Wednesday, March 22, 2017

Làm rì sọt

--- Kể chuyện người rồi, giờ kể chuyện mình.

Hồi khoảng 2011-2012 có thằng bảo mình mày là thằng chưa bao giờ nếm mùi thất bại, chưa bao giờ sạch túi và nợ như chúa chổm, mày không thông cảm với người thất bại. Mình cười cười, vì nó không biết thì thôi không chấp.
Số là khoảng 2005-2006 có mấy ông anh rủ làm rì sọt. Đất như cho không, trong dãy dự án sẵn sàng. Ra xem hoá ra đẹp thật, bãi, cây cối, nước nôi, hạ tầng nói chung ổn.
Mình được giao nhiệm vụ gọi Tây đầu tư. Suy đi tính lại tìm được một bà Phần Lan có cty chuyên xây nhà bằng việc ghép gỗ tấm (thay vì bê tông tấm). Nhẹ, bền, dễ mở rộng, di dời thoải mái. Tóm lại hôm nay thích thì rì sọt 3 sao 100 phòng, mai thì rì sọt 5 sao 30 villas. Tóm lại mình cũng thấy mình siêu :-) Bà Tây nghe xong ý tưởng mình, đặt vé bay sang luôn.
Cho một chuyến đi ăn chơi, xem đất, gặp gỡ đủ kiểu. Về nước một tuần có phương án đầu tư, ABC đủ cả.
Tưởng xong báo ông anh cho tiến hành thì hoá ra còn chưa đền bù giải toả xong. Lúc đầu tưởng dễ vì có vài hộ, nhưng không chịu xuống làm việc ngay mà cứ dềnh giang chủ quan, rồi lại các đoàn XYZ đến xem, đến thăm, ... Dân nó có ngu mấy cũng thành tham. Anh em thì mờ mắt vì tương lai nhiều triệu đô thành ra cứ lần chần, thằng được giao việc giải toả thì chém gió giỏi, nhưng sau mới thấy làm việc với dân như con gián. Dân Bắc kỳ gọi là trăm voi không được bát nước xáo (nước lèo)
Chán, mình hỏi ý mấy anh bên Uỷ ban, rồi Tỉnh uỷ, các anh niềm nở lắm, giới thiệu cho bên VKS rồi CA. Các đc tư vấn là nên chốt giá với dân, xong rồi phường ra quyết định trên cơ sở vài hộ 'nội gián' đồng ý, rồi cho CA, THA xuống bốc hốt.
Bàn đi bàn lại mãi, mình bàn ra, bảo thôi, em không đủ tâm để làm cái này. Mấy ông anh cũng là dân có học, có tí văn hoá, bảo thôi, tìm hướng khác. Thế rồi giao cho một ông thích làm gì thì làm, giải quyết sao cũng được, coi như vứt.
Mất vài tỷ, nhưng yên cái tâm.
Sau nhìn những vụ như Văn Giang mới hiểu mình thua là phải.
Moral of the story: $ không sinh ra và mất đi, nó chuyển từ túi thằng này sang thằng khác. Bạn phải có đủ dã tâm mới vật đổi sao dời được một số tiền to vào túi mình mà không hao tổn gì.

Đoàn Hồng Nghĩa (ELTE,VIDI90), Sạt nghiệp [Sách crowd sourcing mỗi người viết một mẩu]

9 comments:

  1. Bao Quoc Tran: Cái này có lẽ Trinh Van Quyet phản đối - làm gì có chuyện dã tâm

    ReplyDelete
    Replies
    1. Doan Hong Nghia: Dĩ nhiên, mức đo độ quan trọng của tiền ở mỗi người khác nhau.

      Delete
  2. Cấn Đình Việt: Kết cái kết của anh. Bọn Nhật, bọn Đức làm cả nhiều đời mới làm ra thứ tử tế ,bằng sự tử tế của họ. VN chẳng có sx gì, sp gì mà tỷ phú nhiều kinh. Đa số ăn cướp mà thành.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Doan Hong Nghia: Đc Cấn Đình Việt có biết nguyên nhân sâu xa của sự giàu nhanh trong BĐS chính là chỗ chuyển sở hữu toàn dân sang cá nhân?

      Delete
    2. Cấn Đình Việt: Chuyển từ "sở hữu nhà nước" sang "Tư nhân sở hữu 50 năm bằng cách thuê" chứ anh.

      Delete
    3. Doan Hong Nghia: Tầm nhìn 5 năm, giai đoạn 10 năm, sở hữu 50 năm, .... không biết có dạng thuê đất để chôn tính theo năm không nhỉ

      Delete
  3. Kent D. Tran: Đằng sau lưng mỗi đại gia làm giàu ở VN là tội ác chưa được phơi bày (trừ mấy ông làm công nghệ) ... Ở VN ko có DÃ TÂM thì không thể giàu, theo anh ý kiến trên có chính xác ko ạ?

    ReplyDelete
    Replies
    1. Doan Hong Nghia: Không đúng đâu em, nhưng có nhiều ng như vậy. Anh biết rất nhiều đại gia giàu có cả 100M nhưng làm ăn rất có lương tâm

      Delete