Ở Hungari thời đó, vé xe điện là 1Ft màu vàng, vé xe bus 1.5Ft màu xanh.
Vé tháng xe điện là 20Ft đi được tất cả các xe điện, vé tháng bus giá
50 Ft đi được tất cả các phương tiện. Lên xe tự giác bấm. Thỉnh thoảng
có người khám vé, nếu tóm được phạt bằng tiền vé tháng xe bus là 50Ft
Học bổng hàng tháng của chúng tôi là 500Ft, sau khi đã trừ phiếu ăn
và ký túc xá, tiêu chừng 1 tuần thì hết. Vì vậy hiếm có tên nào đã từng
là sinh viên mà không trốn vé xe. Cố
nhiên 50Ft là một món tiền lớn, có thể vào tiệm ăn hạng 3 hai lần. Sau
này khi tôi đã trở thành nghiên cứu viên, rồi giáo sư đại học, lương
hàng tháng 12-16 nghìn FT (cố nhiên khi đó vé xe điện xe bus tăng gấp
2-3 gì đó) tôi vẫn trốn vé xe. Không phải vì tiền nhưng ngại đi mua vé
và hay quên, lên xe rồi mới nhớ ra. Có lần trốn vé, thấy có cô soát vé
rất xinh lên, tính lẩn, thì cô bám ngay lấy mình. Nhưng cô ấy không hỏi
vé mà bắt chuyện lăng nhăng và khen mái tóc đen của mình. Cũng chém tích
cực nên lờ được chuyện vé. Hú vía.
Ở Debrecen là tỉnh lẻ, mua vé tháng đi được có mỗi một cái tàu điện và khoảng 3 tuyến bus, nên cực kỳ lãng phí.
Có lần đi xe với một đ/c sinh viên người Việt năm thứ hai (đồng chí
này bây giờ đã là GS ở một đại học danh giá ở Mỹ). Thấy đ/c không mua
vé, tôi tò mò hỏi. Té ra motivation trốn vé của đ/c có trí tuệ hơn thế
hệ chúng tôi một bậc, áp dụng toán học cẩn thận. Đ/c bảo: Em thấy mua vé
nó lặt vặt, tốn thời gian mua vé chỉ là một chuyện, tốn công suy nghĩ,
cầm vé để khỏi rơi cũng mất năng lượng. Soát vé tới là em trả tiền phạt
ngay, vui vẻ. Một năm bị phạt,3-4 lần, như thế là lãi tới 8-9 tháng. Lại
không bao giờ cần đi mua vé, giữ vé cho mệt. Tôi hỏi: Không sợ người ta
nhìn à. Đ/c bảo: Không. Em nói là tôi quên. Cho tôi nộp phạt. Có khi
người ta còn ái ngại, muốn tha mà mình cứ đòi nộp phạt, người ta rất
kính nể.
Đúng là hậu sinh khả úy. Nhưng nghĩ kỹ thì thấy là tư
duy toán học cao siêu này áp dụng thực tế thì quá hay, nhưng trước tiên
trong túi phải có tiền mặt. Mà thời chúng tôi thì làm gì nhiều tiền mặt
như đám đàn em.
Nguyễn Ái Việt (Debrecen,VIDI72)
Tran Ngoc Diep: Vậy mà em chưa bao giờ trốn vé, không tử tế gì mà vì hèn.
ReplyDeleteCó lần bỏ quên vé tháng ở nhà, không thấy soát vé mà run cầm cập hihi
Nguyen Ai Viet: Tất nhiên làm cái gì lần đầu cũng run cầm cập. Nhưng làm đến lần n thì hết run.
DeleteNguyễn Trọng Dũng: Em thà nhịn ăn chứ không trốn vé. Mà giả sử vì sao đó lỡ trốn thì đến 40 năm sau với vợ cũng không dám kể lại
ReplyDeleteNguyen Ai Viet: Bần cùng sinh đạo tặc. Học bổng chết đói, túi không một xu vẫn phải ra đường thì phải trốn vé thôi.
DeleteNguyễn Trọng Dũng: Em liên tưởng đến một người Nhật bình thường, khả năng 99,99% là người đó sẽ đi bộ, dù cả chục km. Nếu vì 1 điều kiện gì đấy mà em cũng chưa tưởng tượng ra mà người đó phải trốn vé thì chắc sẽ chôn vùi ký ức đó đến khi chết. Nếu chuyện đó mà vô tình bị ai biết thì khả năng tự sát sẽ là rất cao
DeleteNguyen Ai Viet: Thật à, ngố nhỉ. Đúng là đạo đức của kẻ có tiền khác.
DeleteNguyễn Trọng Dũng: Như hôm trước anh nói về văn minh phương tây, rào cản ngôn ngữ chỉ là rào cản nhỏ, rào cản kiến thức, văn hóa lớn hơn nhiều. Hôm nay nghe mọi người thản nhiên kể chuyện trốn vé em nghĩ hóa ra là còn có vực sâu «muôn trượng» :(
DeleteDo Xuan Phuong: Em kết cái đoạn bị cô soát vé xinh đẹp bám theo và chém tích cực để thoát món phạt 50Ft ạ. Về mặt toán học đấy có phải là lời giải đột sinh cho đề bài siêu phức tạp gọi là 'sự quyến rũ liên đới hai hệ thống ngẫu nhiên' không ạ? :)
ReplyDeleteMinh Chiet: E v Trung Hà vào casino toàn thắng. Ko nhiều. Mỗi lần 1-2 ngàn $. Toán xác suất đấy.
ReplyDeleteNguyen Ai Viet: Quá siêu.
DeleteMinh Chiet: Chơi rullette. Đặt liên tục 1 cửa ( đỏ or đen ) mất bn đặt tiếp bn ++. Thắng thì quay lại minimum bet. Chỉ thua 1 lần ở úc vì ko đủ tiền theo đến lúc thắng. 13 cú đen liên tục
DeleteNguyen Ai Viet: Minh Chiet, Thủ thuật này nhiều người biết. Nhưng vẫn thua là chính.
DeleteMinh Chiet: Ko được sốt ruột và phải có đủ cash. Bắt đầu từ minimum bet để tiết kiệm tiền
DeleteNguyen Ai Viet: Minh Chiet, Anh hỏi một tay chia bài ở sòng bạc Atlantic City thì anh ta nói là đã từng thấy 54 lần xổ đen liên tục.
DeleteMinh Chiet: về lí thuyết là như vậy. Thường chỉ trong vòng 10 lần là đổi màu
DeleteNguyen Chuong: "Nếu ai hỏi vì sao đi xe chúng ta lại trốn vé
ReplyDeleteRằng tháng chín chục (roubles) chín tờ lấy chi mà tiêu
Nguyen Ai Viet: Lương 90 rbl mà trốn 5 kop kể cũng hơi quá. Lương 500 trốn 1.5 thì còn lý do.
DeleteCa Vu Thanh: Đã đi làm rồi mà vẫn trốn vé. Phục bác thật :)
ReplyDeleteQuang Harmony Nguyen Nhat: "Than ôi, thời tóc đẹp nay còn đâu!". Thông điệp chính trong stt này của anh Aiviet Nguyen là ngày xưa tôi cũng có tóc, thậm chí tóc đẹp
ReplyDelete