Sunday, August 7, 2016

VN vẫn có tình người....... trên dân

Tôi hay kể chuyện không mấy tốt tại VN. Đa số là từ quan chức, con buôn, ranh nhân
Hôm nay, hứng, cửa từ bi rộng mở, kể chuyện tình người, xảy ra cho tôi, nghe mà chơi
Cách đây lâu lắm rồi, thời chưa có thẻ tín dụng, Vk chưa có phép mở tk ngân hàng, tôi hay mang theo tiền mặt
Thời đó chưa có két an toàn trong phòng ngủ, tôi hay để tiền dưới gối khi ngù, và sáng lấy theo khi đi.
Một hôm, đi trên Đồng Khởi mua đồ, khi trả tiền, rờ túi không thấy, chợt nhớ laô quên
dưới gối
ba chân bốn cẳng về ks. Vào phòng, thấy phòng ngăn nắp, đã dọn. Giường ra mới
Bụng bảo, toi gần 10,000$ rồi
Nhưng khi lấy gối lên, tiền vẫn đó. Ngay ngắn. Đếm không thiếu
Xuống hỏi tiếp tân, ai làm phòng. Họ kêu 2 người lên. Mình hỏi
- chị có thấy tiền dưới gối ?
- có ạ, và em để lại như cũ, sau khi thay ra. Anh thấy tiền không ?
- có. Cám ơn hai chị.
Mình đưa tiền. Một trong hai cô không dám nhận. Cô quản lý nói nhận đi cô ta mới nhận
- chuyên 2 : một sáng, đi bộ thễ dục dưới nhà, xong lên condo. Mới biết rớt đồng hồ. Không là đồng hồ xịn, cũng chả phải rẻ tiền.
Viết 6 tờ giấy, nói mất đồng hồ, dán lên 6 thang máy. 10' sau, đt reo, có bà nói lượm được đồng hồ và cho địa chỉ đến lấy. Bà ta không nhận tiền, dù năn nỉ
- chuyện 3 : đi ăn một tiêm trên đường ĐBP. Quán nầy hay ăn. Ăn xong, rờ túi thấy quên tiền. Nói anh phục vụ tình huống
- anh cứ về đi, bửa khác đem tiền ra trả
hôm sau, mình đem tiền ra quán, anh ta không có ở quán. Đem tiền đến quẩy
- anh ấy có nói, và tiền ăn trả rồi
- ai trả ?
- chính anh ấy
thấy vậy, mình để lại tiền và dận chủ quá cám ơn dùm mình
- chuyện 4 : đi xe, bị một thằng vượt đèn đỏ đụng. Té, gãy tay lái. Người không bị gì. Một cô, xinh ngưng xe ngang hàng
. em có gì khôg em
mát cả ruột, được nghe kêu em- vì mang mũ an toàn với kính che, trên nón áo mưa, cô ta chưa kịp nhận dạng.
Cô ta dắt xe vaò lề. Hỏi thăm nữa, rồi mỡi đi.
Mình tức ghê. Quên xin số đt
- chuyện 5 : Mình cho 1 sinh viên, gốc Kiên Giang, mượn tiền suốt 4 năm để học
5 năm sau, cô bác sĩ mang tiền mượn đến trả.
Nhờ anh mà em ra trường. Em mang ơn suốt đời
và giờ đây, cô ta ớ Houston.
- chuyện 6 : một cô nợ khoảng 300$. Ngày trả là ngày tôi đi về canada. Khi cô ta đến phi trường, đt cho tôi, thì tôi đã vào phòng đợi rồi.
Một lát sau, có anh hải quan, vào phòng đợi, kêu tên tôi, đến và kiểm tra passport, xong đưa tiền "của cô XXXXX đưa cho anh "
giống chuyện cỗ tích hén
còn nưã.

Nguyen Q Quy

No comments:

Post a Comment