Saturday, August 29, 2020

Nghĩ quẩn ...nghĩ quanh về thế giới trong 1 hạt cát

Thế giới thực tại đang trải qua những cơn khủng hoảng do ý chí của con người ko chế ngự được sự ích kỷ, điều sinh ra mọi tội lỗi, hủy hoại những điều tốt đẹp, kể cả những gì là thiêng liêng.

Tại sao "life isn't fair", đó là quy luật của vũ trụ hay điều này sinh ra từ con người?

Chúng ta sẽ sống trong cái thế giới bất công này, sẽ luôn phải "get used to it!" hay sẽ phải làm cho nó trở nên đơn giản hơn và đáng sống hơn?

Nếu yêu ai, với ta, người ấy là cả thế giới...

Cái thế giới ấy, chỉ là quan niệm, nhưng quả tình là thế, ko sai. Bởi chỉ khi ấy, ta mới công bằng với tất cả, sống 1 cách nhân từ và bác ái để cảm nhận bằng tình yêu. Bởi chỉ có tình yêu mới làm được điều kỳ diệu.

Ko có tình yêu con người và thiên nhiên, sẽ ko thể nhận ra: thế giới này cần được con người nhận ra từ chính mình. Rằng, dù tiến hóa đến đâu thì vẫn phải giữ được cái bản chất của 1 thực thể trong vũ trụ, đều mang thuộc tính tự nhiên, ko có sự khác biệt lớn hay nhỏ trong giá trị của con người, vì thế ko có khái niệm vĩ đại hay thấp hèn.

Nếu con người nhận ra: cần trở nên nhân từ/bác ái để ko sống 1 cách nhỏ mọn và ích kỷ, thế giới sẽ đổi thay. Tất cả sẽ trở nên hòa hợp, thuận theo lẽ đời. Con người sẽ như muôn loài, phát triển hài hòa với quy luật của tự nhiên. Khi đó, họ có thể sống vô cùng đơn giản, nhưng ko nghèo nàn. Mỗi người là 1 cá thể đặc sắc mà ko vô vị và chẳng có ai lớn, cũng chẳng có ai nhỏ, từ tổng thống hay tbt... đến người dân thường hay người phi thường.

Và sự khác biệt hơn cả là ngay cả người phi thường, cũng ko làm gì khác là tạo nên những giá trị khác thường, nhưng ko phản tự nhiên và phản nhân loại. Khác với những kẻ chỉ muốn vượt trội/trỗi dậy dù phải hủy diệt con người và cuộc sống, bằng mọi giá để trở thành kẻ bá chủ, thống trị tất cả trong cái trật tự xh được thiết lập để tôn trọng đồng tiền hiện nay bằng danh xưng vĩ đại.

Và điều cốt yếu, sức cảm hóa của mọi vấn đề nằm trong việc nhận thức được: đó là vũ trụ ở trong chúng ta và chúng ta là vũ trụ (theo ý tưởng cái vô hạn trong bàn tay của Trịnh Xuân Thuận).

1 comment:

  1. Chúng ta đang tiến hoá hay thoái hoá?
    Bắt đầu từ lửa, than, dầu khí, với gió và NLMT con người đang chuyển biến trên con đường dài để đến với nguồn năng lượng Vĩnh cửu của vũ trụ. Hướng đúng là thay thế cái lỗi thời bằng cái thân thiện với thiên nhiên và thật sự giúp loài người phát triển trong quá trình tiến hoá chứ ko phải chỉ đơn thuần là những cái mới.
    Vì thế, chọn 1 cái đầu máy hay thậm chí, hàng loạt những nhà máy phun khói mù mịt khác với việc chọn những cái khác theo xu hướng năng lượng sạch.
    Và minh triết của sự bền vững có nghĩa là biến ước mơ (tốt đẹp) thành hiện thực chứ ko phải biến lòng tham (ích kỷ) thành kết quả chỉ để thỏa mãn cho 1 thiểu số trong xh bất chấp mọi hậu quả/thảm họa ntn.
    Và, 1 chính thể tốt là 1 tập hợp của những người tinh anh/elite hoàn toàn nghiêm túc trong vấn đề NGHIÊN CỨU & PHÁT TRIỂN/R&D.
    Lựa chọn ko làm cái gì và đưa ra được giải pháp thiết thực là điều phi thường lúc này, chứng tỏ rằng: con người đã chiến thắng chính mình!

    ReplyDelete