Giáo sư - Nhà Giáo Nhân Dân
Nếu cờ của Trung Quốc
Có thêm một ngôi sao.
Thành một khu tự trị,
Việt Nam sẽ thế nào?
Trước hết mất tên nước.
Dân Tàu sẽ tràn sang.
Chính thức dùng tiếng Hán.
Tiếng Việt như tiếng Choang.
Người gốc Việt lúc ấy
Bị di dời đi xa
Để không thể co cụm,
Khôi phục lại nước nhà.
Quân đội Việt trấn thủ
Ở các miền biên cương -
Pakistan, Ấn Độ
Và vùng núi Tân Cương.
Còn quân của người Hán,
Từ Tứ Xuyên, Quảng Đông,
Sẽ bảo vệ Hà Nội,
Sài Gòn và Hải Phòng.
Các tài liệu quí hiếm
Trong thư viện Hán Nôm
Dần dần bị tiêu hủy,
Dấu tích cũng chẳng còn.
Các nhân sĩ yêu nước
Bị đàn áp, cầm tù.
Các tư tưởng dân tộc
Bị xem là kẻ thù.
Lịch sử được viết lại.
Các trang sử oai hùng
Của Lê Lợi, Hưng Đạo,
Lý Thường Kiệt, Quang Trung
Bị xem là giặc cỏ
Dám chống lại trung ương.
Bọn Ích Tắc, Chiêu Thống
Được tôn làm hiền vương.
Tượng đài của bọn chúng
Sẽ mọc lên khắp nơi.
Bọn văn nô đĩ bút
Ca ngợi không tiếc lời.
Sẽ có nhiều khảo cứu
Rằng vua Hùng nước ta
Có quan hệ mật thiết
Với hoàng đế Trung Hoa.
Và rằng đất Lạc Việt
Nhờ giác ngộ, cuối cùng
Trở về với Bách Việt,
Dưới một mái nhà chung…
Đất nước hình chữ S
Vẫn nguyên cùng núi non.
Người Việt, văn hóa Việt
Thật đau lòng, không còn.
Thái Bá Tân
Có thêm một ngôi sao.
Thành một khu tự trị,
Việt Nam sẽ thế nào?
Trước hết mất tên nước.
Dân Tàu sẽ tràn sang.
Chính thức dùng tiếng Hán.
Tiếng Việt như tiếng Choang.
Người gốc Việt lúc ấy
Bị di dời đi xa
Để không thể co cụm,
Khôi phục lại nước nhà.
Quân đội Việt trấn thủ
Ở các miền biên cương -
Pakistan, Ấn Độ
Và vùng núi Tân Cương.
Còn quân của người Hán,
Từ Tứ Xuyên, Quảng Đông,
Sẽ bảo vệ Hà Nội,
Sài Gòn và Hải Phòng.
Các tài liệu quí hiếm
Trong thư viện Hán Nôm
Dần dần bị tiêu hủy,
Dấu tích cũng chẳng còn.
Các nhân sĩ yêu nước
Bị đàn áp, cầm tù.
Các tư tưởng dân tộc
Bị xem là kẻ thù.
Lịch sử được viết lại.
Các trang sử oai hùng
Của Lê Lợi, Hưng Đạo,
Lý Thường Kiệt, Quang Trung
Bị xem là giặc cỏ
Dám chống lại trung ương.
Bọn Ích Tắc, Chiêu Thống
Được tôn làm hiền vương.
Tượng đài của bọn chúng
Sẽ mọc lên khắp nơi.
Bọn văn nô đĩ bút
Ca ngợi không tiếc lời.
Sẽ có nhiều khảo cứu
Rằng vua Hùng nước ta
Có quan hệ mật thiết
Với hoàng đế Trung Hoa.
Và rằng đất Lạc Việt
Nhờ giác ngộ, cuối cùng
Trở về với Bách Việt,
Dưới một mái nhà chung…
Đất nước hình chữ S
Vẫn nguyên cùng núi non.
Người Việt, văn hóa Việt
Thật đau lòng, không còn.
Thái Bá Tân
KHI XÃ TẮC LÂM NGUY
ReplyDeleteSơn hà đang nguy biến.
Kẻ thù đã kề bên.
Chúng ta, con dân Việt,
Hãy nhất tề đứng lên.
Mỗi người theo một cách
Yêu đất nước của mình.
Nhưng không ai được phép
Thờ ơ và vô tình.
Người có mạnh, có yếu.
Nước lúc thịnh, lúc suy.
Nhưng chúng ta là một
Khi xã tắc lâm nguy.
Hãy tạm gác mọi chuyện
Chính kiến và bất đồng.
Lúc này quan trọng nhất
Là bảo vệ non sông.
Hãy quyết giữ biển đảo.
Thà hy sinh, nếu cần.
Để không phải xấu hổ
Với con cháu, tiền nhân.
Hỡi các chiến sĩ trẻ
Đang canh gác biển trời.
Chúng tôi bên các bạn,
Triệu người như một người.
Hãy cho kẻ thù thấy
Thế nào là Việt Nam,
Không chỉ trong lời nói,
Mà cả trong việc làm.
Đất nước đang nguy biến.
Kẻ thù đã kề bên.
Chúng ta, con dân Việt,
Hãy nhất tề đứng lên.
Thái Bá Tân
TIẾNG GỌI NON SÔNG
ReplyDeleteTổ tiên xưa để lại
Giang sơn gấm vóc này.
Nhiều, rất nhiều máu đổ
Để có ta hôm nay.
Chim trên trời có tổ,
Thú trong rừng có hang.
Ta, con người, ta có
Đất nước và xóm làng.
Xóm làng và đất nước
Thân yêu của chúng ta
Đang bị giặc đe dọa.
Ta ru rú ở nhà?
Không! Con Rồng cháu Lạc,
Chung sức và chung lòng,
Thà hy sinh tất cả,
Quyết bảo vệ non sông!
*
Nước Nam người Nam ở.
Trời định thế từ lâu.
Đừng tìm cách xâm phạm,
Kẻo lại bị đánh đau.
Hai Bà Trưng, Bà Triệu,
Mai Hắc Đế, Ngô Quyền,
Lý Thường Kiệt đánh Tống,
Rồi vua Trần đánh Nguyên...
Vẫn âm vang, còn đó
Bài Nam Quốc Sơn Hà.
Lẽ nào ta để giặc
Âm mưu thôn tính ta?
Không, con Rồng cháu Lạc,
Với khí thế Diên Hồng,
Chúng ta nguyện chung sức,
Quyết bảo vệ non sông!
*
Giờ là lúc thử lửa,
Thử lương tâm mọi người.
Hèn nhát, hay đứng thẳng,
Kiêu hãnh với đất trời?
Không nhường một tấc đất,
Không mất một bờ khe.
Trần Nhân Tông đã dạy,
Ta, con cháu, phải nghe.
Chúng xưa nay vẫn thế,
Nham hiểm và thâm sâu.
Chúng cậy lớn ăn hiếp,
Không lẽ ta cúi đầu?
Không! Không để mất nước!
Theo tiếng gọi non sông,
Chúng ta hãy xứng đáng
Là con Lạc, cháu Rồng!
Thái Bá Tân
ĐẠO CỦA NGƯỜI ĐẠI VIỆT
ReplyDeleteTa, mỗi người một vẻ.
Vui sướng và khổ đau,
Tham nhũng và lương thiện,
Người nghèo và người giàu.
Người sống ở thành phố,
Người bám trụ nông thôn.
Người ở Mù Cang Chải,
Người - Paris, Luân Đôn.
Cả cách nghĩ cũng khác.
Người tin, người không tin.
Người thích Âu, thích Mỹ,
Người thích Mác, Lê-nin.
Người “tốt”, người “phản động”.
Có người phá, người làm…
Nhưng, chúng ta, tất cả
Đều là người Việt Nam.
Tức là chung cội rễ.
Giang sơn gấm vóc này
Tổ tiên xưa gây dựng
Trao cho ta hôm nay.
Ta, mỗi người một vẻ,
Một hoàn cảnh rất riêng.
Nhưng cái chung ta có
Là Tổ Quốc thiêng liêng.
Vậy, thích gì cứ nói.
Làm, thích gì cứ làm.
Nhưng đừng quên, tất cả
Ta là người Việt Nam.
Đạo của người Đại Việt -
Sống có nghĩa, có tình.
Nhưng quan trọng hơn cả
Là yêu đất nước mình.
Và khi có sự biến,
Biết gạt bỏ bất đồng
Để triệu người như một,
Cùng bảo vệ non sông.
Thái Bá Tân
LO
ReplyDeleteThằng Tàu đánh đến đít
Mà mấy ông nhà ta
Cứ hữu hữu hảo hảo
Với anh bạn Trung Hoa.
Ừ, hữu hảo cũng được,
Nhưng cứ phải sẵn sàng
Cho tình huống xấu nhất,
Kẻo mà rồi ngỡ ngàng.
Lo, vì thích khôn lỏi,
Ta không có đồng minh.
Khi đất nước hữu sự,
Ai sẽ đến giúp mình?
Trước chúng ta đổ máu
Cứu thằng Căm-pu-chia.
Nay thằng này trở mặt,
Đi với Tàu - China.
Rồi cả ông bạn ruột,
Ông nước Lào anh em,
Giờ thân Tàu đột ngột,
Và đang muốn đi đêm.
Vậy là ta trơ khấc,
Một mình ta với ta.
Không khéo rồi mất nước
Về tay bạn Trung Hoa.
Lão Putin giỏi lắm
Chỉ vài câu đãi bôi.
Asean đồng chí
Cũng na ná thế thôi.
Duy nhất chỉ thằng Mỹ
Có thể cứu nước mình.
Vậy thì hãy tìm hắn
Mà xin cái đồng minh.
Kẻ thù không vạn kiếp.
Bạn cũng không suốt đời.
Vận nước là trên hết.
Chế độ chỉ nhất thời.
Thái Bá Tân