xưa!'. Giờ thì mọi sự cũng đã rất ổn rồi. Cô ấy đã đứng rất vững.


Người thứ 2:

-
Quả thật không ngờ, trái đất tròn thật và cuộc đời có những người làm những điều mà đa phần chỉ có trong sách vở. Thật đáng tiếc là anh em mình cùng biết nhiều người như thế mà hồi ở Hung, sau này ở VN lại không có cơ hội gặp nhau :)

Người thứ nhất:

- Lúc ấy tớ chỉ nghĩ đơn giản thế này 'Để giúp, cứu một người ta cần dốc hết lòng mình, không cần/được nề hà gì cả, miễn là lòng mình trong sạch, không làm điều bậy bạ, trái lương tâm là được'. Anh cũng rất tin bà xã là 1 người cực kỳ hiểu biết và nhân hậu. Vợ mình mà còn không tin được, biết tin ai nữa?

Người thứ 2:

Szótlan

Szerelmed varázslatos, ez az, ahogy érzek,

De nem találom a szavakat, hogy megmagyarázzam.
Eltűnt a vágy kifejezésének kegyelme...
De ezernyi módja van annak,
Hogy megmagyarázzam, hogy elmondjam neked, hogy érzek.

De szótlan vagyok, szótlan.
Ez az az érzés, amit kiváltasz belőlem.
Bár veled vagyok, mégis messze járok,
És semmi sem valóságos.
Mikor veled vagyok, elveszítem a szavakat,
Nem tudom, mit mondjak.
Fejem forog, mint egy körhinta,
... így csendben imádkozom.

Tehetetlen és reménytelen vagyok,
Ez az, ahogy érzek.
Semmi sem valóságos, de minden lehetséges,
Ha Isten mellettem áll.

Mikor veled vagyok, akkor a fényben fürdök,
Hol nem találhatnak rám.
Olyan ez, mintha egy olyan
Helyen állnék, mit Megszentelt Földnek hívnak.

Szótlan, szótlan...
Ez az az érzés, mit kiváltasz belőlem.
Bár veled vagyok, mégis messze járok,
És semmi sem valóságos.
Bárhová elmennék és bármit megtennék,
Csak hogy megérinthessem arcodat.
Nincs olyan magas hegy, melyet ne másznék meg,
De megalázkodom kegyelmedben.

Szótlan, szótlan...
Ez az az érzés, amit kiváltasz belőlem.
Bár veled vagyok,
Elveszítem a szavakat,
És semmi sem valóságos.

Szótlan, szótlan...
Ez az az érzés, amit kiváltasz belőlem.
Bár veled vagyok,
Mégis messze járok,
És semmi sem valóságos.

Szótlan, szótlan...
Ez az az érzés, amit kiváltasz belőlem.
Bár veled vagyok,
Elveszítem a szavakat,
És semmi sem valóságos.
Szótlan...

Szerelmed varázslatos, ez az, ahogy érzek,
De jelenlétedben nem találom a szavakat,
A szavakat mint... mint például: "Szeretlek."

Người thứ nhất:

Ố, chú thuộc đâu ra bài hay thế hở?

Người thứ 2:

Bản dịch tiếng Hung của Speechless - Michael Jackson. Anh cũng không ngờ phải không :)

Người thứ nhất:

Cái này hay này:
Szerelmed varázslatos, ez az, ahogy érzek,
De jelenlétedben nem találom a szavakat,

A szavakat mint... mint például: "Szeretlek."

Không ngờ.

Người thứ 2:

Thế mà bị chê xướng ca vô loài :)

Người thứ nhất:

Anh vẫn không thích MJ. Chỉ là lời này hay thôi. Người và lời, nhiều khi rất khác nhau.
  Ca xỉ VN cũng có đầy như thế.

Người thứ 2:

Anh kể chuyện làm em nghĩ đến bài này ngay :)

Người thứ nhất:

 Anh biết Zs. từ lâu, nhưng mãi tới 1992 mới để ý, chỉ là 1 lần cùng anh Tiến béo ra nhà Zs chơi, thấy ngay cô ấy rất buồn. Sau này anh biết đó là lúc cô ấy đang nung nấu ý định tự sát.

Anh mới để ý tìm hiểu, dần dà thương vô cùng.

Cô gái Bắc Ninh ở Budapest

Cô gái Bắc Ninh ở Budapest

Em tìm gì, những ngày còn giá rét
Tận Hajduszoboszló?

Cô gái Bắc Ninh ở Budapest
Dáng gày gò mà lửa lòng tha thiết
Em là ai, để tim anh da diết
Nỗi nhớ mong

Chợ có vui không, người có đông không
Nỗi khổ đau xứ người
Ơi nụ cười
mà lòng đau như thắt
Tít trời xa kia, ai đó biết đâu
Có chăng chỉ lũ trẻ ngóng trông

Trong lòng anh như có mùa đông
Dẫu hè đang về, hoa sắp hồng Budapest
Nhớ em, thương em, thương em da diết
Biết ngày mai, ngày mai có đến với em không

Anh để trên bàn của cô ấy bài thơ ấy. Lúc cô ấy từ chợ xa về, đọc. Từ đằng sau nhìn, anh chỉ thấy đôi vai gầy của cô ấy run bần bật, khóc nấc không thành tiếng.

Người thứ 2:


- Szótlan vagyok én is :)
Hiện thực phê phán nhỉ!

1 comment: