Ngày xưa đi học mình không hiểu thế nào là tính Đảng. Tính giai cấp, tính chiến đấu, tính nọ tính kia thì dễ hiểu. Cũng nghe rất nhiều nhân chém gió, nhưng vẫn không hiểu. Cũng có cảm tưởng là người chém cũng không thật hiểu và không thật lòng. Nhưng tuần vừa rồi nghe đoạn văn sau đây nghe nói là của một bí thơ, tiếp thu liền và hiểu sâu sắc:
"Chính kuyềng phẻ ném cho thẹc choọc. Vì chính kuyềng mới có kuyềng mới có kói mà chia choóc, cho eng em mình có kói eng. Lèm eng thì thỏi mói, phỏi thoóng. Nhưng thèng nèo chẹm tói chính kuềng lò to béng. Béng thẻng vô mẹc."
Mình thử nói lại bằng các tiếng địa phương thấy quả không có tiếng nào chân thành và kiên quyết như tiếng Quảng. Hốt nhiên đại ngộ. Đề nghị các đ/c chí nhất là cấp ủy và cán bộ nguồn phải quán triệt 8 chữ vàng: Ném cho thẹc choọc- Béng thẻng vô mẹc.
Nguyễn Ái Việt (Debrecen,VIDI72)
Van Pham: Chính quyền phải nắm cho thật chặt...?
ReplyDeleteVan Pham: Bắn thẳng vô mặt? Chả lẽ thế sao? Chắc em dịch sai?
ReplyDeleteNguyen Ai Viet: Nhà ngoại giao dịch sai sao được
DeleteDo Xuan Phuong: "Còn Đảng còn mình" hả anh? Tội nghiệp nhỉ!
ReplyDeleteDịch đại nha: "Chính quyền phải nắm cho thiệt chặt. Vì chính quyền mới có quyền mới có cái mà chia chác, cho anh em mình có cái ăn. Làm ăn thì thoải mái, phải thoáng. Nhưng thằng nào chạm tới chính quyền là tao bắn. Bắn thẳng vô mặt." Vậy thì bà con mới quán triệt được smile emoticon (AV phiên âm chính xác thật)
ReplyDeleteNguyen Ai Viet:Lói tiếng Hà lội mất cả tính Đảng.
DeleteTrinh Quoc Khanh: Bài tập hay cho speech recognition , anh Aiviet Nguyen nhỉ . Làm được thì anh có thưởng gì không ?
ReplyDeleteVan Pham: Chỉ có 3 tội gọi là lớn là: giết người, ma tuý và âm mưu lật đổ CQ. Còn lại các tội khác thì nói chung là không vấn đề, tiền là xong hết.
ReplyDeleteNguyễn Minh Tuấn: Nỏ hiểu chi mô
ReplyDeleteDo Xuan Phuong: Hà Nội lưu hành cuốn "Thăng trầm quyền lực" - NXB Chính trị Quốc gia - 1992 (bản dịch từ "Power Shift" của Alvin Toffler) nên cắt nghĩa tính Đảng khá dễ hiểu. Đơn giản Đảng là khẩu súng bảo vệ độc lập chống ngoại xâm, nhưng trên cái nền độc lập đó thì kinh tế (tiền) và dân trí (tri thức) nảy sinh. Anh bí thơ xử Quảng về Hà Nội, may mắn thì được bố trí chân bảo vệ siêu thị. chứ ngo ngoe súng với chả ống thì nhập trại mát. :D
ReplyDelete